1
Edit: Nagi Maria
Người nọ căm hận mạnh mẽ tiến vào nơi tối mật của ta, đau đớn cứ một lần lại một lần chậm rãi xông thẳng lên não. Nhìn người ở phía trên, thống khổ, tuyệt vọng nhưng không ngừng lại động tác dưới thân, cứ như người bị tổn thương mới là hắn.
2
Edit: Nagi Maria
(Mình nhắc lại nhá, ta là anh main, hắn là Phi Long, y là đệ đệ a main, cái này là tác giả dùng vậy luôn, mình không có thay đổi đâu)
Ta chỉ muốn để bản thân ảo tưởng nhiều thêm một chút, dù là ảo tưởng cũng sẽ khiến ta thực hạnh phúc đi……
Những ngày sau đó, hắn không có đến, tính ra cũng đã 5 ngày rồi.
3
Edit: Nagi Maria
P/s: Hai người là huynh đệ song sinh của nhau, nhưng tên đệ đệ Tiểu Chiêu lại coi anh mình như kẻ thù, ta càng đọc ta càng hận tên đệ đệ này, anh mình đã thay thế vào kỹ viện thay mình, đã không biết ơn thì thôi còn mặt dày chửi ca ca mình là nam kỹ.
4
Edit: Nagi Maria
(Có nhân vật mới, mình sẽ không dùng nhân xưng hắn, y, ngươi, để nói nữa, mình dùng thẳng tên luôn, vậy cho đỡ loạn. Nhưng có mấy đoạn a main tự thuật, mình dùng nhân xưng “ta” như cũ ^^)
Ngưng Vương đối với ta quả thật rất tốt, lúc đó biết Tiểu Chiêu bị kích động, ta lại uống thuốc độc, tuy đã uống giải dược, nhưng ta không thể nói được nữa.
5
Tác giả: Tần Tử Độc Sư
Edit: Nagi Maria
P/s: Thiên lý a, trên đời còn thiên lý không a, lũ này phải con người không, biết người câm không thể nói chuyện nên thích phịa gì thì phịa hả, đm, ta ức muốn chết rồi, ức quá!
Ta nghĩ mọi chuyện sẽ cứ tiếp tục như vậy, mặc dù ta không phải Tiểu Chiêu, nhưng ta đang ở bên cạnh Ngưng Vương, Ngưng Vương thì lại cứ tiếp tục yêu Tiểu Chiêu, tiếp tục yêu kẻ thế thân này.
6
Edit: Nagi Maria
Phi Long, vì sao ngươi không phản bác? Bởi vì đó là Tiểu Chiêu mà ngươi yêu ư? Ta nhìn về phía Ngưng Vương, ngươi cũng không tin ta sao? Đúng vậy a, ta chỉ là một tiểu quan nho nhỏ, ai tin ta, càng có ai chịu giúp ta chứ.
7
Edit: Nagi Maria
Tại sao không khí xung quanh lại nóng như vậy? Thật là ấm áp, thật thoải mái, giống như là, không không, ta không muốn còn liên quan đến mấy người bọn họ, không thể nhớ đến cái ôm ấp của bọn họ.
8
Edit: Nagi Maria
Qua nửa năm điều trị, ta cuối cùng cũng hồi phục. Tuy vẫn chưa thể nói một câu hoàn chỉnh, nhưng nói chung là ta đã nói được rồi.
9
Edit: Nagi Maria
Theo cha học y thuật, giúp cha luyện dược, trước giờ đều sống cùng cha tại nơi hoang vu này. Ta hằng ngày bên cạnh cha, ta nhìn ra được trong mắt cha luôn chờ đợi một ai đó, nhưng ta thật không nhận ra ai mà quan trọng hơn cả ta a, vì vậy ta hỏi cha, cha chỉ xoa đầu ta, hỏi ta có muốn cùng cha đi chu du sơn thuỷ hay không.
10
Edit: Nagi Maria
“Cha, con cũng muốn kể chuyện xưa cho cha nghe” Cha chưa từng kể chuyện gì với ta, nếu cha đã kể thì ta cũng muốn kể chuyện của mình “Trước kia có hai huynh đệ song sinh, vì nhà nghèo khổ, nương muốn mang đệ đệ mình đi bán, đệ đệ từ nhỏ lại được cả nhà cưng chìu, ca ca lại không muốn đệ đệ chịu khổ, nên đi thay cho đệ đệ, ca ca được bán vào Câu Lan Viện làm tì đồng, từng ngày trôi qua người ca ca đó cũng trưởng thành, viện chủ sẽ không nuôi một đứa trẻ không công, cho nên sẽ đến lúc bắt hắn đi tiếp khách.
11
Edit: Nagi Maria
Ngày hôm sau, ta theo cha một đường đi về phía Nam, nhưng mà càng đi thì người càng nhiều, ta vẫn là sợ hãi, nắm chặt tay áo cha không chịu buông.
12
Edit: Nagi Maria
Ta nhìn cha đến mê mẩn, ta xấu xa bỏ lược xuống, búi tóc xong cho cha, ta đang định trộm chạy trốn, ai ngờ cha đột nhiên hiểu ra được, chộp lấy gương, nhìn thấy bản thân mình bị biến thành một cô nương, khí nộ xung thiên, cha một bên mắng ta một bên cầm lấy lược đánh ta mấy cái, ta không kịp tránh nên bị đánh đến đầu sưng một cục, ta vừa đau vừa oa oa kêu, cha vội chạy về phía ta xem có bị sao không.
13
Edit: Nagi Maria
Dọc đường đi Tiểu Trương tử không dám nhìn ta, mũ sa cha mua cho ta không biết Tử Quỷ phụ thân đã cất ở chỗ nào rồi, ta biết mặt ta doạ người khác sợ, ta cũng không dám ngẩng đầu, ta muốn quên đi những vết sẹo trên mặt, rốt cuộc nó cũng đâu ảnh hưởng gì đến ta? Đến nơi này rồi ta lại nghĩ đến mặt mình, rồi nhiều khi lại không để ý, rồi lại để ý… thôi việc đó không quan trọng, cứ quên đi cho xong.
14
Edit: Nagi Maria
Người trong thái y viện so với tưởng tượng của ta còn ít hơn rất nhiều, rất nhiều, ngự y chỉ có vài người. Nhìn ra được nét mặt ta thay đổi, Trương công công liền nói cho ta nghe, vì hậu cung của hoàng thượng chỉ có một người thôi (không phải Úc lão sư đâu, là người sinh cho Tử Quỷ một đứa con ý ^^), con trai cũng chỉ có một đứa, hơn nữa cơ thể hoàng thượng vốn là một người học y, nên ngự y trong cung cũng ít đi.
15
Edit: Nagi Maria
P/s: Chương này đụng độ Ngưng Vương:v, cũng không hẳn là đụng độ
Tử Quỷ phụ thân cuối cùng cũng không chờ được nữa, tam lừa tứ hống (3 lừa 4 ép ^^) hi vọng cha bắt đầu hạ dược các đại thần trong triều, cha cũng ngầm đồng ý.
16
Edit: Nagi Maria
Thật sự là đem ta doạ chết khiếp rồi, có thể nào hắn đã…, a, xem ra ta phải trốn thôi, mặc kệ hắn có phát hiện hay không, lòng ta đã nát rồi, ta thật sự bị chột dạ.
17
Edit: Nagi Maria
Thái y ở trong viện vẫn bận rộn như trước, người nơi này dần đã quen với ta, trước kia thấy ta sẽ bị doạ sợ, sau đó quen rồi nhưng không dám nói chuyện.
18
Edit: Nagi Maria
“Hoàng thượng, để ta đi cho” Ta nghĩ rời đi chỗ này cũng tốt, dù sao gần đây trong lòng ta cũng không yên, đi ra ngoài cũng đỡ.
19
Edit: Nagi Maria
Cha không có tiễn ta, chỉ có Tử Quỷ phụ thân, Tử Quỷ phụ thân đặc biệt cho ta ba đại nội thị vệ bảo vệ an toàn của ta, phụ thân nói đó là ba người đã qua tuyển chọn, có bọn họ thì không ai có thể thương tổn được ta, ngoài ra còn rất nhiều thị vệ đi cùng để chuyển thảo được.
20
Edit: Nagi Maria
Thôn rất hoang vắng, đây chính là cảm nhận đầu tiên về nơi này, Đông Lâm cách kinh thành gần trăm dặm, cho nên muốn đi mua đồ gì cũng rất phiền.