1 Nhưng những giấc mộng đẹp luôn luôn ngắn ngủi, trong mơ màng, lòng cô gái dâng lên một nỗi đau thương…“Đến rồi, Tâm Đồng. ” Bỗng nhiên có một giọng nói trầm thấp dễ nghe của một đàn ông đang kêu to nàng.
2 Từ trong mộng bừng tỉnh, hai mắt Tâm Đồng mông lung nhìn chằm chằm vào gian phòng xa lạ, ước chừng giật mình vài giây, mới nhớ tới hiện tại mình đang ở Đằng gia.
3 au khi lái xe chở nàng quay trở về Đằng gia, Tâm Đồng vẫn còn hơi giật mình, ngây ngốc ngồi trong phòng khách, không hề nhúc nhích — tất cả đều bởi vì câu nói cuối cùng của Nhu Nhã.
4 Đằng Lệ không nói thêm gì nữa, nhặt chiếc điện thoại đang rơi trên mặt đất lên, nói với Nhu Nhã mấy câu. Sau khi nói xong, hắn bình tĩnh gác điện thoại, lạnh lùng ra lệnh cho Ái Mạn Đạt đang đứng ở bên cạnh với vẻ mặt vui sướng khi người gặp họa, bảo cô ta phải canh giữ Tâm Đồng cho cẩn thận, sau đó vẻ mặt âm trầm rời khỏi phòng.
5 Ánh mặt trời từ cửa sổ xuyên vào, có thể thấy được hôm nay là ngày trời trong nắng ấm, thời tiết thật là tốt. Nằm mềm nhũn trên giường, đau đớn âm ỷ từ dưới than truyền đến, làm cho Tâm Đồng cảm giác có chút khó chịu không thể nói ra lời.
6 Trải qua một màn ở nhà Nhu Nhã, Tâm Đồng liền hiểu được cảm nhận của Đằng Lệ đối với mình. Từ đầu đến cuối hắn đều cho rằng, mình là vì tiền…. chỉ là vì tiền nên mới ở lại bên cạnh hắn.
7 Sau đó nàng lại mơ thấy một buổi trưa giữa mùa hè, nằm ở trên thảm cỏ xanh bên cạnh ngôi nhà màu hồng, trong mộng đẹp nàng lại cùng chú chó nhỏ vui đùa với nhau.
8 Buổi chiều ngày hôm sau, Tâm Đồng lại mang theo Tiểu Bạch vào rừng cây dạo chơi, đùa cho đến khi mệt mỏi, nàng ngồi xuống gốc cây nghỉ ngơi một chút. Cũng không biết qua bao lâu, đột nhiên trên tay truyền đến đau đớn làm cho nàng tỉnh lại.
9 e ở trước mặt của Ái Mạn Đạt. Là gã đàn ông mấy ngày hôm trước đã tấn công Tâm Đồng, trên người hắn còn mặc bộ quần áo màu trắng của bệnh viện tâm thần!“Tao muốn giết chết ác ma! Tao muốn giết chết tất cả mọi người –” người đàn ông thì thào tự nói , sau đó rút con dao đang cắm ở trước ngực của Ái Mạn Đạt ra.
10 Trong một con hẻm náo nhiệt của trung tâm thành phố, có một nhà hàng kinh doanh rất đắc khách, mỗi ngày khách hàng ra vào liên tục, làm cho ông chủ mừng rỡ, mặt mày lúc nào cũng hớn hở.
11 Một biểu chiều mủa hè, mặt trời vốn dĩ phải ở trên cao, thì nay không biết đã trốn đi đâu, từng trận gió lạnh từ phương Nam thổi tới xua tan nhiệt độ nóng ẩm, trong không khí tràn ngập hương thơm tự nhiên của hoa cỏ.