Chị Kế Của Lọ Lem Chương 10 : Lặng Yên Che Dấu (3)
Chương trước: Chương 10 : Lặng Yên Che Dấu (2)
hh
Mà cùng thời khắc đó, trong phòng tử trân châu cũng truyền ra tiếng người, cùng là báo cáo, chẳng qua Isaac muốn biết là tình hình trong buổi thương hội, mà một vị chủ nhân khác muốn biết lại là tình hình sau buổi thương hội –
“Thưa chủ nhân, sau khi thương hội kết thúc, Luis tiên sinh cùng Melanie tiểu thư đi dạo trong hoa viên rồi mới trở về phòng.”
Hừ, hắn cũng thực nhàn nhã ! Hans một bên bất mãn nghĩ, một bên hung hăng cắt miếng bít tết đưa lên miệng.
“Trở về phòng không lâu sau thì một người hầu của thành Mira đẩy xe thức ăn vào, nghe nói đó là do Isaac · Vera thiếu gia phân phó riêng với đầu bếp chuyên môn làm , đều là những đồ ăn mà Luis tiên sinh thích. Hơn nữa chuyện này cũng đã bắt đầu từ buổi sáng .”
Hans nhíu mày,“Isaac · Vera? Đó là ai?”
“Là cháu bà con xa của Wendy công tước, đệ nhất quý tộc Maya đại lục Vera gia thiếu gia, ở Maya rất có thế lực.”
“Tra ra hắn cùng Luis có quan hệ gì chưa?”
“Xin thứ lỗi, trước mắt còn chưa biết được.”
“Quên đi, nói vậy cũng không phải rất quan trọng, có lẽ là Vera thiếu gia có gì muốn cầu tên tiểu tử kia. Tiếp tục nói.” Hans giải quyết xong miếng bít tết, ngay cả nước sốt cũng liếm sạch sẽ, mới tiếp tục đối phó món thứ hai vịt quay.
“Dạ. Sau khi dùng xong bữa tối, Luis tiên sinh cùng Melanie tiểu thư đi vào phòng bài, cùng bọn Mel Earl bá tước chơi bài. Bây giờ còn đang ở dưới chơi.”
“Đánh bạc sao?”
“Dường như…… Thuần túy chỉ là chơi vui, không cược bất cứ khoản tiền nào.”
Dao nĩa trên tay Hans lập tức ngỗn ngang trên bàn, ánh mắt phẫn nộ:“Tiểu tử này thật tiêu dao a, chẳng lẽ hắn một chút cũng chưa từng đem chuyện viên ngọc để ở trong lòng sao?”
“Thưa chủ nhân, theo chúng tôi thấy …… Hắn luôn cùng bạn bè chuyện trò vui vẻ, biểu tình sung sướng, dường như thật sự không……” Thanh âm người hầu thanh âm càng ngày càng nhỏ.
Hans buông đồ ăn, phiền não phất tay:“Dọn dọn đều dọn hết cho ta , đồ ăn đêm nay làm từ cái gì vậy a, khó ăn muốn chết! Từ từ, đừng đổ, gói lại, ngày sau có thể mang về nhà cho chó ăn.”
Chờ người hầu luống cuống tay chân đen bữa tối bỏ chạy, hắn mồi điếu thuốc, ngồi lên sô pha trầm ngâm nửa ngày, cuối cùng đem thuốc vùi vào tàn gạt, trầm giọng nói:“Tốt, ngươi không vội phải không? Ta lại càng không gấp, ta thật muốn nhìn xem đến tột cùng ngươi đang chơi trò gì!”
Mặc dù nói như vậy nhưng trong buổi thương hội ngày hôm sau, khi thấy Sriranda cùng Melanie sóng vai xuất hiện ở trong tầm mắt của hắn, hắn vẫn nhịn không được đi tới chỗ của bọn họ, treo lên một tư thái lạnh lùng, cao ngạo nói:“Sớm a, Luis tiên sinh.”
Tựa hồ Sriranda có chút ngoài ý muốn, nhưng rất nhanh liền cười đáp lại:“Buổi sáng tốt lành, Hans tiên sinh.”
Hắn cố ý kéo dài không đi, tiếp tục nói:“Xem ra ngươi thực vui vẻ, cũng đúng, chúc mừng ngươi, ngày hôm qua lại mua được một chiếc bình cây ôliu thượng hạng.”
“A, cám ơn.” Vẫn ngữ điệu không kiêu ngạo không siểm nịnh như trước, mỉm cười chuẩn mực, thiếu niên quần áo tao nhã dáng vẻ xuất chúng, ánh mắt mát lạnh như nước, tìm không ra chút giấu diếm.
Nho nhỏ phát hiện này càng làm cho tâm tình của hắn càng thêm không tốt, hắn cố nén lửa giận, giống như lơ đãng nói:“Đúng rồi, nghe nói ngươi đang thu thập mười hai viên ngọc thần Olympus?”
Đáy mắt Sriranda lóe sáng lên một chút, khóe môi mỉm cười sâu sắc vài phần — lão hồ li này đã nhịn không được , trong trận chiến của sự chịu đựng này, xem ra cô đã thắng.
“Đúng vậy, đây là mục đích lần này ta đến đây.”
Hans ngẩng đầu lên, chờ câu nói thỉnh cầu tiếp theo của cô, ví dụ như là “Hans tiên sinh, ngươi có thể đem viên ngoc trên tay ngươi chuyển nhượng cho ta hay không?” Hoặc là “Nói đến chuyện này, ta có chuyện muốn bàn với ngài”, vô luận như thế nào, hắn cũng đều không chút do dự cự tuyệt. Nghĩ vậy tâm tình liền vui vẻ, rất muốn cất tiếng cười to.
Ai ngờ sau khi Sriranda nói xong câu nói kia liền lôi kéo Melanie xoay người muốn đi, Hans lắp bắp kinh hãi, vội vàng bước nhanh theo, chắn trước mặt hai ngừoi.
“Làm sao vậy? Thuyền vương dường như còn có gì muốn nói?” Melanie cười thản nhiên.
Hans nheo mắt lại, cuối cùng quyết định đi thẳng vào vấn đề:“Artemis ở trong tay ta.”
Melanie đầu tiên là kinh ngạc, tiện đà che miệng ha ha nở nụ cười. Sriranda ở một bên cũng hơi hơi cười, nhìn qua muốn nói lại thôi.
Phản ứng của hai người vượt qua dự kiến của hắn, Hans nhất thời hơi bực tức nói:“Các ngươi cười cái gì? Các ngươi rốt cuộc đang cười cái gì…… Melanie tiểu thư?”
Melanie vội vàng nói:“Đúng, thực xin lỗi, ta không nên cười , quá thất lễ, Nhưng, xì, hì hì……”
Cô nổi danh thục nữ trong xã hội thượng lưu, nhưng một lát lại cười đến cười run rẩy hết cả người, đáy lòng Hans xuất hiện chút bất an.
Sriranda giật nhẹ tay Melanie, thấp giọng nói:“Đừng náo loạn, thương hội lập tức sẽ bắt đầu, chúng ta vào đi thôi.”
“Chờ một chút!” Bọn họ càng như thế, hắn càng muốn biết đến tận cùng, vội vàng đuổi theo hỏi,“Mời nói rõ ràng, vì cái gì khi các ngươi nghe Artemis ở trong tay ta liền cười thành như vậy?”
Melanie áy náy nói:“Thực xin lỗi, Hans tiên sinh, ta thật sự không nên cười như vậy , nhưng…… Ngươi, thật sự không biết……”
Nữ nhân này sao lại nói chuyện dài dòng như vậy? Hans vội la lên:“Rốt cuộc biết cái gì?”
Melanie than nhẹ một tiếng, rốt cục không còn thừa nước đục thả câu:“Ngươi không biết sao? Có phải viên Artemis trong tay người là cùng Depp tiên sinh mua được từ một thuyền phu không?”
Tâm Hans trầm xuống:“Sao ngươi biết?”
Melanie tiếp tục mỉm cười,“Tên thuyền phu kia thật may mắn, lúc rời bến bắt cá lại thấy một đống đổ nát của một con tàu chìm, từ trong đống đổ nát đó tìm thấy một cái rương, trong rương tất cả đều là châu báu, trong đó còn có Artemis, Hades cùng Ares. Bởi vì hắn cũng không biết đó là châu báu nên mới bị các ngươi lấy giá thấp liền mua được tới tay , ta nói đúng vậy đi?”
Hans im lặng không nói, hắn có loại dự cảm, sự tình sẽ phát triển theo phương hướng mà hắn hoàn toàn không thể lường trước được.
Quả nhiên, Sriranda tiếp lời Melanie, chỉ nói một câu liền đem hắn đẩy xuống tận đáy cốc.
“Viên Artemis kia là giả .”
Sriranda khóe môi mỉm cười, vô cùng khẳng định.
“Ngươi nói…… Cái gì?” Hans dùng một khoảng thời gian rất dài mới tiêu hóa xong tin tức cô mang đến, đầu óc trống rỗng.
Melanie từng chữ từng chữ lặp lại:“Hắn nói, viên Artemis kia là giả . Hans tiên sinh, ngươi bị lừa.”
“Nó căn bản không đáng một đồng, Hans tiên sinh, ngươi bị lừa.”
“Hans tiên sinh, ngươi bị lừa.”
Đây là hắn lần thứ hai nghe thấy những lời này.
Hắn căn bản một chút cũng không muốn tin tưởng, nhưng không biết vì cái gì tâm lại vẫn trầm vẫn trầm, trầm làm cho hắn ý loạn hoảng hốt.
“Không có khả năng! Không có khả năng là giả !” Hans nheo lại ánh mắt, hồ nghi trừng mắt Sriranda,“Ngươi lại muốn gạt ta , đúng hay không? Lần trước ngươi cũng gạt ta như vậy!”
Sriranda nhún nhún vai ,“Một khi đã như vậy, không còn gì để nói . Melanie, vào đi thôi.”
“Từ từ!” Hắn lại đưa tay ngăn bọn họ lại, khuôn mặt bình tĩnh ,“Vì cái gì? Các ngươi nói lý do ?
Sriranda nghiên mặt, một bộ đạng lười quan tâm đến hắn. Chỉ có Melanie mềm lòng nói:“Hans tiên sinh, sau khi ngươi mua được viên ngọc kia có tìm chuyên gia đến xem xét qua chưa?”
“Này……”
“Nhìn vẻ mặt ngươi đã biết, không có.”
Hans biện giải:“Nhưng Depp nói……”
“Depp?” Melanie đánh gãy lời hắn, giật mình ôm môi nói,“Trời ạ, Hans tiên sinh, ngài hẳn phải rõ ràng hơn chúng ta về cách làm người của hắn chứ a, lời nói của vị tiên sinh kia mà ngài cũng tin sao?”
Hans còn đang giãy dụa,“Chúng ta là bạn bè nhiều năm, đúng vậy, hắn là cao thủ lừa gạt, nhưng, cho tới bây giờ hắn chưa từng gạt ta!”
Sriranda lạnh lùng toát ra một câu:“Có lẽ việc hắn lừa gạt ngươi, mãi cho đến hiện tại ngươi cũng chưa từng phát giác ra. Tỷ như nói – viên Artemis kia.”
“Nhưng vì cái gì hắn muốn gạt ta?”
Sriranda khinh thường liếc nhìn hắn một cái,“Sao không hỏi chính ngươi.”
Vẫn là Melanie tốt, mềm giọng nói:“Sự thật sẽ bày ra trước ánh sáng, Hans tiên sinh, sao ngài không đợi sau khi thương hội hôm nay kết thúc tự mình tìm người đến xem xét viên ngọc trong tay ngươi ? Đến lúc này sẽ biết được thật giả ……” Mới nói được nơi này, tiếng chuông cũng vang lên, cô vội vàng lôi kéo tay Sriranda nói,“A, thương hội bắt đầu, chúng ta mau vào đi!”
Hai người vội vàng vào cửa, chỉ còn Hans một mình đứng trước cửa, biểu tình trên mặt thay đổi liên tục, hỗn loạn đến cực điểm.
Như thế qua một thời gian rất dài, bàn tay hắn nắm thật chặt, đấm thật mạnh lên vách tường, biểu tình âm trầm nói:“Depp, nếu ngươi dám gạt ta, ngươi nhất định phải chết!”
Nhưng mà, cái vị mà ngay từ đầu Melanie nhắc nhở Sriranda phải phòng bị, cao thủ lừa gạt Depp tiên sinh đến nay vẫn chưa có xuất hiện.
Buổi thương hội ngày hôm sau bắt đầu một giao dịch cao điểm với tổng giá trị lên đến 420 triệu, tạo ra một kỷ lục so với những kì trước đó.
Mà người được bàn luận say sưa nhất trong ngày hôm nay vẫn là Sriranda, cô đã đem bình ôliu hôm trước dùng 76 vạn Farrell mua được lấy giá 4800 vạn bán ra, tương đương trong vòng một ngày đã tăng 6 lần lợi nhuận – người này chính là nhà ảo thuật mà! Mặt khác, về giới tính thật của cô cũng từ miệng người hầu trong cái đêm 14 cô lộ diện rò rỉ ra ngoài, vì thế trong lúc nhất thời, toàn bộ thành Mira đều oanh động — Cameron · Luis, lại là con gái!
Sriranda đối với chuyện này cũng không bài xích, đơn giản quang minh chính đại mặc lại nữ trang, vẫn cùng Melanie tham gia sàn bài buổi tối. Khi các cô nhàn nhã đánh bài ở lầu một thì năm thẩm định viên về châu báu, một người lại một người được mời vào phòng tử trân châu kiểm định viên ngọc Artemis cho thuyền vương.
Thẩm định viên thứ nhất khẳng định nói:“Đây là giả .”
Thẩm định viên thứ hai do dự nửa ngày, cuối cùng nói:“Hình như là giả, nhưng hàng nhái rất giống thật.”
Thẩm định viên thứ ba lau mồ hôi trên trán, không xác định nói:“Ta cho rằng là thật .”
Thẩm định viên thứ tư chậc lưỡi nói:“Thứ bị Depp tiên sinh chạm qua còn có thể là thật sao?”
Người thứ năm, cũng chính là một vị rất nổi danh, đầu đầy tóc bạc Arizona tiên sinh, còn thật sự xem xét cẩn thận, hắn ước chừng nghiên cứu một canh giờ, cuối cùng kết luận nói:“Đây là một viên ngọc không tệ, nhưng ta cho rằng nó không phải Artemis, bởi vì chân chính Artemis thì phía trên sẽ có ít hoa văn màu trắng, tượng trưng cho nữ thần mặt trăng thánh khiết, nhưng bề mặt viên ngọc này lại rất bóng loáng, căn bản không có hoa văn.”
Sau khi Hans nghe xong lời này, mặt bụi như tờ giấy.
Xem tiếp: Chương 10 : Lặng Yên Che Dấu (4)