41 Chương 41 30 phút sau, Lịch Xuyên quả nhiên xuất hiện ở sân bay. Anh ngồi trên một chiếc xe lăn khéo léo nhẹ nhàng, đang đi qua cửa tự động. Trong đại sảnh của sân bay, có không ít đàn ông mặc đồ tây, hoặc đi hoặc ngồi.
42 Chương 42 Mặc dù không phải là tác phẩm của Lịch Xuyên, nhưng phong cách thiết kế vẫn dựa theo sở thích của anh, là sự pha trộn giữa sự lãng mạn của Pháp, sự nghiêm trang cẩn thận của Đức và sự sáng tạo của Ý.
43 Chương 43 Anh nhặt nạng lên, quay đầu đi vào phòng ngủ : “Anh đi thay đồ. ” Trong phòng có điều hòa, nhiệt độ phòng không tới 20 độ. Nhưng nhìn Lịch Xuyên lại giống như vừa chạy 800m xong vậy, mồ hôi đầm đìa.
44 Chương 44 Lịch Xuyên mua cho tôi một chiếc bánh ngọt, cùng tôi dựa lên lan can ven hồ, nhìn tôi bẻ từng miếng bánh cho vịt ăn. Đứng với tôi được một lúc, anh chỉ chỉ ghế dài dưới bóng cây, nói : “Em từ từ cho tụi nó ăn tiếp đi, anh qua kia ngồi một chút.
45 Chương 45 Ông nội Lịch Xuyên! Tim tôi nhất thời ngừng đập 5 giây. “Cháu là Annie, là đồng nghiệp của Lịch Xuyên ờ Trung Quốc. ” “À!” lão tiên sinh rất vui vẻ, đổi sang nói tiếng Trung : “Cháu tới từ Trung Quốc!” “Dạ, đây là lần đầu tiên cháu tới Thụy Sĩ.
46 Chương 46 Sau khi quay lại Bắc Kinh, tôi chỉ nhận được một cuộc điện thoại của Lịch Xuyên, kéo dài vài phút, hỏi tôi tới nới an toàn chưa. Kể từ lần đó, tôi không nhận được một cuộc điện thoại nào của Lịch Xuyên nữa.
47 Chương 47 “Hi–” Tôi thở hồng hộc bắt chuyện, ngực thở phập phồng kịch liệt, hết nửa ngày cũng nói không xong. Lịch Xuyên thật kiên nhẫn chờ tôi thở bình thường lại, ánh mắt chuyển lên trán tôi, nhíu mày : “Chuyện gì xảy ra vậy? Đầu em chảy máu kìa.
48 Chương 48 Tôi và Lịch Xuyên chậm rãi đi ra cửa lớn, lái xe đã ở đó chờ anh. Xe Đức vô cùng rộng rãi, Lịch Xuyên mở cửa xe cho tôi, để tôi ngồi vào trước, sau đó anh cũng ngồi vào, đưa nạng cho lái xe bỏ vào cốp sau.
49 Chương 49 Nhìn bộ dạng của Lịch Xuyên, tôi bỗng nhiên ý thức được sự quý giá của mạng sống. Tôi quyết định sống thật mỗi ngày thật nghiêm túc. Nghiêm túc đi làm, nghiêm túc đi nhảy latin, và nghiêm túc chú ý tới dinh dưỡng của bản thân.
50 Chương 50 Sáng sớm hôm thứ tư, Tiêu Quan và vài đồng nghiệp ở Cửu Thông tới thăm tôi, trong đó có Đào Tâm Như và Đường Ngọc Liên. Kể từ lần lỡ hẹn kia, đã lâu tôi không liên hệ với Tiêu Quan.
51 Chương 51 Nhưng cảm xúc của tôi vẫn giảm dần tới số không. Mỗi buổi tối, Ngả Tùng vừa đi là tôi bắt đầu khóc, lén lút khóc tới tận đêm khuya. Mặc dù tôi biết Lịch Xuyên có nỗi khổ trong lòng.
52 Chương 52 Tôi hơi nghi đó là Lịch Xuyên, ôm điện thoại ngồi đợi. Khoảng một giờ trôi qua, điện thoại không hề vang lên lần nào nữa. Không biết tại sao, tim tôi đập càng ngày càng nhanh.
53 Chương 53 Để dời đi sự chú ý, tôi hít sâu một hơi, lay lay René đang niệm bài kinh nào đó bằng tiếng Pháp run run : “René, bệnh của Lịch Xuyên, cậu kể lại một chút đi.
54 Chương 54 Mặt anh đau đớn run lên một chút, chuông liền reo loạn lên. Một nhóm y tá vọt vào, dẫn đầu là bác sĩ phụ trách. Y tá trưởng vội vàng nói với tôi : “Tạ tiểu thư, cảm xúc của bệnh nhân không tốt, tình huống cũng không khả quan, cô vẫn nên tránh ra đi.
55 Chương 55 Ba ngày tiếp theo, ngày nào tôi cũng ở cạnh Lịch Xuyên, anh ngủ tôi mới rời bệnh viện, trời chưa sáng anh còn chưa kịp tỉnh, tôi lại chạy tới.
56 Chương 56 Tôi lấy khóa từ ra, nhẹ nhàng mở cửa. Sáu năm trước, tôi từng chăm sóc Lịch Xuyên trong căn phòng này, tới bây giờ tôi vẫn còn nhớ màu sắc của gối và ga giường, tất cả vẫn quen thuộc như xưa.
57 Chương 57 Ba năm trôi qua. Tôi làm việc ở tầng 2 của công ty phiên dịch Khai Nguyên. Tổng cộng có 10 nhân viên chính thức, tất cả còn lại đều là nhân viên hợp đồng tạm thời.
58 Chương 58 Bận rộn cả một ngày, tôi đạp xe về nhà, ngoài trời đang mưa, hàng hiên tối thui, tôi thấy có trong đó có người, lẳng lẳng đứng ở đó, bóng dáng vô cùng quen thuộc.
59 Chương 59 Khi đã một năm trôi qua, mà anh vẫn làm như vậy mỗi ngày, tôi cảm thấy vô cùng hạnh phúc, loại hạnh phúc vô cùng rực rỡ. Đương nhiên, niềm hạnh phúc của tôi cũng không lâu dài.
60 Phiên ngoại 1 Một đêm Noel N năm sau. Tôi và Lịch Xuyên ngồi trên sô pha xem TV. Đêm khuya thanh vắng, Lịch Xuyên đột nhiên hỏi : “Ngày chúng mình gặp nhau, em còn nhớ không?” “Nhớ rõ, nhớ rất rất rõ ràng nha!” “Vậy để anh kiểm tra xem, trí nhớ của em tốt, hay là trí nhớ của anh tốt.
Thể loại: Ngôn Tình, Xuyên Không
Số chương: 35