21 Lam Yên chán nản mở sổ sách ra và bật máy tính lên. Cô kiên nhẫn dò tìm trên máy tính, sau đó chép lại vào sổ những vị khách quan trọng của công ty. Sở dĩ cô phải làm vậy vì sắp tới, Gia Vũ phải gặp mặt những vị khách quan trọng, cho nên cậu bắt cô phải liệt kê hết tên của những người đó ra.
22 - Hàn Gia Vũ!
Dương Hàn Phong nhếch môi, chậm rãi nói từng chữ. Gia Vũ khẽ cười, rồi thong thả bước đến chỗ Hàn Phong. Cả hai nhìn nhau, ánh mắt chẳng có chút thiện ý khiến nhân viên ai nấy đều sửng sốt.
23 Bốp!
Một cái tát giáng vào mặt Lam Yên khiến cô sững người, bên má nóng ran, mọi giác quan như ngừng cử động. Lam Yên cảm thấy ở khoé môi ươn ướt, cô cảm thấy vị mằn mặn của máu tươi.
24 Từng giọt mưa cứ thế rơi. Mưa ban đầu nhỏ, rồi nặng hạt dần. Gió lành lạnh, rít lên từng cơn ai oán. Sấm chớp rạch ngang bầu trời, ánh sáng loé lên rồi lại vụt tắt, cũng như niềm hy vọng của con người đang vụt tắt dần.
25 - Ưm. . .
Lam Yên mệt mỏi hé mở mắt. Mi mắt nặng trĩu khiến cô khá khó khăn, mãi mới mở được mắt. Cô thở dốc, yếu ớt bám tay vào thành giường để gượng dậy.
26 - Ưm. . . A. . .
Trên chiếc giường lớn, có một đôi nam nữ đang quấn lấy nhau. Thân thể cô gái nhấp nhô theo từng đợt kích tình, miệng không ngừng rên lên những âm thanh kiều mị.
27 Gia Vũ thong thả bước đến, đôi mắt kiêu ngạo khẽ liếc qua Lam Yên, chân mày hơi nhíu lại. Lam Yên thấy ánh mắt kiêu ngạo của Gia Vũ thì không chịu thua, cô hếch mắt lên, vênh mặt nhìn cậu.
28 - Công nhận cô cũng ghê gớm thật. Cô đã làm gì khiến mẹ tôi lúc nào cũng nghĩ cho cô thế hả?
Gia Vũ nhếch môi khinh khỉnh, liếc Lam Yên đầy bực tức.
29 - Gia Vũ! Anh mau đứng lại cho tôi!
Lam Yên thở hồng hộc, khuôn mặt đỏ bừng lên vì mệt mỏi và tức giận. Công bằng ở đâu cơ chứ? Rõ ràng đó là điện thoại của cô mà Gia Vũ làm như của cậu vậy.
30 - Sẽ cho cô xuống xe để cô tự đi bộ đấy!
Gia Vũ lạnh lùng nói, cậu cố ý nhấn mạnh từng chữ. Nhìn khuôn mặt đỏ bừng cùng đôi mắt ngây ra của Lam Yên, môi cậu khẽ nhếch lên.
31 Lộp bộp. . .
Từng giọt mưa rơi trên mui xe ô tô, cửa kính xe cũng bắt đầu ướt nước, khung cảnh trước mắt Lam Yên và Gia Vũ cũng dần dần mờ mịt hơn.
32 Ánh nắng chiếu vào cửa kính làm Gia Vũ giật mình tỉnh dậy. Cậu nheo mắt, ngồi dậy, nhìn sang bên cạnh thì thấy Lam Yên đang ngủ rất ngon lành, tiếng thở nhè nhẹ của cô vang lên trong không gian yên tĩnh.
33 Gia Vũ mở cửa xe, rồi bước xuống. Cậu vòng qua bên kia, thật nhẹ nhàng, cẩn thận bế Lam Yên ra. Cậu không muốn làm Lam Yên thức giấc, vì đêm qua có lẽ cô cũng đi ngủ khá muộn.
34 - Được rồi, cảm ơn cậu
Gia Vũ mỉm cười lịch thiệp, tay gõ nhẹ lên mặt kính, mắt nhìn thẳng vào người ngồi đối diện cậu. Cậu đang ở một quán cà phê sang trọng để hẹn gặp đối tác làm ăn của cậu, như đã hẹn trước.
35 Lam Yên quay lại thì bắt gặp ánh mắt nghiêm túc xen lẫn lo lắng của mẹ cô khiến cô thoáng chột dạ. Không phải mẹ cô muốn mắng cô chuyện đã "qua đêm" với Gia Vũ chứ? Hay bà muốn hỏi cô về chuyện đã xảy ra.
36 Lam Yên tràn đầy khí thế, hùng dũng bước vào công ty. Căn nhà bác Đình Nhã chọn cho mẹ con cô quả thực quá tốt. Nhà rất rộng, hơn nữa lại có nhiều phòng, nội thất cũng thật sang trọng, phải nói rằng căn nhà đó chẳng khác gì khách sạn năm sao.
37 - Khoan đã! Này Gia Vũ, khoan đã!
Lam Yên quát lên, lông mày khẽ nhăn lại, bộ mặt xám xịt. Cổ tay cô bị Gia Vũ nắm chặt đến đau nhói, hơn nữa cô còn bị kéo xềnh xệch đi, chẳng khác gì.
38 "Thuê bao quý khách vừa gọi, hiện không liên lạc được. . . "
"Thuê bao quý khách vừa gọi, hiện không liên lạc được. . . "
"Thuê bao quý khách vừa gọi.
Thể loại: Bách Hợp, Truyện Teen
Số chương: 37