61
Nghe được thanh âm này, trong nháy mắt Dương Hạo lập tức cảnh giác, sắc mặt cũng trở nên ngưng trọng.
Mặc dù lúc ấy người này đã xử lý thanh âm của mình, nói cũng không nhiều, nhưng Dương Hạo đối với hai chữ Đô Đô gã phát âm có thể nói là khắc sâu trong trí nhớ.
62
Dương Hạo đi tới chỗ quán trà lúc trước Lạc Dực đã nói cho hắn biết, ngồi một chỗ mặt đối mặt với Lạc Dực.
Ngón tay Lạc Dực giao nhau, mỉm cười nhìn Dương Hạo_: “Vội vàng gọi điện thoại sao, Vương Tuấn tới là cậu có thể nhìn thấy bạn nhỏ Đô Đô dễ thương rồi.
63
Lạc Dực vuốt cầm, cười nói_: “Nếu như anh họ đã nói như vậy, ta đây liền không khách khí. ”
Vương Tuấn xem thường_: “Giữa anh em còn khách khí cái gì.