21 Type: Liinn
Tôi gọi điện cho Alice từ sân bay Hồng Kiều, nghĩ bụng con bé có thể hiểu được tâm trạng của tôi lúc này, tâm đầu ý hợp không phải là có phúc cùng hưởng, có họa cùng chịu, mà là sự đồng cảm với bất hạnh của người khác.
22 Hầm tối được xây dưới lòng đất, chật hẹp, không có cửa sổ hay giường nệm, một cái lỗ hôi thối được đào ngay trên nền nhà bằng xi măng, chắc là “nhà vệ sinh”.
23 Type: Huyền Đoàn
Hầm tối được xây dưới lòng đất, chật hẹp, không có cửa sổ hay giường nệm, một cái lỗ hôi thối được đào ngay trên nền nhà bằng xi măng, chắc là “nhà vệ sinh”.
24 (1)Đây là một câu trong bài thơ Giang thành tử của Tô Thức – một nhà văn, nhà thơ nổi tiếng thời Tống. Tiêu đề trên trích từ bản dịch của Nguyễn Trí Viễn
Type: Huyền Đoàn
Ngày đầu tiên bước vào nhà tù Peshawar, mỗi phạm nhân đềi được phát hai thứ, một tấm thảm và một cái khay nhôm.
25 Type: Huyền Đoàn
Sau khi Darla đi rồi, tôi vẫn ngồi bất động, dựa vào tường, một bàn tay đặt lên ngực, ngửa đầu nhìn trần nhà đen sì. Khắp người là vết bầm tím, hai cổ chân đeo gông bị tụ máu, sưng to như nắm đấm, nên tôi chỉ còn cách ngồi dựa vào tường như thế này.
26 (*)Ban ngày ẩn náu nghỉ ngơi, ban đêm mới ra ngoài hoạt động
Type: Huyền Đoàn
Peshawar có tên cũ là “Purusapura”. Đầu thế kỉ thứ hai, Vua Kanishka của đến quốc Kushan, người rất tôn sùng Phật giáo, đã đóng đô ở đây.
27 Nghe nói lần ốm này của tôi kéo dài rất lâu, trong khoảng thời gian đó, tôi có tỉnh lại mấy lần, nhưng thời gian đều rất ngắn. Lần đầu tiên tôi mở mắt ra, khung cảnh xung quanh nói cho tôi biết tôi đã quay vể chỗ của Hassan, đang nằm trên chiếc giường to và rộng, cánh tay cắm kim truyền dịch, chiếc rèm phía đầu giường hơi rủ xuống, còn trong phòng thì nồng nặc mùi thuốc.
28 Type: Huyền Đoàn
Mẹ tôi mất tích đúng một ngày trước khi Hassan cứu tôi ra khỏi tù. Sau khi gọi điện thoại cho Alice, tôi mới biết chuyện này.
Tất cả các cuộc gọi quốc tế ở Peshawar đều bị quân đội kiểm soát nghiêm ngặt, Hassan phải dùng đường truyền riêng của mình, khó khăn lắm mới giúp tôi kết nối được với Hàng Châu.
29 Type: P. anh
Ánh mắt của phu nhân Pei liếc qua hai người chúng tôi, không có vẻ tán thưởng hay rộng lượng gì cả, còn Sumy thì luôn mỉm cười nhã nhặn, chí ít nhìn bề ngoài bà ta rất bình tĩnh, Laila thì hơi cúi đầu, không nhìn rõ biểu cảm.
30 Type: Liinn
Đêm đó, Lâm và Dela đưa tôi rời khỏi thành phố Peshawar, đến một ngôi làng hẻo lánh.
Nhìn ra ngoài cửa sổ xe, tôi chỉ thấy cảnh sắc hoang vu, con đường uốn lượn quanh núi, bên kia sông có một con đường nhỏ song song với con đường lớn bên này, có chỗ tưởng như đường đâm ra từ vách đá dựng đứng, chỉ cần một hòn đá rơi xuống cũng có thể bịt kín lối đi.
31 Type: thaothanh8426
Lâm bị Wata giải đi, tôi thầm cầu nguyện anh đừng phản kháng, chỉ có như vậy, anh và người dân trong thôn mới được an toàn. Cửa xe mở ra, Lâm dừng lại, quay đầu hỏi Hassan đứng cách đó mười mấy mét: “Anh đã biết hiệu ứng phụ thuộc của cỏ Catha chỉ là lời đồn đại trong truyền thuyết thôi?”
Hassan đáp gọn lỏn: “Đương nhiên”.
32 Type: P. anh
Ceda chạy như bay về phía rìa doanh trại, nơi lều trại thưa thớt, chủ yếu là đá và rác rưởi. Con bé có vẻ rất thông thuộc đường đi lối lại, tôi bám theo ở một khoảng cách vừa đủ.
33 Type: Huyền Đoàn
Là ngày hôm nay, tôi ngồi trong phòng, lo lắng, chờ đợi và nghĩ ngợi linh tinh. Không khí căng thẳng bao trùm mọi ngóc ngách của doanh trại, tôi thấy người dân còn chuẩn bị cả vũ khí.
34 Type: Lunar
Sau khi Wata đi rồi, tôi tìm chai rượu uống dở giấu trong phòng, tu liền mấy ngụm. Chất cồn nóng cháy lồng ngực nhanh chóng làm tê liệt mọi cảm xúc, bao gồm cả sự đau khổ, lo lắng.
35 Type: Huyền Đoàn
Suốt đêm tôi gần như không ngủ, trời chưa sáng đã dậy. Quá trưa, tôi khoá bộ Burqa lên người, đeo khăn voan che mặt, cùng Hassan vào thành phố.
36 Type: Huyền Đoàn
Khi còn nhỏ, tôi coi việc báo thù chỉ như một giấc mộng trong phim kiếm hiệp, lớn rồi lại đặt niềm tin vào pháp luật, luôn cười khẩy khi đọc được trên báo có những vụ cần dao chém người để hả cơn giận mà lí do chỉ là vì bị mẹ vợ chê nghèo; tôi chưa từng nghĩ có một ngày bản thân mình cũng bị ngọn lửa hận thù thiêu đốt đến mất hết cả lí trí.
37 Type: thaothanh8426
“Ta ra lệnh cho các vì sao, ta cập bến bình minh, ta tự đăng cơ làm vua của gió”
-Adonis -(1)
1. Adonis là một nhân vật trong thần thoại Hy Lạp
Người ta nói với tôi rằng Bynum đã chết, hộ vệ của ông ta cũng đều chết cả, Hassan đã nắm lại binh quyền, còn tôi vẫn sống.
38 Type: Huyền Đoàn
Tôi cùng với Hassan và quân chủ lực của Hắc Ưng ở lại trong các hang động gần biên giới nửa tháng, thời tiết càng lúc càng nóng nực, bầu trời xanh tới mức khiến người ta phát bực, ngay cả đá cũng trắng loá, toả ra khí nóng đến đáng sợ.
39 Nhiều năm sau khi cuộc chiến của quân Muja và Liên minh Phương Bắc kết thúc, quân Muja phát triển như vũ bão, Liên minh Phương Bắc cũng lớn mạnh không ngừng, Wazry được hưởng những tháng ngày bình yên êm ả, chỉ có điều không ai còn nhìn thấy bóng dáng của hai người đàn ông nổi tiếng nhất Trung Á nữa.