321 Bên trong Phi Thiên Phó Phong, vẫn náo nhiệt như xưa. Bất quá Trịnh Hạo Thiên cũng làm như không thấy những chuyện này, hắn trực tiếp đi tới trung tâm giao dịch trong Vạn Bảo Hiên, hơn nữa còn ưu tiên đi đến một gian.
322 Trịnh Hạo Thiên lặng lẽ nói: “Không biết vãn bối gây ra họa gì, xin tiền bối chỉ điểm. ”Lỗ đại sư cười lạnh nói: “Ngươi biết chủ nhân Ngư Nhân Tu này là nhân vật gì không?”Trịnh Hạo Thiên do dự một chút, nói: “Hắn hình như là một ngư nhân Vương tộc…”Lỗ đại sư hừ lạnh một tiếng, cũng không biết là mừng hay giận, nói: “Ngươi cũng biết đó là ngư nhân vương tộc sao, hắc hắc, ngươi cho rằng nhận vật như vậy có thể giết chết dễ dàng à?”Trịnh Hạo Thiên liền giật mình, nói: “Tiền bối, vãn bối không phải cố ý giết hắn, chỉ là lúc đó hắn truy sát không ngừng, cố ý muốn lấy tánh mạng vãn bối, cho nên vãn bối mới bất đắc dĩ phải ra tay tiêu diệt hắn, nếu như ta không giết hắn, thì khẳng định bị hắn giết chết, chọn một trong hai, tự nhiên thà chọn giết người chứ không để người giết.
323 Dưới sự hướng dẫn của Ky Quan thú, Trịnh Hạo Thiên quen thuộc đi vào nội sảnh. Lỗ đại sư vẫn như cũ ngồi trên ghế dựa rộng rãi, hắn liếc mắt nhìn Trịnh Hạo Thiên, đôi môi nhẹ giật giật, cũng không biết đang nói thầm cái gì.
324 “Vân chưởng quỹ, xin cho ta Không Bạch phù triện ngũ giai trở lên và mực nước tương ứng của nó. ” Bên trong Vạn Bảo Hiên, Trịnh Hạo Thiên khẽ cười nói.
325 Mười ngày sau, Trịnh Hạo Thiên lần nữa đi tới chi nhánh Vạn Bảo Hiên, lần này, Vân Thải Diệp dĩ nhiên đã sớm ở trong phòng chờ lâu. Trên mặt nàng là một nụ cười hưng phấn, đôi mắt không chút che dấu có một tia chờ mong.
326 “Hạo Thiên, ha ha…”Ngay thời khắc Trịnh Hạo Thiên độn thên xuống Bạch Thảo Phong, một thanh âm đắc ý quen thuộc đột nhiên từ trong phòng vang lên. Hai mắt Trịnh Hạo Thiên sáng ngời, vui mừng nói: “Uy Hoa, ngươi đến rồi sao.
327 Bên trong cung điện khổng lồ hùng vĩ có vô số ánh nến đỏ rực rỡ chiếu sáng, bên trong chiếc đỉnh cắm đầy từng bó hương, sương khói tỏa ra khắp đại điện.
328 Ngay thời khắc mười tấm phù triện chỉnh tề bầy ra trước mặt, sắc mặt vị giám định sư kia nhất thời trở nên cực kỳ cổ quái. Hắn lẳng lặng nhìn đối phương, liều mạng nháy mắt, muốn nhìn thấu vầng sáng kia, để thấy rõ khuôn mặt hắn.
329 “Ngươi muốn đổi bảo vật phương diện nào. ” Thanh âm lạnh như băng từ một nam tử ngồi yên lặng trên ghế truyền ra. Người này chính là một trong hai người kiêu căng lúc nãy, khẩu khí to lớn, quả nhiên không phải người thường, hắn nói như thể, cho dù đối phương nói điều kiện gì đều có thể thỏa mãn.
330 Trịnh Hạo Thiên cười khổ một tiếng, người này cũng không phải là số người vừa mới giao dịch với hắn, nhưng mà hắn dựa vào biểu tình trên mặt của mọi người cũng đoán được Trịnh Hạo Thiên đến tột cùng lấy ra phù triện gì.
331 “Trầm Hương Mộc ba trăm năm, là một trong số trân phẩm không thể thiếu khi luyện chế đan dược thượng hạng…” Tả Cương Truyện hắng giọng kêu lên: “Bỏ qua dịp này sẽ không còn cơ hội nữa.
332 “Siêu phẩm…. ”“Đấu giá phù triện siêu phẩm? Phù triện này là trộm tới hay là cướp tới đây. ”“Cư nhiên có người lấy phù triện siêu phẩm đấu giá, người này không phải bị váng đầu chứ.
333 Tịnh Tẩy phù triện lục giai siêu phẩm…. Tin tức này giống như một tảng đá lớn đập vào vũng nước, làm chúng văng tung tóe lên. Tịnh Tẩy phù triện lục giai siêu phẩm….
334 “Cám ơn…. ” Hoắc Khánh Cương trầm giọng nói hai chữ. Tuy hắn không am hiểu cách diễn tả tâm ý mình bằng ngôn ngữ, nhưng mà cảm kích trong lòng hắn thông qua ánh mắt cũng đã biểu lộ rõ ràng.
335 Chân khí mênh mông không ngừng từ trong cự chưởng Hùng Vương liên tục đưa vào bên trong chiến giáp, sau một khắc, bộ chiến giáp này nhất thời bắt đầu thả ra tia sáng mãnh liệt.
336 Cỗ lực lượng hắc ám này xuất hiện tương đối đột ngột, trước đó căn bản không có bất kỳ dấu hiệu nào. Nếu như không phải hai loại lực lượng hắc ám tinh túy này có một tia cảm ứng nhau, thì Trịnh Hạo Thiên tuyệt đối sẽ không cảm giác ra sự huyền bí trong đó.
337 Lực lượng bên trong não vực chỉ còn đọng lại một đoàn nho nhỏ, dưới lực lượng quang minh chiếu rọi, tựa hồ tùy thời đều có thể như tuyết bị hòa tan đi.
338 Một đạo quang mang hắc sắc phiêu đãng trên hư không, vững vàng hạ xuống Phượng Sồ Phong. Mọi người nhảy xuống Độn Thiên Chu, Trịnh Hạo Thiên vung tay lên, đã thu Độn Thiên Chu vào.
339 Quang mang kịch liệt lóe lên trong hư không, khi toàn bộ tất cả tiêu tán đi, ba người Trịnh Hạo Thiên đột ngột xuất hiện ở trên mảnh đất trống. “Ngao….
340 “Giết…. ”Một tiếng quát đinh tai nhức óc vang lên, hơn ngàn đạo kiếm quang, bay múa trên hư không lập tức lao thẳng xuống phía dưới, trong nháy mắt đánh chết ba viên nhân đang dựa vào nơi hiểm yếu chống cự trên mặt đất.
Thể loại: Tiên Hiệp, Dị Giới, Huyền Huyễn, Xuyên Không
Số chương: 100