1 15 tuổi mình gặp nhau. . . Chắc đó là định mệnh em nhỉ???Anh yêu em từ cái nhìn đầu tiên, ngây ngất. . . rồi cứ thế lặng thầm quan tâm. . . Em có biết????20 tuổi mình xa nhau.
2 Gâu. . . Gâu Chú chó lông dài màu trắng muốt không biết từ đâu chạy đến quấn lấy chân Lãnh Nhân như đang mừng chủAnh hơi cười , đặt vali sang một bên rồi ngồi xuống vuốt vuốt bộ lông dài trắng tinh của chú chó -Mày từ đâu chạy đến vậy bé con? Chủ của mày sẽ lo đấy.
3 -Đừng nhìn. . . tôi không thích ai nhìn thấy tôi khócNó nói rồi lấy hai tay che mặt -Thế đừng khóc nữa để tôi sẽ không nhìn thấy. Nhân tỉnh bơ-Anh khùng! Nó quátNhân ngồi xuống cạch nó kéo kéo bàn tay đang che khuôn mặt đỏ ửng vì khóc nhèXong lấy tay lau nước mắt cho nó-Khóc nhè là rất xấu.
4 Trên con đường trải đầy lá vàng hai cái bóng in dài trên đường, nắng hoàng hôn vàng như mật ngọt xuyên qua kẽ lá chiếu vào khuôn mặt xinh xắn , đôi môi chúm chím khẽ cười.
5 Hôm nay tâm trạng nó buồn vui lẫn lộn. Ít nhất trong lúc này nó không cảm thấy cô đơn. . . Như đọc được niềm vui trong mắt nó, Nhân nở một nụ cười khích lệ.
6 Chu Phóng trường chuyên số 1 cả nước. Nơi tranh đấu của ngầm của các cậu ấm cô chiêu. . . nơi cất giữ bí mật của một con người. . . -Trưa em có đón Gấu không? Nhân hỏiNó lắc đầu -Nó ăn cơm ở nhà trẻ, tối em mới đón nó.
7 Theo từng bước chân của người con trai với vẻ ngoài tuấn mị trái tim non nớt của những thiếu nữ như muốn văng ra khỏi nồng ngực. . . ( rõ là lừa tình ) họ chỉ mong đôi mắt lạnh lùng kia liếc nhìn họ một cái thôi.
8 Trong lòng người nào đó rộn rạo vui sướng. Anh sắp được gặp bé con rồi haha. . . -Anh đi đâu vậy?Ánh dương đôi mắt ngây thơ nhìn anh. Nhân đang lơ lửng giữa 9 tầng mây khi nhìn thấy cái bản mặt oan hồn đòi nợ của ai kia Nhân đại ca từ trên cao rớt cái bụp xuống đất.
9 "Người ta nói rằng. . . . . . thời gian là liều thuốc chữa lành mọi vết thương. . . Nhưng thật ra thì. . . Thời gian vốn không phải vậy. . . Nó chỉ có thể khiến chúng ta quen dần với những tổn thương mà thôi.
10 Gấu vừa chơi ô tô vừa hát. . . một bài hát hỗn hợp của các bài. Chiếc moto dừng lại cách đó một quãngTuấn tháo mũ bảo hiểm , Gấu thấy Tuấn đến thằng nhỏ cười tươi quên luôn cả cái ô tô đồ chơi mà nó thích nhất chạy đến đón Tuấn miệng đon đả-Anh Tuấn.
11 Một người bạn tốt là gì?
12 Ấn tượng đầu tiên Tường Vi để lại trong đầu Nhân là đôi mắt. Một đôi mắt sắc. Đa sắc thái. . . -Sun đây là Tuấn bạn thân của tớ. Còn đây là anh Nhân hàng xóm nhà tớ-Chào! Tôi tên Tường Vi gọi tôi là Sun cũng được.
13 -Giám đốc. Rất cám ơn anh vì khoản tiền đầu tư ủng hộ để nhà trường có thể mua thêm nhiều trang thiết bị mới. . . Hiệu trưởng niềm nởVị giám đốc trẻ hơi cười.
14 Đến 2h chiều nó đã có mặt tại Kim Cương công ty thời trang lớn nhất cả nước Cầm tập hồ sơ trên tay mặt nó nặng nề Không phải nó lo lắng về cuộc thi đỗ hay trượt với nó không quan trọng.
15 Sun lang thang trên con đường trải đầy màu vàng của nắngNhỏ lặng lẽ nhìn ngắm những con người tấp nập lướt qua Đôi chân vô thức rẽ vào nối ngõ. . . căn biệt thự màu xanh dương nằm im lặng , phờ phạc yếu ớt như chờ người cũ tới thămCăn nhà này.
16 Thiếu, sẽ thêm vào sau. .
17 Khi tình người hết hạn. . . . thì. . . . Sự khốn nạn nên ngôiPhu nhân tập đoàn Thế Khải quăng mạnh cái túi xách xuống ghế sofa hậm hực hét thật to-Đào.
18 Như thường lệ nó đưa Gấu đi học xong cùng Tuấn và Nhân đi họcHai hotboy vẫn hay chí chóe với nhau trong cuộc chiến tranh không giới hạn Làn sóng của bộ ba nhanh chóng gây hiệu ứng mạnh cho học sinh toàn trường nói riêng và giới học sinh trong thành phố nói chung.
19 Nó vẫn sinh hoạt bình thường như những ngày khác chỉ có điều mấy hôm nay không có tiếng léo nhéo của trẻ con bên tai. . . nó nhớNhân ngồi đối diện nó ở bàn ăn nhìn khuôn mặt không mấy vui của nó Nhân cũng thấy lao lòng -Em nhớ thằng bé à?-Nói không là em nói dối.
20 Trong tiệm cafe nhỏ người đàn ông cau có nhìn cô gái bé nhỏ trước mặt , ngược lại cô gái có vẻ rất thản nhiên đôi mắt màu nâu khói mờ nhạt mộng ảo khác biệt -Chủ tịch ngài muốn sao đây?Phạm Băng Hi không chút kiêng rè nhìn thẳng vào đôi mắt đầy thị phi của chủ tịch Tập đoàn Thế Khải lên tiếng -Cô không có lịch sự sao? Tôi lớn hơn cả tuổi cha mẹ cô đấy cô béChủ tịch mỉa mai, với ông dù người ngồi trước mặt có thông minh cỡ nào thì cũng mang chí óc của một đứa trẻ làm sao so sánh được với người từng trải như ông -Lịch sự? À cũng tùy từng loại người.