21 Ngày hôm sau, tôi mới phát hiện ra chiếc hộp đựng hạc đó là một hộp đựng giày. Mặc dù Hứa Lật Dương đã dùng giấy màu bọc ngoài rất cẩn thận nhưng tôi vẫn phát hiện ra đó là một chiếc hộp đựng giày.
22 Trong cuộc đời, có những giai đoạn chúng ta đi cùng nhau trên cùng một con đường. Nhưng trong cuộc đời, có hàng trăm, hàng ngàn ngã rẽ, tất phải có một người rẽ trước.
23 Tôi vốn cho rằng sau khi chúng tôi tách lớp thì mọi việc sẽ bình lặng lại. Thế nhưng tiết đầi tiên của cô giáo chủ nhiệm mới đã làm cho tôi toát mồ hôi hột.
24 Qủa nhiên, bài kiểm tra môn vật lý đầu tiên tôi chỉ được có 110 điểm, lúc trả bài cô lý Anh đọc điểm từng người một. Lúc đọc đến tên tôi, cô còn nói đế vào vài câu quên thuộc: “Thuỷ Tha Tha, môn vật lý của em tồi quá! Thuỷ Tha tha, em làm thế nào vậy? Thuỷ Tha Tha, em cứ thế này không được!”Tôi cúi đầu nhìn xuống đất.
25 Sau khi chuyển sang lớp ban Xã hội, cũng đúng là lúc bắt đầu kỳ thi đua ở trường tôi. Cứ mỗi lần nghĩ đến câu nói của cô Lý Anh: "Sau này cô sẽ chẳng làm nên trò trống gì", tôi lại cảm thấy mình như vừa ăn một đống rau chân vịt, lập tức trở nên khoẻ mạnh như thuỷ thủ Popeye.
26 Quả nhiên, mấy hôm sau đó, Hứa Lật Dương có bảo với tôi là cô Lý Anh xin nghỉ ba ngày vì thằng con trai của cô ốm ho và bị sưng phổi. Tôi hờ hững buông một câu "Thế à?" khi nghe tin đó, trong lòng cảm thấy rất sung sướng nhưng không dám mang sự thật của câu chuyện ra để kể cho Hứa Lật Dương nghe.
27 Ngày 20 tháng 12 năm 1999, Ma Cao trở về với Trung Quốc. Cả nước vui mừng chào đón sự kiện này. Trường học cũng phá lệ, buổi chiều cho chúng tôi tan học sớm hơn trường ngày.
28 Những năm tháng cấp III đã qua đi nhanh chóng. Ngoảnh đi ngoảnh lại chúng tôi đã bước vào những tháng cuối cùng. Trước mắt chúng tôi bây giờ chỉ có ba mối quan tâm: thi Đại học, Hứa Lật Dương và mẹ.
29 Mùa hè năm 2001 là mùa hè rực rỡ nhất từ trước đến nay của tôi. Ngày ngày chúng tôi quấn quít bên nhau không rời, cứ như thể chúng tôi đang sống mùa hè cuối cùng của cuộc đời vậy.
30 31. Cuộc sống mớiThời gian có thể làm thay đổi tất cả. Đó là chân lý của chân lý. Ngày đầu tiên, mẹ đưa tôi đi nhập trường. Do nằm trên một ngọn đồi nhỏ nên trong trường có những bậc thang lên xuống.
31 Người con trai đã quyến rũ Giả Tếu Ảnh có tên là Trịnh Thường. Thực ra, các nữ sinh viên đại học khá dễ bị quyến rũ. Sinh viên năm thứ nhất lại càng dễ sa lưới tình.
32 Sáng sớm ngày hôm sau, tôi bắt xe buýt số 538 đến thẳng ga Vũ Xương, mua một vé tàu đến thành phố X. Tám giờ tối hôm đó sẽ xuất phát, bốn giờ sáng ngày hôm sau đến nơi.
33 Nơi Hứa Lật Dương đưa tôi đến là một gian nhà bạn anh ấy thuê ở bên ngoài trường. Lúc chúng tôi đến đó, trời vẫn còn tối, bỗng nhiên nhìn thấy bóng một người đang đứng đầu ngõ nhỏ, tôi sợ hãi nắm chặt lấy cánh tay Hứa Lật Dương.
34 Tôi ở thành phố X đã được một tuần. Tôi nhớ từng kỉ niệm trong tuần vui vẻ đó, nhưng lại sợ những kỉ niệm đó quá nhỏ vụn làm cho bạn đọc yêu quý thấy khó chịu.
35 Tuần chúng tôi ở nhà Dịch Trì, Hứa Lật Dương chiều tôi hết sức. Sáng nào cũng mua đồ ăn sáng cho tôi. Tất nhiên để tỏ lòng biết ơn, Hứa Lật Dương cũng mua cho Dịch Trì một suất.
36 . Sau buổi sáng hôm đó, mặc dù tôi đã mặc áo lông vũ của Dịch Trì nhưng nửa tiếng mở cửa nghịch bông tuyết đã làm tôi bị cảm lạnh. Tôi bị ốm và bắt đầu sốt.
37 Lúc tôi bắt đầu đỡ sốt, Hứa Lật Dương đề nghị chúng tôi ra ngoài tìm một nhà nghỉ để ở. Nguyên nhân là do trời quá lạnh, ở chỗ của Dịch Trì không đủ chăn đệm.
38 Từ lúc chuyển ra khỏi nhà của Dịch Trì, đi tham quan bất cứ chỗ nào ở thành phố này, tôi cũng không còn thấy hứng thú nữa. Ngày ngày tôi chỉ mong chờ Hứa Lật Dương đưa tôi đến trường chơi.
39 Một tuần trôi qua rất nhanh. Đến lúc tôi phải về Vũ Hán. Vừa mới nhập học được ít lâu mà đã bỏ học đi chơi suốt cả tuần, đối với một đứa con gái ngoan như tôi, đã là ghê gớm lắm rồi.
40 Về Vũ Hán, vừa về đến kí túc, tôi liền gọi điện cho Hứa Lật Dương, bảo với anh là tôi đã về đến nơi, an toàn. Điện thoại chỉ vừa đổ được một chuông, Hứa Lật Dương đã nhanh chóng nhấc máy.
Thể loại: Ngôn Tình, Xuyên Không, Dị Giới, Huyền Huyễn, Khoa Huyễn
Số chương: 50