Tìm chuyện

Gõ vào bất kể từ gì bạn nhớ để tìm kiếm Ví dụ: Tên truyện, Tên tác giả, Tên nhân vật...
Để tìm kiếm chính xác hơn, Bạn có thể kết hợp nhiều từ khóa tìm kiếm và đưa vào trong ngoặc kép. Ví dụ: "Từ khóa 1" "Từ khóa 2"
Hệ thống hỗ trợ tìm kiếm với cả tiếng việt có dấu và không dấu

Chia Rẽ Uyên Ương Vô Tội, Bỏ Chồng Có Lý

Thể loại: Xuyên Không, Ngôn Tình
Số chương: 87
Cập nhật cuối: 9 năm trước
Ngẫm lại, cả đời ta có vẻ khá thất bại. Chồng tìm bồ nhí, tướng công nạp thiếp. Lão hổ không phát uy, cứ nghĩ ta là mèo hen? Phạm phải sai lầm sẽ trả giá, không ai đứng ở đó chờ ngươi.

Danh sách chương Chia Rẽ Uyên Ương Vô Tội, Bỏ Chồng Có Lý


Chương 21: Người Canh Giữ Tình Yêu

21 Những điều tốt đẹp luôn khiến người ta vô thức muốn quý trọng, giống như nét cười của Triệu Tấn, giống như Cổ bà bà hàng ngày canh giữ ngoài cửa thành.


Loading...

Chương 22: Gặp Lại La Thanh Thanh

22 Từ hôm gặp Tiền Hạo Vân, ta đã biết một ngày nào đó Tôn Thừa Nghiệp sẽ tìm được mình, vì thế cố ý sắp đặt lộ trình chậm hơn, thậm chí ở lại nhà Triệu Tấn, nghĩ rằng dù sao mình cũng không làm điều gì hổ thẹn với hắn, chi bằng gặp mặt sớm rồi nói chuyện cho rõ, về sau miễn phải dây dưa.


Chương 23: Cuộc Sống Mà Ta Muốn

23 Hiển nhiên là La Thanh Thanh không hiểu ta đang nói gì, vẻ mặt mông lung chớp chớp mắt, biểu tình rõ ràng ám chỉ chắc người này bị bệnh, sao bị mắng còn có thể nói là mắng đúng rồi chứ?Ta cốc một cái lên đầu nàng: “Lại nghĩ đến ba cái chuyện ghê tởm rồi hả? Ý ta là ngươi vòng vo một hồi như vậy, lời muốn nói lại nghẹn chết không ra, nhưng vừa rồi chẳng phải cũng đã nói rồi sao? Ngươi muốn ta về Tôn gia phải không, còn nghe lời tướng công ngươi đến đây khuyên ta nữa? Ngươi học thói nói chuyện quanh co của hắn, không sợ về sau bị táo bón à?”La Thanh Thanh ôm đầu tỏ vẻ khinh bỉ: “Phó Tĩnh Nhã, nữ nhân như ngươi ghê tởm hơn ta, xấu xa hơn ta, thô tục hơn ta.


Chương 24: Chuyện Phải Đến Sẽ Đến

24 Tôn Thừa Nghiệp đã tới. Khi hắn đứng trước mặt ta, ta không biết xưng hô với hắn thế nào. Kêu thẳng họ tên hắn nghe có vẻ gượng gạo, từ ‘tướng công’ đã trở thành quá khứ, gọi ‘Thừa Nghiệp’ thì đến ta cũng cảm thấy rùng mình, dù sao ta với hắn quả thực không quen, người thân thiết với hắn là Phó Tĩnh Nhã đã chết từ lâu.


Chương 25: Hận Biệt Ly

25 Mấy ngày rồi Hoa Thành Cẩm rất có vấn đề, khi nói chuyện thì mất tập trung, đôi lúc lại thình lình thốt ra một câu: Vừa nãy nói đến chỗ nào rồi? Có lần ta thuận tay đỡ một người ăn mày bên đường, vẻ mặt hắn kỳ dị, hỏi ta: “Nàng không chê bẩn sao?” Nghe thấy câu nói không đầu không đuôi này, ta lập tức nhíu mày: “Bẩn cái gì mà bẩn, ta không mắc bệnh nghiện sạch.


Chương 26: Mới Đến Định Châu

26 Ta rất thích Định Châu, vì thế tìm một căn phòng nhỏ chuẩn bị ở lại một thời gian. Nhưng nhìn nồi niêu trong phòng bếp, ta đứng hình. Nhớ hồi ở nhà Triệu Tấn, Triệu bà bà vốn bất chấp tất cả cứ nhét này nhét nọ vào tay người khác rồi phân công nghĩa vụ lao động, nhưng sau khi nhìn thấy hậu quả ta gây ra ở phòng bếp nhà bà, cộng thêm dạy dỗ mấy lần mà vẫn thấy khói khét cuồn cuộn trong gian bếp, về sau cũng không dám cho ta nấu nướng gì nữa.


Chương 27: Người Đáng Thương Chịu Thay Tiếng Xấu

27 “Cô nương biết đệ đệ của tại hạ?” Đó là câu nói cuối cùng của người nọ hôm ở bên hồ. Lúc sau có người giới thiệu: “Đây là đại phu nổi danh của thành Định Châu chúng ta, Hoa Thành Vân Hoa đại phu.


Chương 28: Bỗng Nhiên Bị Cảm Phong Hàn

28 Nghĩ đến đây, ta không khỏi dừng bước, đại khái là không muốn Hoa Thành Vân lại trở thành kẻ chết thay xui xẻo đi, còn mơ hồ nảy sinh ý tưởng bênh vực kẻ yếu vì hắn.


Chương 29: Hai Nữ Nhân Thương Lượng

29 ằm nghỉ trên giường một thời gian, thân thể dần dần khoan khoái, Hoa Thành Vân ngày nào cũng đến một lần, nếu thật sự bận không đến được thì sai Nghiêm Đông thay hắn sang trông ta.


Chương 30: Cướp Người Cướp Sắc Không Khác Nhau

30 Ta thản nhiên đáp: “Ta không liên quan gì đến hắn, sao lại bảo cách xa?”Thanh Loan nhìn ta không chớp mắt: “Ngươi muốn bao nhiêu?”Dung tục! Ta khinh bỉ.


Chương 31: Âm Hồn Không Tan

31 Mở mắt, là căn phòng xa lạ, thần kinh của ta tức khắc căng thẳng, bật dậy trên giường, trước nhìn xem quần áo của mình còn nguyên vẹn hay không, sau đó lại đánh giá căn phòng, ngồi ở mép giường một lúc lâu, hít thở sâu mấy hơi mới đứng dậy mở cửa ra ngoài.


Chương 32: Tình Yêu Của Ba Đặc Nhĩ

32 “Ngươi nói cái gì?!” Lời nói của Gấu Bự khiến ta thoáng chốc kinh hãi. Gấu Bự nheo mắt: “Ta bảo, ngươi theo tướng quân đây về!”“Không phải câu này!” Ta vội vàng ngắt lời: “Hôm qua, ngươi làm gì Hoa Thành Vân vậy?”“Hoa Thành Vân?” Gấu Bự suy tư: “Ý ngươi là tên mặt trắng hả? Ta nói với hắn rằng nếu hắn có thể chịu hai đấm của ta, ta sẽ thả ngươi.


Chương 33: Ai Đã Giết Nàng?

33 ửa đêm còn loáng thoáng nghe thấy tiếng lách cách, ta tức đến nghiến răng nghiến lợi, nhà ai mà hơn nửa đêm còn muốn sửa nồi mài dao, cho dù bận việc hỉ cũng cần gì chuẩn bị lúc muộn thế này?Hôm sau, Vương đại thẩm nói Lý gia bên phố Đông muốn cưới vợ mới, hỏi ta có đi uống rượu mừng hay không.


Chương 34: Dây Dưa [thượng]

34 Ta không thể hiểu được cách hiểu của Hoa Thành Vân về ân cứu mạng, nhưng cảm thấy nếu không thăm hỏi cũng không cảm ơn thì quả thực rất ăn cháo đá bát, vì thế mua ít đồ bổ đem đến Bách Thảo đường.


Chương 35: Dây Dưa [trung]

35 Hoa Thành Vân, ngươi có hận ta không? Chắc là hận rồi, gặp phải ta chẳng hay ho gì cả. Từ chịu đòn của Ba Đặc Nhĩ đến nhục nhã giam lỏng của Tôn Thừa Nghiệp, thậm chí khi ngươi rơi xuống nước lúc mới gặp cũng có một phần là vì ta.


Chương 36: Dây Dưa [hạ]

36 Không, không thể, nhất định không phải là Hoa Thành Vân. Nhưng ngoài hai người kia thì còn ai biết chuyện riêng của ta chứ?Vương đại thẩm bảo ta mấy ngày tới đừng ra ngoài, chờ đến khi lời đồn lắng xuống rồi xuất hiện cũng chưa muộn.


Chương 37: Sập Bẫy

37 Sớm ngày hôm sau, vừa ăn cơm xong thì có tiếng gõ cửa. Ta mở cửa ra thấy Tôn Thừa Nghiệp, kẻ đã mất tăm mấy ngày. Sắc mặt hắn có vẻ không vui, chắc là nghe được lời đồn đại về ta và Hoa Thanh Vân khắp đầu đường cuối ngõ.


Chương 38: Bích Thủy Trà Quán

38 Người mang tính cách có thù phải trả như ta đâu thể để Tôn Thừa Nghiệp rơi vào tay quan phủ chứ? Chỉ khi ta tự trù tính khiến hắn rơi vào đau khổ, sự oán hận và nhục nhã của ta mới có thể nguôi ngoai thôi.


Chương 39: Son Phấn Ngọc Hoa

39 Ba ngày sau, ta nhận được thông tin từ Bích Thủy trà quán. Nhìn tờ giấy nhăn nhúm kia, ta khẽ nhếch môi. “Phó Tĩnh Nhã!” Tiếng chào hỏi thình lình vang lên.


Chương 40: Không Phải Người Lương Thiện

40 Gấu Bự phát hiện ta hơi kỳ lạ, đặt đôi hoa tai kia xuống, nghiêm mặt đáp: “Thuộc hạ của ta đưa lên, ta thấy vẽ đẹp nên giữ lại. ”“Vì thế hôm ấy ngươi mới kéo khăn che mặt của ta?”“Ta chỉ muốn xem có đúng là người trong tranh không, bởi cặp mắt giống nhau.


Loading...

Truyện cùng thể loại

Gió lay, động lòng

Thể loại: Ngôn Tình

Số chương: 35


Giao Dịch Tình Nhân

Thể loại: Ngôn Tình

Số chương: 14


Cắt Đứt Tơ Tình

Thể loại: Ngôn Tình

Số chương: 80


Hôn Nhân 88 Tỷ

Thể loại: Ngôn Tình

Số chương: 10


Anh Quá Âm Hiểm

Thể loại: Ngôn Tình

Số chương: 3


Tổng Tài Bá Đạo Giành Vợ Yêu

Thể loại: Ngôn Tình

Số chương: 50


Nếu Yêu Em Là Ý Trời

Thể loại: Ngôn Tình

Số chương: 9


Tình Yêu Bảy Năm

Thể loại: Ngôn Tình

Số chương: 49


Tổng Giám Đốc Thô Bạo Của Tôi

Thể loại: Ngôn Tình

Số chương: 250


Vợ À, Thua Em Rồi

Thể loại: Ngôn Tình

Số chương: 40