101 Sáu từ trầm thấp từ tính này nói ra nghe có chút run rẩy. Thẩm Triệt nhìn Tần Tu đang cưỡi trên thắt lưng mình. Cái tư thế cưỡi này cậu đã xem mòn ở mấy bộ phim rồi, chỉ là chưa được thấy diễn viên nào lại đẹp như thế này thôi.
102 Ngày hôm sau, lúc Thẩm Triệt tỉnh dậy đã là giữa trưa, Tần Tu đã không còn trong phòng. Cậu vò vò tóc ngồi dậy, trong lòng tiếc dã man. Còn tưởng mình là người thức dậy trước, sau đó có thể thấy bộ dáng hoa khôi trường chậm rãi tỉnh dậy.
103 “Cảnh bị đánh như thế có cần diễn viên đóng thế không?” Đạo diễn quan tâm hỏi. Dù sao người ta cũng là thần tượng mà.
Thẩm Triệt còn chưa kịp mở miệng Tần Tu đã chen vào: “Không cần.
104 “Hừm tuệt, tuệt lớm. . . . . . Bửu tình MAN lên cho tôi một chút!”
Thứ tiếng Trung trọ trẹ của nhiếp ảnh gia lai Tây xen lẫn với tiếng bấm máy tanh tách tanh tách truyền đến trong nhạc nền là bản “Boulevard of Broken Dream” của Green Day.
105 Sau khi chụp trang bìa cho tạp chí xong, buổi chiều còn có một buổi fan-meeting nhỏ, buổi gặp gỡ tiến hành trên xe buýt cho nên hiện tại, cả nhóm cũng đang ngồi xe buýt quay về công ty luôn.
106 Tháng ba, TAKEFIVE bắt đầu chuyên tâm chuẩn bị cho album thứ hai. Bởi vì danh tiếng của nhóm trong phạm vi châu Á càng lúc càng lớn, khâu sản xuất cũng bạo tay hơn rất nhiều.
107 Lần đó thu hình chương trình xong, khi trở về thì Thẩm Triệt phát sốt rất cao. Nửa đêm, Tần Tu tìm Hạ Lan Bá mượn chiếc Jibei đưa Thẩm Triệt đi bệnh viện.
108 Jessica tắm rửa xong liền tự lấy cho mình một ly sữa, vừa leo lên giường thì bỗng nhận được điện thoại của Ngu Tiêu gọi tới. Người đàn ông râu con kiến không nói nhiều vô nghĩa, bảo Jessica lên weibo xem.
109 “Cái gì?!” Thẩm Triệt nắm di động, quả thật không thể tin vào lỗ tai chính mình, nghe Tần Tu nói mà mặt cậu đã chín quá nửa, bụm di dộng trốn vào góc ban công hỏi, “… Được được… nhưng mà sao lại phải tới khách sạn vậy?!” … Không đúng, không đúng, tôi không phải có ý này… Cho dù phải làm thì cũng có thể trong phòng anh mà.
110 Cuối cùng tài khoản kia là của ai rốt cuộc vẫn không tra ra manh mối, mà cả nhóm bất tri bất giác đã phát triển tới nông nỗi mỗi khi chạy chương trình đều phải ngồi trên hai xe.
111 Cùng An Gia Miện ngồi ở một ghế cao trên khán đài, Jason nhìn biển người đông nghịt trước mắt. Từ khi làm người đại diện tới giờ, anh cũng từng dẫn dắt một ca sĩ và một nhóm nhạc, nhưng cuối cùng đều không bệnh mà chết.
112 “Tối hôm qua, điểm dừng chân đầu tiên trong tour lưu diễn quanh châu Á của nhóm nhạc TAKE FIVE tại sân vận động Canh Lâm Tinh Hà đã kết thúc tốt đẹp. Sau bốn ca khúc trong phần encore, cả nhóm đã cùng cúi chào cám ơn những fan hâm mộ nhiệt tình…”
“Concert đầu tiên tại Canh Lâm nằm trong tour lưu diễn khắp châu Á của TAKE FIVE có thể nói là khởi đầu tốt đẹp.
113 “Hừm tuệt, tuệt lớm. . . . . . Bửu tình MAN lên cho tôi một chút!”
Thứ tiếng Trung trọ trẹ của nhiếp ảnh gia lai Tây xen lẫn với tiếng bấm máy tanh tách tanh tách truyền đến trong nhạc nền là bản “Boulevard of Broken Dream” của Green Day.
114 Ngay tại chỗ ngoặt trên đường núi, xe quản lý lao thẳng vào chiếc xe tải đang chạy nhanh phía trước. Tài xế lái chiếc xe tải vì muốn vượt qua xe của nhóm mới chèn sang làn xe ngược hướng, mà xe quản lý vốn có cơ hội tránh đi, nhưng bởi vì tốc độ quá nhanh, khi tài xế rẽ phải đã không kịp nữa, đầu xe một bên đụng vào rào bảo vệ một bên đụng vào xe tải.
115 Hóa ra khi còn đang trong chuyến lưu diễn, Hạ Chinh đã tiếp xúc với người của Thế Kỷ Hoàng Âm. Quy mô và sức ảnh hưởng của Thế Kỷ Hoàng Âm dù không so được với Quan Triều nhưng nhưng do vẫn luôn tập trung vào chất lượng âm nhạc nên danh tiếng trong nước cũng khá tốt, hoạt động mấy năm nay cũng thuận buồm xuôi gió, thêm nữa đứng sau công ty là con trai một triệu phú trong nước, đối phương cũng rất sẵn lòng trả khoản bồi thường do phá vỡ hợp đồng nếu như hai người rời Quan Triều.
116 “Phương Viên đã tìm được công ty mới nhanh như vậy sao?” Trong văn phòng, Jessica nghe tin tức mà Ngu Tiêu mang tới cho mình cũng không khỏi chấn động, lắc lắc đầu không dám tin.
117 Rất khuya Tần Tu mới quay về chung cư, vừa vào nhà đột nhiên nhìn thấy Thẩm Triệt nằm vắt một chân trên sô pha, Tần Tu gần như không thể tin vào hai mắt mình.
118 Thẩm Triệt chính thức ký hợp đồng với DCT Studio.
Văn phòng của DCT chỉ khiêm tốn chiếm ba tầng trong tòa cao ốc thương mại trên đoạn đường trung tâm CBD, nếu đem so với Quan Triều một mình chiếm giữ một tòa nhà thì hoàn toàn không cùng đẳng cấp, thế nhưng ấn tượng đầu tiên của Thẩm Triệt với công ty nhỏ này lại rất tốt.
119 Tay Tần Tu xẹt chui ra khỏi quần Thẩm Triệt: “Theo tôi lên lầu. ”
“A” Bây giờ muốn làm gì hả? “Muộn thế này rồi…”
“Chiều mai tôi mới có có cảnh diễn, tối nay ngủ muộn một chút cũng không vấn đề.
120 “CUT!”
Đạo diễn vung cánh tay. Mấy diễn viên cùng diễn vội vã quay sang Văn Bác nói vất vả, vất vả rồi. Văn Bác nhận chai nước từ tay người trợ lý, liếc mắt nhìn người thanh niên tuấn mỹ đang đứng ở một góc âm u, lẳng lặng nhìn sang bên này.