221 Edit: Ái NhânThời gian ăn cơm, không khí trên bàn ăn có chút cổ quái. Tần Tấn Dương cùng Quan Nghị đang nói cười vui vẻ, còn Du Ty Kỳ luôn luôn hoạt bát thì ngược lại buồn bực cúi đầu ăn cơm.
222 Edit: Ái NhânBeta: Ha. chiMột ngày mới bắt đầu, tâm tình của Tần Đại tổng tài trở nên vô cùng tốt. Đây là chuyện mà mỗi vị tiến vào văn phòng tổng tài đều có thể cảm thấy rõ ràng, bởi vì hôm nay vẻ mặt Tần tổng lộ nụ cười dịu dàng, ấm áp đến không thể tin được, không giống bộ dạng ngày hôm qua cuồng phong bạo vũ.
223 Edit: bạn nào ed thì vào nhận nàoBeta : Ha. chiĐêm đã khuya. Quý Hướng Phàm tan việc trở về, mang theo gà chiên mỹ vị vừa vào tới nhà trọ thì cái người đang rộn ràng ở trong phòng bếp chuẩn bị bữa tối ló đầu ra, nhắm mắt, ngửa thấy mùi thơm mê người, tay cầm xẻng nhảy ra.
224 Beta: Ha. chiSáng sớm ngày thứ hai, trời vừa tờ mờ sáng, Đồng Thiên Ái đã rời giường. Nói đúng hơn là đêm qua cô cơ hồ không thể nào ngủ. Hận không thể vừa nhắm mắt lại thì trời liền sáng.
225 Edit: Tuyết TinhBeta: Ha. chiXe chạy thẳng về phía nghĩa trang Nam Sơn, khi xe vừa mới dừng hẳng Đồng Thiên Ái đưa tay mở cửa xe rồi vội vàng móc tiền ra đưa cho tài xế, "Bác tài !không cần thối!"Ngẩng đầu lên nhìn về bậc thang thật dài.
226 Edit: Tuyết TinhBeta: Ha. chiTrong đường hầm đi từ Đài Bắc đến nghĩa trang Nam Sơn, Tần Tấn Dương một tay chống cằm, một tay cầm lái, trong lúc lơ đãng cúi đầu, lần nữa liếc nhìn thời gian.
227 Edit: Maria LiêuBeta: Ha. chi+yunafrCao ốc Tần thị. Quan Nghị trở lại phòng làm việc, vội vàng cầm điện thoại lên, gọi điện thoại cho Đồng Thiên Ái, muốn nói cho cô biết sự việc đang xảy ra.
228 Edit: Maria LiêuBeta: Ha. chi +yunafrThời gian từng phút trôi qua, đảo mắt đã qua mười phút, ngay sau đó 20', 30’, 40', một canh giờ cứ như vậy trôi qua.
229 Edit: Maria LiêuBeta: Ha. chi+yunafrVừa lúc đó, trước người của cô chợt thoáng xuất hiện một bóng đen. Hốc mắt còn nước mắt chưa kịp lau đi,cô cố khắc chế không cho nó rơi xuống.
230 Edit: Maria LiêuBeta: Ha. chi+yunafrTrong căn hộ, Phương Tình cùng Quý Hướng Phàm ngồi ở trên bàn ăn, đã chờ lâu rồi. Sững sờ nhìn một bàn đầy đồ ăn, mất hồn nhìn ngây ngô, "Ừng ực ừng ực ——" đói bụng đến nhịn không được.
231 Edit: Maria LiêuBeta: Ha. chi+yunafr"Sao?" Quan Nghị hiển nhiên có chút ngạc nhiên, không nghĩ tới cô có thể nói như vậy. Đồng Thiên Ái thấy hắn có chút nghi ngờ nhìn mình, đột nhiên cười, kiên quyết lặp lại một lần nữa, "Quan Nghị! Tôi muốn đi Anh quốc! Tôi muốn đi tìm anh ấy!"Đúng vậy! Cô muốn đi tìm hắn! Cô muốn đi Anh quốc!Trước kia đều là hắn chủ động! Lần này, để cho cô vì tình yêu dũng cảm một lần!Chỉ cần trong lòng hắn khẳng định có cô, chỉ cần hắn không có để cô xuống, chỉ cần hắn cùng với cô một dạng kiên định, như vậy liền làm cho cô dũng cảm một lần đi!Quan Nghị nhìn vẻ mặt thành thật của cô, không giống như là nói giỡn, trong lòng sáng tỏ tất cả.
232 Edit: Maria LiêuBeta: Ha. chiĐài Bắc cùng Luân Đôn, Anh quốc chênh lệch múi giờ ước chừng bảy tiếng, mười hai giờ hành trình, đến được phi trường Heathrow, Anh quốc.
233 Edit: Maria LiêuBeta: Ha. chiTần Tấn Dương có chút cảm kích nhìn Du Ty Kỳ, đưa tay ôm chầm cô, cảm khái ôm cô vào trong ngực, "Kỳ Kỳ, Thiên Ái nhất định sẽ thích cô em gái này!""Tần ca ca! Anh đi đi!" Du Ty Kỳ đưa tay ôm hắn, lại chỉ lưu luyến mấy giây.
234 Edit: Maria LiêuBeta: Ha. chiTừ viện trưởng đi phía trước theo sau là mấy vị nữ tu sĩ đi ra khỏi tòa nhà. Nhìn thấy người đàn ông ở bên ngoài cổng Cô Nhi Viện, trong lòng có chút tò mò.
235 Edit: Maria LiêuBeta: Ha. chiLuân Đôn Anh quốc. Cửa lớn biệt thự Tần gia được bọn người hầu đẩy ra, chiếc xe dài chậm rãi tiến vào. Dưới ánh mặt trời, bể phun nước dâng lên sắc bọt nhũ bạch.
236 Edit: Maria LiêuBeta: Ha. chiDu Hạo Thiên không hỏi rõ mọi việc, liền trực tiếp hứa hẹn, "Kỳ Kỳ! Cha biết, nhất định là Tần Tấn Dương hướng con nói điều gì đó, con đừng sợ, cha làm chỗ dựa cho con!""Kỳ Kỳ! Còn có Tần gia gia ở chỗ này đây! Cái tên tiểu tử thúi kia!" Tần Nhân Tông cùng hắn hiển nhiên là có cùng ý tưởng đen tối.
237 Edit: Maria LiêuBeta: Ha. chiTrên máy bay từ Anh quốc bay đến Đài Bắc. Tần Tấn Dương nhắm mắt lại, kiên nhẫn chờ đợi. Bây giờ đã bay tám giờ rồi, chưa tới bốn giờ nữa có thể đến được Đài Bắc.
238 "Let me take you?" Âm điệu hỏi thăm. Mấy câu Anh ngữ đơn giản này, Đồng Thiên Ái có thể nghe hiểu, cao hứng gật đầu một cái, "OK! Thanks!"Taxi dừng lại ở trước một khách sạn, Đồng Thiên Ái tùy tiện rút tờ bảng Anh trị giá lớn nhất cho tài xế.
239 Vừa đưa tay móc tờ giấy trong túi quần jean, trong nháy mắt sờ tới tờ giấy, thở phào nhẹ nhõm. Đem tờ giấy đưa cho tài xế người Anh, quơ tay múa chân nói, "Go here!"Tài xế là một người đàn ông trung niên, nụ cười của hắn có chút thật thà, nhận lấy tờ giấy liếc nhìn, tay ra dấu "OK", "I know! I know!"Đồng Thiên Ái rốt cuộc lộ ra khuôn mặt tươi cười, cảm kích nói, "Thanks!"Xe chậm rãi lăn bánh trên đường Luân Đôn, Đồng Thiên Ái nghiêng đầu sang chỗ khác, nhìn ra ngoài cửa xe.
240 Edit: Maria LiêuBeta: Ha. chiLầu hai biệt thự. Cửa thư phòng được người nhẹ nhàng gõ hai cái, quản gia đứng ở ngoài cửa, cung kính nói, "Lão gia!""Vào đi!" Âm thanh thâm trầm của Tần Nhân Tông vang lên.