Tìm chuyện

Gõ vào bất kể từ gì bạn nhớ để tìm kiếm Ví dụ: Tên truyện, Tên tác giả, Tên nhân vật...
Để tìm kiếm chính xác hơn, Bạn có thể kết hợp nhiều từ khóa tìm kiếm và đưa vào trong ngoặc kép. Ví dụ: "Từ khóa 1" "Từ khóa 2"
Hệ thống hỗ trợ tìm kiếm với cả tiếng việt có dấu và không dấu

Cô Dâu Thứ Bảy

Thể loại: Ngôn Tình, Truyện Ma
Số chương: 100
Chương mới nhất: Chương 100
Cập nhật cuối: 6 năm trước
Thể loại: ngôn tình maMột câu chuyện tình yêu giữa người và ma. Khi cô thay chị mình gả cho hắn, chỉ vì hắn đã là người chết. Ngày 15/7 âm lịch. . .

Danh sách chương Cô Dâu Thứ Bảy


Chương 81

81 Như Hoa tìm đến với bệnh viện tâm thần nơi Lam Lam ở, cô nhận được địa chỉ từ ba Lam Như, ông ấy nói sẽ đáp chuyến bay sớm nhất để trở về, dù rằng công việc thật sự chất đến đầu ông, nhưng đối với ông con gái là điều quan trọng nhất

Cô đi lang thang tìm, bác sĩ nói không thể nhốt bà ấy trong phòng, bà ấy hay đập phá đồ đạc, hay la hét, có lần bà ấy còn đập vỡ mảnh kính rồi tự cứa vào cổ mình, không biết là hành động vô thức hay là có mục đích nhưng những điều bà ấy làm đều rất đáng sợ, chủ tịch Vương, ông Vương Tuấn dặn dò họ là chăm sóc cho bà ấy đàng hoàng và không cho phép ai được đối đãi không tốt với bà ấy

Bà ấy suốt ngày cứ nói lảm nhảm, điên loạn rồi la hét, không trầm lắng như những bệnh nhân khác, có lẽ một cú sốc nào đó đã khiến bà ta trở nên như vậy chăng?

Có lần bà ta còn nói rằng, có một đứa trẻ cầm một sợi dây rất dài để xiếc cổ bà ta, nó chửi rủa bà ta, rồi còn nói chính bà là người tiệt đường sống của nó

Nó cứ lửng lơ trên đầu bà, sơ hở lúc bà ngủ mà thò dây xuống xiếc cổ cho bà chết

Cô y tá kể lại cho Như Hoa nghe mà cứ lắc đầu, bệnh của Lam Lam không cách nào khống chế, những liều thuốc an thần bây giờ là thứ tốt nhất đối với bà, cứ tỉnh là hét là la

Cô y tá dẫn cô đi đến chỗ Lam Lam hay ra ngồi, nhưng không hiểu sao lại không gặp, nên đành vào phòng xem thử, quả thật là ở trong phòng, cô y tá chỉ tay vào rồi lắc đầu

"Cô xem xem, cô ta lại lên cơn nữa rồi kìa, cứ như thế mãi đấy cô ạ! Vì chủ tịch Vương đã gọi điện báo cho cô vào chứ không thì chúng tôi chẳng dám cho cô ấy gặp ai, cô ấy phá lắm!"

Như Hoa nhìn vào rồi bỗng nhăn mặt

Bà ấy đầu tóc rối bù, đang đứng trên giường nhảy lưng tưng, mồm không ngừng la hét

"Đừng mà, tao không muốn chết đâu! Đừng mà! Tao lạy mày mà! Tao xin lỗi mà!"

Bà ấy quỳ thộp trên giường rồi cúi đầu lạy lia lịa, cô y tá lắc đầu rồi cũng bỏ đi

Như Hoa lúc này mới thể hiện sắc mặt rõ nhất cô kinh hãi, tay che lấy miệng, hình ảnh trước mặt thật sự rất kinh khủng

Một đứa trẻ con và sợi dây trên tay, nó ngồi trên cổ của Lam Lam, vòng sợi dây qua cổ cô ta xiếc chặt rồi có cười man dại, nó hình như cô đã thấy ở đâu rồi thì phải, quen quen

Nhưng khi cô bước lại gần và ánh mắt nó vừa liếc qua người cô một cái sắc lẹm, cô mới thật sự nhận ra nó chính là con bé trong bức vẽ của Lam Như, và nó chính là đứa em gái mà Lam Như vẫn hay nói

Cô càng kinh hãi hơn khi biết sợi dây mà nó dùng để xiếc cổ người phụ nữ kia lại là cái cuốn rốn của chính nó, sợi dây vẫn nối vào bụng nó, nó giơ tay về phía cô cười khè khè

Mặt nó loang lổ một mảng, tay chân cũng vậy, cô giơ tay ra và nắm lấy tay nó

Một tia sáng phát ra từ sợi dây chuyền trên cổ cô rồi vụt tắt, nó la hét lên một tiếng rồi cũng biến mất, cô ôm ngực khó thở rồi khụy xuống, bà ta khi được thả ra cũng khụy xuống thở hồng hộc

Cô đứng dậy rồi giơ tay ra nắm lấy tay bà lôi lên

Khi cả hai ngồi trên giường rồi thì không gian bỗng trở nên thật im lặng.


Loading...

Chương 82

82 Bà ta gào khóc rồi ngửa cổ ra chỉ cho cô xem, vết xiếc cổ vẫn còn in trên cổ, bà giơ tay ra, toàn vết răng nó để lại, bà khom người vạch tóc cho cô xem, những chùm tóc nó bứt ra vẫn còn in vết máu, nó đánh bà rất nhiều...


Chương 83

83 Ngoài trời giông bão nổi lên, Lam Lam và cô ngồi bên trong co rúm người lại rồi nhìn ra, con bé nó treo lủng lẳng trên cây, nó câm thù bà ta, câm thù cái gọi là lòng dạ hiểm độc của bà ta

Nó nhếch mép lên cười, bỗng nó biến mất, bà ta vẫn sợ hãi, vẫn run run, Như Hoa trấn an

"Nó đi rồi! Không phải sợ!"

"Nó sẽ quay lại, nó chỉ là đến chỗ của một đứa trẻ khác thôi! Nó nói là sẽ bắt đứa trẻ kia thay thế chỗ cho nó, vì đứa trẻ đó rất nghe lời nó, nó sẽ dụ dỗ đứa trẻ đó

Cô ngước đôi mắt to tròn lên rồi hỏi nhỏ

"Không lẽ.


Chương 84

84 Cô la thất thanh, một bàn tay giơ ra, cô ngẩng mặt lên thì cô biết ngay mà. Là hắn, hắn luôn đến với cô lúc cô cảm thấy sợ hãi nhất nguy hiểm nhất, lúc nào cũng vậy!

Cô ôm hai đứa trẻ rồi khóc nấc lên, cô dựa vào lòng Vũ Hạo rồi thúc thít

"Anh à, em sợ quá, lỡ con bé có mệnh hệ gì chắc là em chết mất anh à!"

"Vợ anh mà cũng biết sợ à? Chẳng phải vợ anh rất can đảm hay sao?"

"Đồ khốn nhà anh, sao bao lâu anh mới trở về thế hả? Anh có biết em rất mệt mỏi khi cứ chờ đợi anh mãi hay không hả?"

Cô oán trách hắn, đôi mi hắn sụp buồn, đôi môi khẽ rung

"Vợ này.


Chương 85

85 "Chị hai ơi!"

"Đừng sợ đừng sợ! Chị đây nè!"

Lam Như ôm lấy đứa trẻ kia vỗ về, nhưng nó chợt lảo đảo rồi ngã xuống sàn, Như Hoa vội bế nó đặt trên giường, đứa trẻ kia định chạy lại thì Vũ Hạo giơ tay ra bắt lấy nó, Như Hoa vội hét to

"Anh à đừng hại.


Chương 86

86 "Vũ Hạo! Mẹ sai con lấy Linh Ngọc về đây con đã lấy chưa?"

"Con. . . Không lấy đâu!"

Bà cười đau khổ, đã hết lần này đến lần khác bà cho nó cơ hội, nó đi rồi lại về tay không, mãi cũng không xuống tay được, bà biết nó trân trọng con bé kia, nhưng không lấy Linh Ngọc về hậu quả thế nào nó rõ nhất mà, nó càng ngày càng yếu đi, mà nó còn cố tình nhân nhượng với con bé kia, cho nó thứ quý giá mà sinh ra trời đã cho nó

Bà đập bàn rồi đứng lên, bà không thể để con trai bà chịu thêm nhiều đau đớn nữa, bà sẽ tự tay lấy Linh Ngọc về

Hắn đứng chắn ngang lối đi của bà rồi khẽ nói

"Mẹ à! Chúng con chưa từng hẹn hò!"

Bà sững người lại nhìn đứa con trai yêu quý của mình, bà ứa nước mắt

"Mẹ không muốn con mẹ đau lòng, càng không muốn con phải hận mẹ! Nhưng nếu để con hận mẹ mà con hạnh phúc, mẹ cam lòng!"

"Trước giờ.


Chương 87

87 "Bà xã. . . hay là mình sinh em bé nhé! Sinh tiểu Vũ Hạo nhé! Hay là tiểu Như Hoa. Con trai giống anh, con gái giống em!"

"Sinh con! Sinh con á! Có đau không?"

"Hình như là.


Chương 88

88 Vương phu nhân tỉnh dậy, hôm nay trời nắng trong, hôm qua bà mơ thấy con trai bà, nó hôn lên trán bà còn kêu

"Mẹ ơi!"

Bà mỉm cười, mọi chuyện diễn ra chân thực y như thật, bà thấy nhớ nó, lại thấy đau lòng không nguôi, bà bước xuống giường, bà định bước qua phòng Như Hoa gọi nó xuống ăn sáng cùng bà, sẵn lát cùng bà đi mua sắm ít đồ cho Vương Nguyên, bà muốn nấu một bữa cơm đàng hoàng cho nó, chuẩn bị ít thức ăn nó thích rồi kêu nó về, bà không biết nó có hiện hữu quanh bà không nữa, nhưng bà cảm thấy giống như con trai bà đang ở cạnh bà vậy

Bà gõ cửa, miệng kêu nhỏ

"Như Hoa à! Con thức chưa, lát con đi siêu thị với mẹ nhé!"

Bà không nghe thấy tiếng trả lời, bèn mở cửa đi vào, bà thấy Như Hoa nằm ngủ trên giường, chăn che nửa người lộ khoảng lưng trắng muốt, bà lắc đầu ngán ngẫm nghĩ sao con dâu bà lại không mặc đồ mà lại ngủ thế kia, bà gọi nhỏ cô

"Con dâu à! Sao ngủ mà không mặc gì vậy con?"

Cô nghe gọi thì hoảng hốt choàng thức dậy, tay nắm cái chăn che cơ thể lại vội vò vò đầu lấp bấp

"Dạ.


Chương 89

89 Hắn bế cô ra giường, hắn thay đồ cho cô, chải tóc cho cô, hôn lên tóc cô, mỉm cười hạnh phúc, phải chi ngày nào cũng thế này nhỉ?

Hắn nói nhỏ với cô, rồi hôn lên vai cô

"Xuống với mẹ đi! Mẹ đang đợi e đó!"

Cô bước xuống nhà rồi nói với hắn

"Còn anh? Bây giờ mọi người có thể nhìn thấy anh đấy! Coi chừng họ thấy rồi sợ ngất xỉu đấy nhé!"

"Anh biết rồi! Anh có con đường bí mật của anh mà! Em đừng lo! Bai bai vợ!"

Hắn hôn lên má cô rồi đóng cửa phòng lại

Cô bước xuống nhà, ra xe hơi mà mẹ chồng đang đợi sẵn, bà nói

"Con thấy sao rồi?"

"Dạ ổn rồi ạ!"

"Vậy đi thôi!"

Hắn đứng trên lầu nhìn xuống chiếc xe đậu dưới sân, hắn thấy mẹ ngồi trong đó với Như Hoa, miệng hắn bất giác mỉm cười, một nụ cười ấm áp

Bà tự nhiên lại quay mặt lên phía hắn nhìn, vô tình thấy bóng người hắn trong kính, bà mở cửa xe ra ngoài nhìn lên, Như Hoa bất ngờ hỏi

"Sao vậy mẹ?"

"Ai ở trên phòng con vậy?"

"À có ai đâu mẹ!"

"Sao giống thằng Nguyên dữ vậy? Lên với mẹ!"

Bà nắm lấy tay cô lôi cô lên, bà vừa đi vừa như chạy, nhưng lên thì không thấy ai, bà thở gấp thất vọng

"Đâu có ai đâu mẹ! Mẹ nhìn nhầm rồi đấy ạ!"

"Chắc vậy rồi!"

Bà ủ rũ bước xuống nhà, không còn tâm trí mà đi siêu thị nữa, bà bước xuống nhà bảo ông bảo vệ lên, bà không tin bản thân nhìn nhầm, bà kêu mở tất cả camera giám sát trong nhà lên, xem cho thật rõ có ai khác trong nhà từ hôm qua đến giờ không

Bà kinh hãi khi thấy bóng người giống hệt như con trai bà đi lại trong nhà vào tối qua, nhà bà cài mật khẩu khóa trước cổng, phải biết số mới vào được, vả lại còn có con chó canh cửa, ai vào thì nó đã sủa rồi

Bà cho người tìm hết tất cả người trong nhà ra đây, và xem có những ai lạ mặt, nhưng có lục lọi hết nhà cũng không thấy ai lạ mặt, bà lại thất vọng

Bà bước ra ban công, nhìn qua nhà bên kia đối diện, trước kia Vương Nguyên con trai bà trốn đi chơi đều leo từ nhà bà qua nhà hàng xóm, leo lên nóc nhà người ta làm hư cả ngói nhà người ta, bà phải đền bao nhiêu lần, nhớ đến bà lại mỉm cười

Rồi bà ngạc nhiên khi trên nóc nhà lại có một vài viên ngói vỡ, con trai bà không leo thì còn ai nữa, không biết sao ý nghĩ con trai bà còn sống lại len lõi vào tâm trí bà, rồi bà phớt đi chửi mình lẫn trí rồi

Con trai bà nó chết rồi, chính bà tận mắt nhìn thấy chứ còn gì nữa, bà cười đau khổ

"Con trai mình nó.


Chương 90

90 *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

"Wtf? Cái gì vậy?"

Cô trợn mắt lên rồi nhìn hắn đang che miệng cười hí hửng

Vương phu nhân cũng mỉm cười, bà nhìn hắn vuốt tóc

Thằng nhóc này nghịch ngợm y như thằng Nguyên con trai bà, thật sự là giống về ngoại hình và tính cách đến như vậy, hắn thấy cô đỏ mặt thì quay lại nói với cô

"Vương thiếu phu nhân! Tôi chỉ nói đùa thôi, không cần phải đỏ mặt lên như vậy đâu!"

Cô giơ tay sờ sờ mặt, quả là hơi nóng thật

Cô đánh trống lảng, cô lấp bấp

"Mẹ ơi! Hay là mình ăn cơm đi mẹ! Con hơi đói bụng rồi!"

"À đúng rồi! Ăn cơm đi chứ, bác dặn người làm nấu rất nhiều đồ ăn, toàn món con thích, à.


Chương 91

91 *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Chương 92

92 *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Chương 93

93 *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Chương 94

94 *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Chương 95

95 *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Chương 96

96 *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Chương 97

97 *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Chương 98

98 *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Chương 99

99 *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Chương 100

100 *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

  • « Đầu
  • Trước
  • ...
  • 2
  • 3
  • 4
  • 5
  • Loading...

    Truyện cùng thể loại

    Xuỵt, đừng nói ta yêu hắn!

    Thể loại: Ngôn Tình

    Số chương: 11



    Ông Xã Là Trung Khuyển

    Thể loại: Ngôn Tình

    Số chương: 50


    Áp Trại Tiểu Tình Nhân

    Thể loại: Ngôn Tình

    Số chương: 10


    Thiên Hậu Trở Về

    Thể loại: Xuyên Không, Ngôn Tình

    Số chương: 50


    Em ghét anh

    Thể loại: Ngôn Tình

    Số chương: 35


    Ngân Thỏ Kỳ Duyên

    Thể loại: Ngôn Tình, Xuyên Không

    Số chương: 50



    Mục tiêu đã định

    Thể loại: Ngôn Tình

    Số chương: 59


    Cảnh Xuân Nam Triều

    Thể loại: Ngôn Tình, Xuyên Không

    Số chương: 260