141 Tuy nhiên Uy Kiệt rất nhanh vẻ mặt ủ dột đăm chiêu thở dài: - Ài! Lần này phiền toái lớn, không có dân cư quận Long Chiêm, hơn nữa khiến cho chủ công nghi ngờ bộ tình báo chúng ta, các gia thần cùng quân đội có nội gián.
142 Cảng Thanh Nguyệt, chỗ ở Đại giáo chủ tôn giáo thần bí kia. - Đại nhân, có tin tức rồi. Người trung niên kia nhanh chóng chạy tới trước mặt Đại giáo chủ.
143 Đám người Liễu Thanh Dương toàn thân chấn động, vị Tổng trưởng hải quân này không ngờ lại nguyện ý thoái vị đối đãi! Thành ý lại lớn đến mức này! Liễu Thanh Dương càng thần tình phức tạp nhìn Áo Khắc Đức.
144 Cảng Khôi Kiều của Liên minh tự do Duy Nhĩ Đặc, chiếm cứ tám phần diện tích bến cảng, toàn bộ bến cảng kết cấu bằng đá tảng, đủ để cập bến cùng một lúc mấy ngàn chiếc thuyền biển cỡ lớn, hai bên bến cảng còn có xưởng đóng tàu và kho hàng nối liền nhau, hoàn toàn thể hiện với thế nhân khí thế của bến cảng đệ nhất thiên hạ.
145 Các Thành chủ nhỏ thì nghĩ như vậy, còn các thế lực chư hầu đại chư hầu lớn mạnh, tuy rằng không có khả năng cúi đầu khép nép đi bái kiến Lôi gia, nhưng bởi vì sức chiến đấu của Lôi gia kia quá khủng bố, khiến bọn họ hết sức kiêng kị.
146 Liệt Văn ngẩn người, tiếp theo cười cười: - Đại điện khẳng định sẽ không xuất hiện loại tình huống thứ hai. Tuy nhiên chủ công! Nếu sau này đại điện khống chế được tỉnh Hải Tân, thế lực càng mạnh thêm thì chúng ta nên làm cái gì bây giờ? - Rất đơn giản, thế lực càng mạnh lên, chuyện đại ca chú ý tới cũng sẽ trở nên nhiều hơn, đến lúc đó thỉnh cầu đại ca cho một mình lãnh binh chinh chiến đối ngoại, sau thắng lợi là có thể thành lập địa bàn của mình rồi.
147 Ba gã mặc cùng loại với quân phục đế quốc, nhưng lại có điểm tương tự quân phục kỵ binh chính là màu đen, đang phóng ngựa chạy rất nhanh trên đường, dân chúng trên đường vừa nhìn thấy bọn họ lập tức tránh sang một bên.
148 Khi nhìn đến bộ mặt của quân địch, kỵ binh Khải Lỗ Sĩ liền bắt đầu nguyền rủa chủ nhân của quân địch, nguyền rủa chủ nhân của chi quân đội này giàu có đến phát sốt, không ngờ mỗi người một bộ kỵ giáp tinh xảo, khiến cho các chiêu số chém bổ đâm chọc của mình đều không dùng được chút nào, chỉ có thể khó khăn nhắm vào cổ đối phương, bởi vì chỉ có nơi đó mới có thể cho chính mình xuống tay.
149 Mà đám thân vệ tâm thần so ra kiên định hơn lập tức rống to cử đao vọt lại đây, nhưng vòng quanh thi thể Ước Hàn - Khải Lỗ Sĩ và chiến mã qua lại mấy vòng cũng không phát hiện được chút vấn đề gì, tất cả thân vệ xung quanh đều sững sờ, hoàn toàn không có bóng dáng thích khách, nhìn cảnh ấy cho dù là thân vệ có tâm thần cứng rắn như đá tảng cũng không kìm nổi ớn lạnh cả người.
150 Hiện giờ sắc trời chỉ mới gần hoàng hôn mà thôi, hơn nữa ánh mắt các sĩ quan đều rất lợi hại, bọn họ lập tức thấy trên chiến trường xuất hiện mấy quân binh nhà Khải Lỗ Sĩ cả người đầy vết máu, ngửa đầu gào thét.
151 Bỉ Khố Đức nói: - Vâng, hạ thần cho rằng, cơ nghiệp Lôi gia ở Đế quốc, hẳn là nên đem mọi người chia làm ba bộ phận quan dân nô. - Nô lệ là đẳng cấp thấp nhất, thông thường đều là tù binh hoặc người phạm tội bị biếm làm nô, sau đó là tiện dân cao hơn nô lệ một cấp, chính là chỉ gia quyến thân thuộc các quan viên quân chính trong lãnh địa địch quân bị chiếm.
152 Nguyên là Đế quốc Áo Đặc Mạn ngạo thị thiên hạ, trong sự mừng rỡ của vô số nhà đầy dã tâm hoàn toàn lâm vào hỗn loạn, mà phải sinh hoạt trong thời đại hỗn loạn quân phiệt cát cứ.
153 Bốn vị đại thần ở đây đều là già thành tinh, đầu tiên là bị quân hàm khống chế quân sự một tỉnh làm sửng sốt, tiếp đó lập tức coi như không có chuyện gì.
154 Tòa thành vốn là của nhà Khải Lỗ Sĩ, hiện là nơi Khang Tư dừng chân, trong diễn võ trường. Bỉ Khố Đức mơ hồ biến thành đầu não quan văn trong quân phiệt Khang Tư, hành lễ với Khang Tư nói: -Chủ công, hiện giờ phần lớn quan văn bán đảo Phi Ba đều đã phái tới, chỉ là số lượng quân đội bên này của chúng ta thật là quá mức thưa thớt, phạm vi lớn như vậy chỉ có hai Lữ đoàn chính quy, bất luận là phòng ngự hay là tiến công đều quá mức căng thẳng.
155 Trang thư của Hoàng thái tử là một văn kiện quy cách rất phổ thông, mà quân lệnh Quân bộ phát ra lại rất chính quy, giống như những công văn quân lệnh tiếp nhận trước đây, bìa ngoài màu đen bên trên ấn huy hiệu Đế quốc.
156 Phủ Tổng đốc hành tỉnh Hải Tân. Thiếu Tổng đốc vội vàng nói: - Phụ thân đại nhân, Khang Tư này không ngờ được đảm nhiệm làm đốc quân hai tỉnh Hải Tân Hải Tuyền.
157 Lý Tuấn Nhiên nghe được tiếng kêu la theo bản năng quay đầu lại nhìn. Vừa nhìn lại khiến hắn ngạc nhiên bởi vì hắn nhìn thấy một sĩ quan rất bưu hãn trên thành phía sau Bỉ Khắc đột nhiên hô to một tiếng “Đại soái cẩn thận!” rồi đánh tới Bỉ Khắc.
158 Nghe nói như thế các sĩ quan âm thầm tưởng tượng: “Cũng đúng, thời đại này ai lại tự dưng lãng phí trai tráng bổ sung sức mạnh quân đội?” Huống chi, binh sĩ dưới tay mình cũng không đơn giản chỉ là trai tráng như vậy, bọn họ đều là binh sĩ được huấn luyện tốt.
159 Nơi ở của Ngả Lệ Ti, bên trong Thiên Thủ Các, thành Thanh Nguyệt, tại Lôi gia trên bán đảo Phi Ba. Cung Huân Đại rất cung kính nói với Ngả Lệ Ti: - Điện hạ, đại điện đã đặt nền tảng vững chắc ở đế quốc Áo Đặc Mạn.
160 - Chủ thượng, nghe Khải Nhĩ Đặc nói chuyện cùng sứ giả của Hoàng tử thứ tư mới biết được, Khải Nhĩ Đặc trước khi đầu nhập vào Hoàng tử thứ bảy đã là người của Hoàng tử thứ tư.