101 Chương 101: Ngày càng rút ngắn khoảng cách. Ánh nắng của buổi sớm mai len qua cửa sổ, chiếu lên khuôn mặt ngủ say của chàng trai, anh khẽ nheo mắt, đưa tay lên che ánh nắng lại, một lúc sau mới thích nghi được.
102 Chương 102: Gặp nạn trong phòng thay đồ. Từng cơn gió nhè nhẹ thôi qua làn tóc đen mượt mà thoang thoảng mùi hương của trà xanh cam thảo và hoa nhài, Hạ Đồng bước chân vào phòng thay đồ nữ, đi đến tủ đồ của mình lấy bộ đồ thể dục của mình ra.
103 Chương 103: Phản bội. Dương Tử dựa người vào ghế cạnh giường lớn, ánh mắt đen chăm chú quan sát cô đang nằm ngủ trên giường, con ngươi đen láy không di chuyển cũng không hề có ý định sẽ thôi nhìn.
104 Chương 104: Sự thật về cái chết. Anh nói hai người phản bội anh, anh sẽ chẳng bao giờ nhớ đến, coi như hai người ấy chỉ là hai người xa lạ, bởi vì họ không xứng để anh nhớ.
105 Chương 105: Thật sự là lừa gạt? Sa Sa cho ca nô chạy vào bờ, sau đó dàn ra màn kịch ca nô bị chìm, khuôn mặt xinh đẹp đầy kiêu căng cùng tự đắc. Điện thoại của Ân Di nằm trong tay Sa Sa, Sa Sa liền vào tin nhắn xóa tin nhắn của mình, trùng hợp có tin nhắn đến, lúc đầu có phần bắt ngờ, sau đó liền cười hiểm độc, ý định xấu xa trong đầu.
106 Chương 106: Không yêu. Hạ Đồng lau đi giọt nước mắt, bước chân vô định đi về phía cả hai. Ánh mắt to tròn vô hồn nhìn Dương Tử, lại yên ả như dòng suối trong, ánh lên sự đau thương.
107 Chương 107: Cô tác động đến anh nhiều đến thế. Hạ Đồng ngực phập phồng, hơi thở dồn dập, đáng lẽ giờ này anh không nên ở nhà chứ, không phải mọi ngày đều đi sớm về trễ hay sao? Sao hôm nay lại.
108 Chương 108: Gặp lại người thân. Hạ Đồng từ khi trong bếp lên phòng thì chui rúc trong chăn nằm trên giường, bầu trời bên ngoài cũng đã thay một màu đen.
109 Chương 109: Mẹ. . . !? Tôi có sao? Hạ Đồng thất thần quay về sân trường Kin, nơi đang tổ chức buổi tiệc đầy xa hoa hào nhoáng kia. Từng tiếng cười vang vọng, những cuộc nói chuyện đầy vui vẻ, Hạ Đồng nhìn những con người đang vui vẻ tươi cười kia, vì sao giữa những cuộc vui này, cô không tìm được một người bạn, không cảm thấy vui vẻ, chỉ thấy rất lạc lõng, cô đơn.
110 Chương 110: Dỗ cô nín khóc. Chiếc taxi Hạ Đồng lên dừng ở bãi biển ở ngoại ô, Hạ Đồng mắt đỏ hoe trả tiền rồi bước xuống xe, chiếc Ferrari cũng nhanh chóng dừng lại, ngay lặp tức hai người con trai nhanh chóng xuống xe.
111 Chương 111: Cô và cô ấy hoàn toàn khác biệt. Trong khi đó tại buổi tiệc ở trường Kin, Tuyết Ny sau khi nhảy cùng Thiên điệu nhảy cuối cùng, buông tay anh ra, lại luyến tuyến, có lẽ đây là lần cuối họ nhảy cùng nhau, cũng không biết đến bao giờ mới có thể gặp lại.
112 Chương 112: Mặt anh còn dày hơn mặt đường. Hạ Đồng ngây người nhìn Dương Tử, những ánh nắng chiếu vào làm gương mặt của anh càng mê hoặc cùng đẹp hút hồn.
113 Chương 114: Lâm Hạ Đồng là bạn gái của Lăng Hạo tôi. Lăng Hạo ánh mắt sắc bén nhìn Dương Tử, tay ôm chặt Hạ Đồng trong lòng mình, gần như siết chặt, cứ sợ chỉ cần lơ là cô sẽ chạy đi mất.
114 Chương 115: Hãy đi gặp ba anh. Hạ Đồng cầm ly coffee trên tay, do dự nhìn cánh cửa phòng trước mặt, lúc nãy chị Ly muốn đem coffee lên phòng cho anh, nhưng cô lại giành đem lên.
115 Chương 116: Chuyến đi đến Paris (1). Sáng sớm hôm sau, Hạ Đồng thức dậy từ sớm sau khi VSCN xong liền xuống nhà phụ giúp chị Ly bày thức ăn lên bàn. Vừa vặn Dương Tử từ trên cầu thang đi xuống, ánh mắt đen khẽ lướt qua cô, nhìn một một cái, sau đó ngồi vào bàn ăn.
116 Chương 117: Chuyến đi đến Paris (2). Trên chuyến bay, sắc mặt Hạ Đồng xanh mét, đầu choáng váng cả người mệt mỏi, Dương Tử đúng là đồ xui xẻo, đồ miệng quạ, anh chỉ vừa nói cô say máy bay thì cô vừa ăn xong đám đồ ăn kia đã bắt đầu say máy bay ngay.
117 Chương 118: Chuyến đi đến Paris (3) Buổi tới ở Paris, bầu trời đen giăng một mảng sao trời sáng lấp lánh, Hạ Đồng ôm chiếc gối ngồi trên giường, mình mặc bộ đồ ngủ đơn giản, lại có chút trẻ con khi trước chiếc áo là con heo hồng ngộ nghĩnh.
118 Chương 119: Chuyến đi đến Paris (4). Hạ Đồng mặt đỏ bừng bừng muốn đào cái hố chui xuống ngay, cúi thấp đầu không dám nhìn anh. Cũng may cái ý định hôn trộm anh của cô chưa thực hiện anh kịp lúc mở mắt nếu không cô không còn mặt mũi nhìn anh nữa.
119 Chương 120: Chuyến đi đến Paris (5). Hạ Đồng cứ để Dương Tử kéo mình đi, cô hiểu tâm trạng của anh, lúc cô gặp mẹ mình có tâm trạng gì thì anh cũng đang có tâm trạng như thế.
120 Chương 121: Chuyến đi đến Paris (6). Bảy giờ tối, thành phố Paris lên đèn, những ánh đèn trên những hàng cây cao ngất, ánh đèn vàng hất lên những chiếc tôn đỏ lượn sóng nối suốt dọc từ cổng La Villette đến cổng Pantin, hai bên lối đi dạo là mười khu vườn được thiết kế theo các chủ đề khác nhau.