81
Trong lúc sắc trời tờ mờ sáng, Yến Thù Thanh từ trước đến giờ đồng hồ sinh học vẫn luôn chuẩn xác, mở mắt ra.
Ngoài cửa sổ tia sáng mờ tối xuyên thấu qua rèm cửa số màu lam nhạt chiếu vào trong phòng, làm cho anh lười biếng ngáp một cái, đầu hôn hôn trầm trầm nhất thời không nhớ tới bản thân đang ở nơi nào, theo bản năng trở mình, kết quả cảm giác đau nhức trong nháy mắt từ bên hông vọt tới.
82
Trong lúc này cửa phòng bệnh đột nhiên vang lên tiếng gõ, "Tùng tùng tùng".
Hai người đồng thời sững sờ, ngoài cửa truyền đến âm thanh quân y, "Đoan Trạch tiên sinh tỉnh chưa, vừa nãy chúng tôi nhận được tin báo, sáng sớm hôm nay kiểm tra một lần thân thể cuối cùng cho các cậu, sau đó các cậu có thể chính thức đi chiến đội Liệp Ưng báo cáo, có thể mở cửa không, chúng tôi giúp cậu kiểm tra xong còn phải đi đến chỗ thành viên khác.
83 Trải qua một hồi phong ba "Bắt kẻ thông dâm" đột nhiên xuất hiện, hai người không còn dám tiếp tục hồ đồ, ngoan ngoãn nghe theo quân y sắp xếp, một lần nữa làm kiểm tra thân thể.
84 Người kia bật cười, một đôi mắt màu nâu trước sau như một chăm chú nhìn vào mặt của Yến Thù Thanh, "Cậu là người suýt chút nữa làm thịt một con ác thú, hiện tại toàn bộ chiến đội Liệp Ưng có mấy người không quen biết cậu.
85 Hệ thống thông qua tính toán, đem kết quả phân tổ chiếu ở trên màn hình lớn, nhìn tên của Yến Thù Thanh và Hàn Minh song song nhau, thái dương Cận Hằng nhảy một cái, một đôi mắt trong giây lát chìm xuống.
86 Vốn là một đám người xem náo nhiệt, bị lời nói của huấn luyện làm cho thức tỉnh, mới nhớ đến mình còn nhiệm vụ chưa hoàn thành, vội vàng cùng đồng đội đánh nhau, trong lúc nhất thời, bên trong sân huấn luyện to lớn, chỉ còn dư lại Yến Thù Thanh cùng Cận Hằng hai người hai mặt nhìn nhau.
87
Buồng tắm ký túc xá tập thể nằm ở cùng tầng, từ phòng 7712 đi vài bước là có thể đến.
Tuy rằng bên trong túc xá đều có hệ thống vòi hoa sen đơn độc, thế nhưng dù sao khí trới nóng bức, vào lúc này trong phòng tắm công cộng chỉ sợ cũng không thể thiếu người, nghĩ đến loại khả năng này, da đầu của Yến Thù Thanh tê dại một hồi, hối hận vừa nãy vì quá hám sắc cho nên mới nghe lời Cận Hằng.
88 Mỗi ngày đi sớm về tối cường độ huấn luyện càng ngày càng nâng cao, khiến thời gian trôi qua nhanh chóng, chỉ trong nháy mắt, thời gian đã qua hơn một tháng.
89
Một tiếng "tích" vang lên, thiết bị truyền tin đã khoá cửa lớn phòng thí nghiệm.
Nơi này là chỗ cơ mật nhất toàn bộ chiến đội Liệp Ưng, một khi đóng lại, trừ phi có quyền hạn tối cao bằng không căn bản không có người có khả năng xông đến.
90 Trần Lâm liếc nhìn Yến Thù Thanh, thấp giọng nói, "Gien của cậu bị biến dị là hậu quả của việc bị cưỡng chế cải tạo, không phải cơ năng thân thể tiến hoá bình thường, cho nên tuy rằng khoang sinh sôi nảy nở đã phát dục, đồng thời có công năng thai nghén, thế nhưng thân thể cùng đại não của cậu vẫn thừa nhận cậu là cầm kiếm giả, cho nên coi như bên trong khoang sinh sôi của cậu có phôi thai, đại não trước sau không cho nó gửi đi tín hiệu, sau khi phôi thai tiến vào bên trong khoang sinh sôi nảy nở, trước sau phôi thai đều ở trạng thái héo rút, căn bản sẽ không chậm rãi lớn lên, điều này cũng có thể giải thích tại sao cậu một đường trải qua từng đợt sát hạch, còn có thể nhảy nhót tưng bừng.
91
"Đây là lần hành động thứ nhất của các cậu ở chiến đội Liệp Ưng, tin tưởng từ khi sát hạch đến bây giờ, tất cả mọi người đều đang chờ cơ hội này, không nên quên sứ mệnh cùng trách nhiệm của thành viên đội Liệp Ưng, hiện tại nói cho tôi, các cậu đã chuẩn bị xong chưa!"
Ánh mắt Trần thượng tướng lợi hại đảo qua bốn phía, phần nhiệt huyết trong xương của tất cả mọi người vào thời khắc này triệt để được nhen lửa, cùng kêu lên, "Chuẩn bị xong!"
Trải qua từng tầng chọn lựa, gian nan như vậy mới gia nhập chiến đội "Thiết huyết" này, huấn luyện một ngày một đêm lâu như vậy, mục đích cũng chỉ là bảo vệ quốc gia, làm một chiến sĩ chân chính, hiện tại nhanh như vậy đã có thể có cơ hội ra chiến trường giết địch, ánh mắt của mọi người đều toát ra ánh lửa, lòng bàn tay đổ mồ hôi, huyết dịch cũng trở nên sôi trào.
92 Trong núi nhiệt độ so với bên ngoài còn thấp hơn, theo mặt trời từ từ lặn về phía tây, gió rét thấu xương càng thêm mãnh liệt, tất cả mọi người cuộn tròn trong xe quân đội lạnh đến run lẩy bẩy, trên cổ tay thiết bị đo nhiệt độ khí đã rơi xuống cảnh giới màu đỏ, nói rõ lúc này nhiệt độ ít nhất từ -30 độ trở xuống.
93
Lời này vừa nói ra, vẻ mặt của tất cả mọi người trở nên nghiêm túc.
Ánh mắt Trần thượng tướng nghiêm túc nhìn hai người nói, "Lần này cầu viện nhiệm vụ không phải chuyện nhỏ, liên quan đến chuyện chúng ta có thể một lưới bắt hết kẻ địch hay không, cũng liên quan đến chuyện một đội chúng ta có thể còn mệnh sống sót đi ra ngọn núi này hay không, đúng như vừa nãy Hàn Minh từng nói, tôi xem hai người các cậu chính xác rất hiểu nhau, tình cảm cũng cực kỳ tốt, đoàn đội quan trọng nhất là đoàn kết, cho nên phái hai người các cậu đi tôi cũng có thể yên tâm.
94 Yến Thù Thanh rên lên một tiếng, máu tươi trong nháy mắt chảy ra ngoài, càng ngày càng nhiều quân địch xông tới, bên cạnh hai người chính là vực sâu thăm thẳm, không còn đường có thể đi, Cận Hằng không kịp suy nghĩ nhanh chóng vác Yến Thù Thanh lên, thả người nhảy xuống.
95
Yến Thù Thanh nằm ở một giấc mộng, liên quan tới chuyện trước kia trong quá khứ. .
Trong mộng anh về tới thời đại thiếu niên, khi đó anh vẫn còn là một cậu bé mang gương mặt non nớt, mùa đông trời giá rét, anh không có nhà để về, bởi vì anh gạt cha nuôi lén lút dự thi trường quân đội, thế nhưng không có tiền nộp học phí, cha nuôi vốn là ghét bỏ anh không kiếm được tiền, lại phải nuôi anh, dưới cơn nóng giận đuổi anh ra khỏi nhà, nói cho anh biết tự mà nghĩ biện pháp đóng học phí, nếu như không kiếm được tiền chết đói ở ven đường, đó cũng là vận mệnh của anh.
96 Giống như là nằm mơ giấc mộng hoang đường, lần thứ hai lúc tỉnh lại, Yến Thù Thanh không muốn mở mắt ra, anh cứ như vậy lẳng lặng mà nằm ở nơi đó, nghe âm thanh máy móc bên tai nhảy lên, sợ sệt bản thân vừa mở mắt liền đối mặt 999tin tức bết bát hơn.
97 Sau một cơn mưa, không khí trong lành hơn nhiều, cơn mưa qua đi, trên cành cây nở đầy hoa, đầu cành cây nảy mầm non, xa xa nhìn lại một tầng màu xanh lục tinh tế dày đặc, khiến người ta nhìn một chút liền cảm thấy tinh thần sảng khoái.
98
Trên bếp hầm canh xương thơm nức mũi, mùi thơm nồng nặc lan toả khắp căn phòng.
Yến Thù Thanh buộc tạp dề vào, đứng ở trong phòng bếp một bên hầm thang, một bên ở trên tấm thớt thuần thục nặn ra bánh bao hình dáng khác nhau, đứa nhỏ ngửi thấy được hương vị, ở trên giường nhỏ trong phòng khách bò tới bò lui, trong miệng ngậm núm vú cao su còn liên tục chảy nước miếng.
99
Bóng đêm thâm trầm, chẳng biết lúc nào ngoài cửa sổ liền bắt đầu mưa.
Yến Thù Thanh đóng lại cửa sổ ban công, đến lúc đi vào nhà, Quyển Quyển đang cong lên cái mông nhỏ nằm nhoài trên giường nhỏ chơi con thỏ nhỏ của nó, hai bàn chân nhỏ còn đập đập, dưới ánh đèn vàng ấm áp chẳng khác nào cái bánh màn thầu mềm mại.
100
Ngày kế, khách sạn quốc tế Thương Kiếm.
Đèn đuốc sáng choang tiếng người huyên náo, ký giả đã sớm cầm máy quay phim canh giữ ở hai bên thảm đỏ, theo từng chiếc một phi hành hạ xuống, ánh đèn chói chang từ camera liên tục chớp nháy.