21 Đã qua hai tuần lễ, Tô Huy mỗi ngày đều đi đến khu vui chơi mà ngắm nhìn. Mọi người chung quanh nhìn cậu với ánh mắt khác thường, mấy đứa nhỏ có vẻ rất thích thú với nơi có mấy con rồng rắn màu sắc như thế này.
22
Ti Việt có vẻ rất thích đứa nhỏ, Tô Huy thầm nghĩ vậy khi Ti Việt cọ cọ lên bụng cậu.
“Thật sự có đứa nhỏ ở bên trong sao?” Ti Việt ngước mặt lên hỏi.
23 Từ lần đầu tiên gặp người phụ nữ này, cô đều dùng loại thái độ miệt thị nhìn cậu. Tô Huy không biết gì về người phụ nữ này, nhưng cô ta lại rất rõ về cậu, kể cả cái bí mật kia.
24 “Cậu ấy có triệu chứng hậm hực tiền sản, sẽ thường sinh ra cảm giác lo sợ, người nhà phải đặc biệt chú ý. Nếu nghiêm trọng, tôi sẽ tiêm thuốc an thần cho cậu ấy.
25
“Dự sinh là ngày 18, cuối tuần sau. Phòng giải phẫu anh đã chuẩn bị. Đề nghị ngày mai cậu đến phòng khám. ” Lâm Đoạn nhẹ nhàng nói.
“Được, em cũng đang lo không biết có nên đến bệnh viện không.
26 Tô Huy từ trong mê man tỉnh lại, chớp chớp vài cái vẫn chưa mở mắt, cảm giác có một bàn tay nhẹ nhàng vuốt ve đầu, chủ nhân của cái tay kia chắc chắn không ai khác ngoài Ti Việt.
27 Bé cưng đầy tháng, nếu không phải Tô Huy mỗi ngày đều nhìn thấy sự thay đổi của bé, cậu nhất định sẽ nghĩ rằng nhầm con nhà người ta rồi. Đôi mắt ban đầu như sợi chỉ, nay đã có thể mở to, trông như 2 quả nho đen đảo qua đảo lại.
28
Khoảnh khắc nhận được giấy báo kia, trong lòng Tô Huy kích động không thể tả. Trên đường về không ngừng xoa xoa mấy tờ giấy mỏng chất lượng cao.
Giống như những thứ đã mất trước kia đều đã lấy lại được.
29
Tô Huy nhìn đứa trẻ đang ngủ say không biết bên ngoài đang cãi nhau, không thể phủ nhận rằng nó đã đem lại niềm vui cho mình, nhưng mình phải vì một đứa trẻ mà từ bỏ cuộc sống tương lai sao? Tô Huy luôn phân biệt rõ nặng nhẹ mà gần gũi với bé con, bản thân cậu thế này có thể cho con điều gì tốt lành không?
Điều chỉnh lại tâm trạng một chút, Tô Huy thấp giọng nói: “Nếu anh muốn con thì giữ nó đi, nếu không thì đem cho Ngô Đồng nuôi, bà ấy không phải rất thích con nít sao? Nếu là Ngô Đồng… nhất định sẽ đối xử tốt với nó.
30 Ngô Đồng từ trong túi xách thiết kế tao nhã rút ra một phong thư. “Giấy báo nhập học đại học M của thành phố này. Sau này cứ ở đây an tâm học hành đi, so với đại học A kia cũng không kém lao bao.