161 Chương 151: Ba. Bầu trời phủ màu xanh thẫm, tòa nhà cao ngất toàn bộ đều làm bằng cửa kính tấp nập người ra kẻ vào, ai ai gương mặt cũng sáng ngời sang trọng.
162 Chương 152: Như người vô hình. Hạ Đồng cùng Ân Di đi vào phòng bếp thì thấy Dương Tử và Ân Di ngồi đối diện nhau, sắc mặt cả hai đều băng lãnh, trên bàn ở giữa là chiếc nồi lẩu đang được đun sôi tỏa mùi nghi ngút, những chiếc dĩa đựng cá, thịt bò, tôm, mực, rau nằm bên cạnh.
163 "Nghe nói ông ấy muốn Dương Tử và Ân Di đính hôn với nhau. " Hạ Đồng đầu như bị đánh mạnh, cơ thể gần như không chống đỡ được giống như cô đang từ từ sụp đổ, hai bờ vai đã lan tràn băng lạnh.
164 Chương 153. 2: Buông tay (2). Bàn tay cô đang nắm, rốt cuộc là một thứ hạnh phúc? Hay là một con dao? - - - Container mà Lăng Hạo nói nằm ngay ngoại ô của thành phố, nơi này có rất nhiều xe hàng, thùng hàng kích thước nhỏ lớn đều có, được xếp cao thành hàng dài.
165 Chương 153. 3: Buông tay (3). Hạ Đồng được bác sĩ sát trùng vết thương cả quá trình Hạ Đồng không rên la một tiếng, vị y tá sát trùng băng bó vết thương cho cô cũng không khỏi tán thưởng trước sự giỏi chịu đựng của cô.
166 Chương 154: Tình cờ. Hạ Đồng trở về nhà Chính, bà quản gia cùng chị Ly đều hay biết, ngơ ngác nhìn Hạ Đồng thu dọn hành lý. -Hạ Đồng, em đi thật sao? -Đúng vậy.
167 Chương 155: Nói rõ. Trải qua ba tháng, Hạ Đồng cứ nghĩ mình đã quên anh, nhưng mà là không phải, ngay giây phút này, cô mới biết, một giây vẫn còn lưu luyến anh.
168 Chương 156: Nụ hôn nhớ nhung. -Vẫn, khỏe chứ? Trải qua cả ngày trời, Hạ Đồng mới có thể ổn định nhịp tim đang đập loạn xạ của mình, nhàn nhạt mở miệng.
169 Chương 157: Anh là người bắt đầu, vậy thì kết thúc hãy để em. "Cùng anh qua nước ngoài, được không?" "Hai tháng nữa, anh sẽ kết hôn. " Hạ Đồng nhìn Dương Tử vô lực tựa người vào ghế lái, anh dường như suy nghĩ gì đó rất lâu, lại không thể tìm được câu trả lời ình.
170 Chương 158: Chấm dứt. Chấm dứt, là lựa chọn tốt nhất, bởi vì tim, nó đã quá đau. . . . Hạ Đồng ngồi trên xe, khoanh hai tay trước ngực, khuôn mặt nhỏ nhăn nhó lại, cũng không thèm liếc anh lấy một cái, cau có hỏi: "Anh định đưa tôi đi đâu?" -Em muốn ăn món Tây hay món ta? Dương Tử cũng không giận trước thái độ của cô, ngược lại còn rất vui vẻ hỏi.
171 Chương 159: Rắc rối ở bar Louis. Cuộc hẹn vào lúc bảy giờ tối, tất cả mọi người đã có mặt trước cửa bar Louis. Hạ Đồng mặc bộ đồ rất đơn giản, chiếc quần jeans dài màu xanh sẫm cùng chiếc áo sơ mi tay dài, phần thân màu trắng, hai tay màu xám nhạt, đôi giày pa-ta kiểu màu trắng, mái tóc tùy ý buộc lên bằng một chiếc nơ hồng nhỏ.
172 Ngủ một giấc dài, lúc giật mình tỉnh lại cũng đã là 4h sáng hôm sau, Hạ Đồng dụi mắt, thấy Dương Tử đứng bên ngoài dựa vào mui xe, chiếc áo khoác của anh hiện đang đắp trên người cô.
173 Chương 161: Đi đến giới hạn. Thoáng im lặng rất lâu, Lăng Hạo vẫn nhìn Hạ Đồng trân trân, đáy mắt hiện lên tia hi vọng. Hạ Đồng không nghĩ đến Lăng Hạo lại đề nghị với mình như vậy, tâm trạng có chút phức tạp.
174 Chương 162: Hạnh phúc ngọt ngào. Thời gian đến rất nhanh, không bao giờ dừng lại đợi ai đó, thấm thoát đã đến ngày hai mươi ba, mọi thứ đều dồn về hôn lễ long trọng của cháu trai chủ tịch tập đoàn Thiên Tử.
175 Ngoại truyện 1. Paris, Pháp. Đến Paris đã là bốn tháng, Lăng Hạo mặc chiếc áo khoác nâu, hai tay bỏ vào túi áo đi dọc trên vỉa hè được lát gạch chống trơn.
176 -Này, cô kia, sao lại suy nghĩ ngu ngốc như thế?-giọng một chàng trai hốt hoảng vang lên, liền chạy tới ôm cô gái lại Ân Di sau khi dự đám cưới của Dương Tử đang đứng trên cầu, vì chiếc nhẫn của mình rơi xuống, nên Ân Di mới định với tay chụp lại ai mà ngờ người con trai này lại nghĩ cô tự tử.
177 Ngoại truyện 3. Mạch Huân cùng Từ Vy đến với nhau, cũng trải qua đến sáu năm trời kể từ lúc lễ kết hôn của Hạ Đồng diễn ra. Mạch Huân nhớ rõ, lần đầu tiên gặp mặt ra sao? Lúc đó, Hạ Đồng vừa đám cưới với Dương Tử được một năm, Hạ Đồng lại thấy anh cứ mãi "cô đơn" nên liền bắt anh đi xem mắt Từ Vy.