41 Triệu Vị Xuyên cười khổ, anh cũng chợt nhớ tới từng có một lần, ngày mừng đại thọ của Diệp lão tướng quân, anh và ba đi tới Kinh Sơn chúc thọ. Lúc đó tự nhiên lại gặp Diệp Dĩ Trinh, trước nay anh cũng chỉ nghe Diệp lão nói qua, chứ cũng chưa gặp mặt nói chuyện như lần đó.
42 Trong nhà không còn gừng, Ôn Nhiễm suy nghĩ một lát rồi cầm ví tiền đi ra khu hoa quả mua. Khi về nhà, vừa mở cửa ra chợt nghe thấy tiếng nức nở rất nhỏ của mẹ từ trong phòng phát ra, rất yếu ớt, nhưng cô lại nghe được rõ ràng.
43 Khi cô mở mắt ra cũng đã là sáng sớm ngày hôm sau. Ôn Nhiễm vỗ vỗ cái trán đau nhức, mắt đảo quanh bốn phía, nhìn ngắm xong trong đầu cô lại reo lên hồi chuông cảnh báo.
44 Buổi tiệc với GP sẽ được tổ chức vào tối thứ sáu. Buổi sáng Ôn Nhiễm mang theo cả lễ phục dạ hội đi làm, giữa trưa khi mới cùng Tiểu Hứa ăn cơm về bảo vệ dưới lầu gọi cô lại kí nhận chuyển phát.
45 Xét về vai vế, dù không muốn cũng phải nghe theo. Điểm này Cố Tam lại chiêm nghiệm vô cùng rõ ràng, vì sao ư, vốn là đồng trang lứa với Diệp giáo sư, nhưng mà sau khi có vợ, lại sau khi vợ nhận ông ngoại, vai vế cũng sẽ tự giác mà phân bậc.
46 Tổng công ty GP Hongkong, đông đúc. Cửa lớn mở ra, chùm ánh sáng xuyên qua cửa kính, làm giảm bớt không khí nặng nề trong phòng họp. Xung quanh bàn có rất nhiều người, tây trang, giày da, vẻ mặt rất nghiêm túc và cẩn thận.
47 Cuối năm, mọi thứ đều cố gắng giải quyết cho xong để còn về nhà, vừa xử lý hạng mục xong, Diệp giáo sư mới bắt đầu cảm thụ cảm giác thanh nhàn. Nhưng mà, việc là cho anh buồn bực là, trong nhà có một người cứ thế mà làm việc.