1 - Em kia!! Ngủ đã chưa?? Xách cặp ra cửa lớp đứng cho tôi!!!- Em nữ! Trong giờ học mà soi gương là sao hả?? Đứng dậy!!- Còn em kia nữa! Đừng tưởng tôi không biết em sử dụng điện thoại nãy giờ, đem lên đây và ra cửa lớp đứng, nhanh!! Vâng, đó là tiếng hót lảnh lót của bà la sát lớp Thiên Di.
2 - Hả?? Hoàng tử biến thái?? – Như Ngọc nhìn cô, mắt chữ A mồm chữ O. - Ờ. . Đẹp trai lắm, nhưng biến thái vô cùng, nụ hôn đầu của tao. . . huhuhu. . .
3 Thiên Di uể oải cầm cuốn tiểu thuyết nhưng chẳng thèm đọc, lâu lâu lại nhìn ra cửa lớp, nhấp nhổm như đang đợi ai đó. Bỗng Như Ngọc từ đâu xuất hiện, ngồi trước mặt cô, như vớ được vàng, cô túm lấy vai Ngọc, hỏi dồn dập:- Sao rồi? Mày hỏi anh Huy chưa? Anh ấy là ai? Học lớp mấy? Có ghét tao không?( Chú thích: Huy là anh chàng hẹn Ngọc đi karaoke, cũng là người phân xử vụ lộn xộn tối qua của cô )- Trời ạ! Mày hỏi từ từ chứ hỏi vậy làm sao tao trả lời! Này nhé, anh ấy học lớp 12A, là đội trưởng club karate, là người được mệnh danh hoàng tử Karate nổi tiếng trường mình trước giờ đó.
4 Thiên Di chạy từ club Karate sang trường cũng mất 10 phút, vừa đặt chân đến cổng cũng là lúc chuông vào học reo lên. Số cô còn may mắn chán ^^! Vừa thấy bóng cô thấp thoáng ngoài cửa, Như Ngọc liền chạy ra, hỏi:- Sao đi trễ thế mày? Làm tao chờ dài cổ!- Chờ tao làm gì? – Ngây thơ ngơ ngác- Chờ mày kể chuyện tình của mày với Hoàng tử chứ gì nữa! Hí hí- Chuyện.
5 00:38 Đã khá muộn nhưng phòng Thiên Di vẫn sáng đèn, cô cứ lăn qua lăn lại trên giường, không tài nào ngủ được. "Cô đã từng nghe chuyện người có 2 nhân cách chưa?" "Tôi là Gia Bảo thứ 2" "Ban ngày sẽ là một Gia Bảo hiền lành và ấm áp, nhưng khi đêm xuống thì nhân cách thứ 2 sẽ lên ngôi, lạnh lùng và tàn nhẫn" Những câu nói của tên hoàng tử biến thái kia vẫn văng vẳng trong đầu.
6 Bà la sát cầm bảng điểm kiểm tra 1 tiết môn Hoá trên tay, dõng dạc:- Lê Anh, 8- Hoàng Tử Ân, 9. 5- Lâm Dinh, 2- Trịnh Ngọc Dung, 6-. . . - Hàn Thiên Di, 4- Trần Nhã Duyên, 3-.
7 14:35p. m Reng. . Reng. . Reng. . . Thứ năm chỉ học 2 tiết nên học sinh được về rất sớm. Chuông tan học vừa reo lên cũng là lúc toàn trường áo trắng ùa ra như ong vỡ tổ.
8 *** Hoàng Duy Khánh: hàng xóm từ thuở nhỏ của Thiên Di, hơn cô 1 tuổi, rất đẹp trai, lại hiếu thắng, học giỏi vô cùng, năm 10 tuổi phải theo gia đình sang Mỹ định cư nhưng lúc nào cũng muốn về Việt Nam thăm cô, thường xuyên gọi điện hỏi thăm thế nên tháng nào tiền điện thoại cũng tính bằng tiền triệu, là một thiếu gia nhà giàu, tương lai sẽ kế thừa tập đoàn S.
9 Thiên Di im lặng đi theo Gia Bảo, anh dẫn cô đi qua các dãy hành lang, bàn tay anh nắm lấy tay cô, thật to lớn và ấm áp. Thiên Di khẽ mỉm cười. Đi ngang phòng nhạc, cô bỗng dừng chân.
10 - Cô chủ, đã tới giờ cơm. – Một cô người hầu lễ phép gõ cửa, gọi cô. - Được rồi, cứ bảo anh Khánh ăn trước đi, đừng đợi em. Thiên Di nhẹ nhàng đáp. Lúc này cô chẳng muốn ăn gì cả.
11 Duy Khánh gấp gáp chạy đến khi thấy cô đang ngồi thừ ra ở hàng ghế chờ. - Sao em lại vào đây? Có bị làm sao không?- Không. . Ta về thôi. . — Cô mệt mỏi nói, sau đó đứng lên, đi ra khỏi bệnh viện, cố ý xoã tóc để anh không thấy được vết thương của mình.
12 Chiếc lamborghini đen dừng trước cổng ngôi biệt thự của Gia Bảo. Thiên Di vội mở cửa xe bước ra, xốc lại cặp sách rồi chạy nhanh qua khuôn viên. Cô học kèm ở đây đã gần 3 tuần, cũng khá quen với khuôn viên dài 200m này nên bây giờ đi qua không rã rời chân tay như trước.
13 Sau khi viết xong bảng kiểm điểm, chuông nghỉ giải lao cũng vang lên, Thiên Di uể oải mở cửa bước ra khỏi văn phòng, bên cạnh là Gia Bảo. - Quên mất, anh đến văn phòng làm gì vậy? – Cô như sực nhớ ra, hỏi- Anh là hội trưởng hội học sinh mà, ngày nào cũng phải có mặt ở văn phòng để nộp tài liệu – Gia Bảo nhẹ nhàng trả lời.
14 Cơn gió se lạnh đầu đông nhẹ thổi qua. Những tia nắng cuối ngày tinh nghịch nô đùa trên mái tóc của 2 chàng trai giống nhau như tạc, khiến mái tóc nâu ánh tím trở nên lấp lánh mờ ảo hơn bao giờ hết.
15 Duy Khánh từ xa nhìn thấy Thiên Di đang nằm bệt giữa sàn, cả người đầy máu, trong lòng chợt đau thắt, tim như bị ai bóp nghẹt. Đám học sinh dường như vẫn còn ngỡ ngàng trước sự xuất hiện của Duy Khánh, nhất thời bất động.
16 - Một lũ vô dụng! – Trong một căn biệt thự sang trọng, tại phòng khách , 1 cô gái với mái tóc xoã dài bồng bềnh gợn sóng, gương mặt xinh đẹp tuyệt mĩ với đôi mắt đen sắc sảo, đôi môi đỏ mọng quyến rũ, dáng người chuẩn trên từng xentimet, đang đứng khoanh tay trước ngực, lớn tiếng quát.
17 BỘP!!XOẢNG!! Chiếc Iphone 6 bị ném mạnh vào tường vỡ tan tành, cùng lúc chiếc bình sứ trên bàn cũng bị hất đổ xuống nền nhà, vỡ vụn, các mảnh vỡ bay tứ tán, ghim cả vào da.
18 6:25 a. m Thiên Di khẽ hé mắt trái, đôi lông mày thanh tú hơi nhíu lại. Chói quá, trời sáng rồi sao? Từng vệt nắng vàng rực đang thi nhau rọi vào căn phòng ngủ trắng muốt.
19 - CÁC CÔ CẬU SAO LẠI TỤ TẬP GÂY RỐI Ở ĐÂY THẾ?? ĐÂY LÀ NƠI ĐỂ HỌC CHỨ KHÔNG PHẢI LÀ NƠI ĐỂ CÁC EM LÀM LOẠN BIẾT CHƯA?? CÒN NHÌN GÌ NỮA?! GIẢI TÁN!!! Ông Phú dạy văn lớp cô không biết từ đâu xuất hiện ở cửa lớp, quát lớn làm đám đông sợ hãi chạy tán loạn, dù còn vài đứa hồn chu du nơi đâu chưa về đc với xác nên đi lại khá lung tung.
20 - Ơ. . Anh Duy Khánh? Sao anh lại ở đây?? – Thiên Di cẩn thận đóng cánh cổng nhà Gia Bảo lại sau đó vừa quay người thì đập ngay vào mắt là chiếc oto màu mè không lẫn đi đâu được của Duy Khánh, cô ngạc nhiên hỏi.