1 Nhân vật:
* Hạ Nhược Tâm : cô là con lai Trung-Anh nên có 1 đôi mắt xanh biếc to tròn của mẹ, làn da trắng không một vết mụn, cô có mái tóc màu hạt dẻ, gương mặt trái xoan và hai chiếc răng khểnh xinh xinh khi cười khiến vạn người mê.
2 “Chuyến bay từ thành phố Thiên Tân về Bắc Kinh đã kết thúc. Mời các hành khách trên chuyến bay kiểm tra lại đồ đạc của mình trước khi xuống máy bay. Xin cảm ơn!” – Tiếng nói phát ra từ loa trên máy bay khiến Hạ Nhược Tâm tỉnh giấc.
3 Nhìn chàng thanh niên kia đi ngang qua chỗ Hạ Nhược Tâm , mắt cô dán chặt vào người cậu ta khiến ánh mắt kia cũng tò mò mà nhìn về phía cô. Mắt Hạ Nhược Tâm, mắt chàng thanh niên kia, hai mắt chạm nhau được vài giây rồi cậu ta cứ thế đi thẳng về phía cổng sân bay rồi khuất thẳng.
4 Căn nhà mới của cô hiện tại là ở tầng 10 độ cao vừa phải nên chưa đến nỗi cô phải sợ nên mở cửa nhà ra, cô chạy đến bên hành lang, phải thật là may mắn khi hôm nay bầu trời Bắc Kinh trong xanh lồng lộng gió nên cơ thể vừa mệt lả của cô cũng đã khá đi phần nào…
***********************************
Cũng đã tròn 4 ngày kể từ khi Hạ Nhược Tâm đến với thành phố Bắc Kinh này, mọi thứ lại được cô sắp xếp vào quy luật sống, dần dần cô cũng đã quen với cuộc sống nơi đây, từ cách họ ăn, họ nói, họ đối xử như nào cô cũng đang tập cho quen dần đối với cuộc sông nơi đây, Hạ Nhược Tâm muốn sống một cuộc sống thật bình dị ở nơi mà cô đang muốn tạo cho mình những ấn tượng riêng, muốn coi nó là quê hương thứ 2 của mình sau thành phố Thiên Tân kia.
5 Trước khi đi Hạ Nhược Tâm cũng không quên ra chỗ ba, hôn ba một cái trên trán- đúng như cách mà cô thường chào tạm biệt ba mẹ khi còn ở thành phố Thiên Tân kia.
6 Cũng không phải chờ lâu vì hiện tại cô Trương đang dõng dạc nói trước lớp rằng:
-Các em trật tự, cô muốn thông báo trước lớp với các em rằng lớp chúng ta hôm nay có 1 học sinh mới chuyển tới.
7 Cho đến lúc giọng nói nghiêm nghị của cô Trương vang lên:
“Các em muốn quỵt luôn tiết này để nói chuyện hả. Bạn mới đến nên cô đã bảo là các em giúp đỡ bạn chứ có bảo đem ra bàn tán đâu.
8 Và ngồi cạch Hạ Nhược Tâm, Thiên Tỉ ngửi thấy một mùi hương hoa nhài nhẹ nhàng mà đầy cuốn hút phát ra từ Hạ Nhược Tâm lại khiến đầu óc Thiên Tỉ rơi vào chốn mê hoặc kỳ lạ kia… Dần dần, khuôn mặt cao lãnh Thiên Tỉ kia khẽ nở ra một nụ cười huyền ảo, nụ cười chỉ có mình anh trông thấy.
9 Chàng trai ban nãy rốt cuộc là ai mà tốt với cô vậy. Do lúc ấy hoảng sợ quá gần như lúc anh ta đến gần Hạ Nhược Tâm đều nhắm tịt mắt, sao mà có cơ hội nhìn mặt anh ta được? Mãi cho đến sau này, Hạ Nhược Tâm mới biết người đưa cho cô chiếc bánh cùng hộp sữa đó là Thiên Tỉ.
10 Ngắm nghía lại cách diễn, giọng nói đến điệu bộ hồi lâu, dần dần, dần dần, Thiên Tỉ…
*************************
Thiên Tỉ như bị cuốn hút bởi những động tác diễn lại một cảnh nhỏ trong bộ phim mà anh cảm tưởng như mình đang xem lại bộ phim đó vậy.
11 Rồi từ tốn, Thiên Tỉ giơ tay hướng về phía Hạ Nhược Tâm, mỉm cười một cách nhẹ nhàng và cất lời:
“Chúng ta làm bạn nhé!”
*******************************
“Chúng ta làm bạn nhé!”
Hạ Nhược Tâm không nghe nhầm chứ, chỉ nửa buổi của một ngày đầu tiên đến ngôi trường này đã có người muốn kết bạn với cô ư? Hạ Nhược Tâm nghĩ nếu mình đến ngôi trường này thì chí ít cũng phải 1 tuần cô mới có thể làm quen tàm tạm với mọi người trong lớp.
12 Ngày đầu tiên đã như vậy rồi thì nhưng ngày sau, còn đường đi học của Hạ Nhược Tâm sẽ còn như đúng quỹ đạo mà cô đặt ra không?
*******************************
Cho tới ngày hôm nay tính ra cũng đã xấp xỉ gần tròn 1 năm kể từ ngày Hạ Nhược Tâm chuyển từ quê hương Thiên Tân đến thành phố Bắc Kinh.
13 “Cô nương đáng tin như thế, tiểu nhân cũng không dám nhiều lời, đó là… Thiên Tỉ… Dịch Dương Thiên Tỉ. ”- Lạc Đình giả bộ e thẹn đáp.
*************************
“Nà ní (Cái gì)”- Hạ Nhược Tâm trợn tròn mắt rồi phun ra một câu tiếng nhật.
14 Tối hôm đó, bằng những lời lẽ mời gọi, Thiên Tỉ cuối cùng cũng đã nghe thấy câu nói đồng ý bé nhỏ của Hạ Nhược Tâm về tư cách làm diễn viên tham gia bộ phim này.
15 Rồi họ lại dẫn Hạ Nhược Tâm đi chào hỏi từng thành viên của đoàn làm phim, Hạ Nhược Tâm thấy xem ra mình cũng đã để lại ấn tượng tốt cho mọi người rồi.
16 Cũng chỉ vì câu nói của Hạ Nhược Tâm thôi mà cả đoàn làm phim phải ồ lên. Diễn xuất của cô diễn viên không rõ lai lịch kia không đùa được đâu. Mọi người ai cũng nghĩ là Hạ Nhược Tâm diễn tệ lắm vì Ái Na có nói với mọi người vậy.
17 Ái Na ánh lên đôi đồng tử thù hận, không biết nên làm gì lúc này.
*************************
Thiên Tỉ lúc này chạy thật nhanh về phía nhà Hạ Nhược Tâm, anh không muốn cả ngày nghỉ của mình bị hủy hoại dưới cái bộ mặt giả nai vừa nhìn là thấy khó ở của Ái Na kia! Chờ Hạ Nhược Tâm từ tốn mở cửa sau tiếng chuông kính koong của cửa nhà vang lên.
18 Cô khẽ đưa tay mình chạm vào chiếc môi màu cherry tự nhiên kia rồi nghĩ trong lòng rằng: “Nụ hôn … đầu đời của… mình bị Thiên Tỉ cướp rồi!”
*******************
Từ sau cái lần Thiên Tỉ cướp nụ hôn đầu đời của Hạ Nhược Tâm, cả hai bỗng trở nên ngượng ngập mỗi khi gặp nhau.
19 Có lẽ nào nó là … Ghen?
*******************
Thấy bầu không khí dịu đi được một phần, mặc cho 3 người là Khải Ca, Vương Nguyên và Ái Na nói chuyện.
20 Dường như bầu không gian bây giờ chỉ dành cho 2 người vậy, chỉ dành cho 2 con người đang tiến lại gần nhau hơn thôi!
********************
Từ sau cái cú ôm nồng nàn của Thiên Tỉ dành cho Hạ Nhược Tâm, tình cảm như trước của họ đã tốt hơn được nhiều rồi.