1 Sáng thứ bảy, tôi vẫn còn làm con mèo lười cuộn mình trong chăn. Trời se lạnh, ký túc xá vắng tanh, cuối tuần mà, bao nhiêu Tây Tàu đều tốt hết về thăm nhà, chỉ còn mình tôi tứ cố vô thân, nằm nghe NgôThụy Miên « … dù ưa tôi xin đưa em đến cuối cuộc đời ….
2 Lâm về thăm Y Lan mỗi cuối tuần, có khi anh biệt tích cả mấy ngày liền. Tôi bắt đầu quen dần với nỗi cô đơ n sáng thứ bảy, rồi cũng xong, tôi thầm nghĩ.
3 Tôi xuất hiện một cách lạ lùng trong thành phố. Mọi người mở rộng vòng tay đón tôi như đón một cô nhi vào mái ấm gia đình. Ba Lâm đeo kính trắng, hiền lành phúc hậu.
4 Sau lễ đính hôn của Lâm và Y Lan, tôi không còn can đảm ở lại thành phố thêm một ngày nào nữa. Mặc cho Hồ Thủy giận dỗi, tôi thu xếp valise ngay ngày hôm sau một cách vội vã.
5 Bước chân trên vạc tuyết mềm xốp, lòng tôi dịu lại qua một đêm khó ngủ. Trời se lạnh, ký túc xá như còn trong cơn mê. Tôi thả bộ xuống ChapellẹNgôi nhànguyện nhỏ bằng gỗ thông nằm cạnh thư viện đã từng là nơi chứa đựng bao nhiêu nỗi niềm riêng của bọn học trò chúng tôi.
6 Lâm vẫn chưa về trường sau Tết Tây. Tôi đi rong với Thanh qua khắp các ngỏ ngách của vùng sương mù. Tình yêu của Thanh êm đềm và ấm áp,bình lặng như mặt hồ thụ Chỉ có tâm hồn tôi là ngập tràn ray rức, tôi đang có cảm giác của một kẻ phản bội.
7 Thanh tìm cho tôi một lọ dầu, anh cũng không quên nấu một nồi cháo nhỏ rắc ngập hành xắc nhuyển. Hơi cay làm tôi tỉnh táo, muỗng cháo nóng thơm kích thích vị giác của tôi, người tôi đẫm mồ hôi,cơn sốt hừng hực tạm ngủ yên … Thanh đã đến với tôi thật lòng.
8 Đối với tình yêu của Thanh và tình bạn của Y Lan,lý trí cho rằng tôi là kẻ phản bội. Nhưng con tim tôi dường như không còn thuộc về tôi nữa, tôi rơi vào mê hồn trận với tình yêu lạ lùng của Lâm.
9 Tôi đang làm gìđây trong khoảng thời gian này? có phải tôi đang níu kéo cái hạnh phúc mong manh như khói như sương, một ánh nắng nhẹ cũng đủ làm bức màn mỏng đó rung rinh để rồi sẽ tan biến mãi mãi trong không gian.
10 Tôi rời khỏi bus vài tiếng sau đó. Kim đồng hồ uể oải bò đến số mười. Đã mười giờ tối rồi sao? Tôi phải làm gìđây? Điều quan trọng đầu tiên là tìm đâu đó một chỗ ngã lưng cho qua đêm rồi mọi chuyện sẽ tính sau.
11 Dại Khờ Người ta khổ vì thương không phải cách Yêu sai duyên, và mến chẳng nhằm người Có kho vàng nhưng tặng chẳng tùy nơi Người ta khổ vì xin không phải chỗ Đường êm quá, ai đi mà nhớ ngó Đến khi hay, gai nhọn đã vào xương Vì thả lòng không kìm chế dây cương Người ta khổ vì lui không được nữa Những mắc cạn cũng cho rằng sâu chứa Những tim không mà tưởng tượng tràn đầy Muôn nghìn đời tìm cớ dõi sương mây Dấn thân mãi để kiếm trời dưới đất Người ta khổ vì cố chen ngõ chật Cửa đóng bưng nên càng quyết xông vào Rồi bị thương, người ta giữ gươm đao Không muốn chữa, không chịu lành thú độc Xuân Diệu T ình yêu của tôi trôi đi nhẹ nhàng như Period Thủy Tinh đã biến mất dưới sức nóng mặt trời để rồi cứ đều đều trở lại mỗi năm.
Thể loại: Nữ Phụ, Truyện Teen, Xuyên Không
Số chương: 50