61 Hải ngồi gác chân lên lưng ghế đặt trước mặt, tay ôm lấy gáy, điệu bộ rất chilà…. đại ca ngõ xóm. Giơ tay vẫy nhẹ thay cho lời chào, cậu chỉ chỉ tay về bêntrái mình, ý bảo Hân và Chi đến đó ngồi cùng.
62 Ch Thiên quay người, ánh mắt xuyên thấu vào tận trong nơi sâu thẳm nhất được chegiấu kỹ càng bởi thái độ lạnh lùng của người đối diện. Khẽ cười nhẹ, Thiên nóitiếp:- Không cần giấu,vì tôi biết bí mật của cậu! Khá thú vị đáy!Người con trai với đôi mắt đen thẳm như màn đêm ẩn dưới đôi lông mày rậm vàmái tóc dài,nhìn Thiên dò xét, như đánh giá xem liệu lời nói của anh, bao nhiêuphần sự thật trong đó- Nếu cậu vẫn còn chần chừ, thiếu quyết đoán như bây giờ đối diện với tôi,thìtương lai cậu sẽ thất bại thảm hại đấy! Biết sao không? – Thiên lại gần,đặt taylên vai người đối diện, ra vẻ cảm thôngNgười con trai ấy không trả lời,chỉ khẽ nhíu mày- Tôi nắm giữ được 1 thông tin cực kỳ quan trọng! – Thiên nhếch mép,ghé miệnglại gần, thì thầm gì đó vào tai người con trai ấy.
63 Ráng chiều đỏ ửng của ngày hè nhuộm lên từng phiến đá, từng hàng cây, vỉa hè. Đường phố giờ tan tầm, lượng người xe lưu thông gấp đôi bình thường, kéo theotiếng ồn cũng tăng với tần số chóng mặt.
64 Sảng khoái bước ra từ phòng tắm, Hân giật mình vì Chi đã về từ khi nào, đangđứng bất động nhìn chằm chằm vào bàn học của mình. - Mày đi đâu về muộn thế? – Hân đánh tiếng, lại gần ngó coi Chi đang nhìn cáigì- Ừ, có chút vấn đề với khâu trang trí! – Chi rời ánh mắt, nhìn Hân chămchú- Sao thế? Mặt tao có gì chưa rửa hết hả? – Hân sờ sờ hai má, thắc mắc- Không có gì!Nói xong Chi lẳng lặng đi lấy quần áo, chui ngay vào nhà tắm, không để lại 1lời giải thích cho bộ mặt ngơ ngác của Hân.
65 Hoàng thư thái ôm trái bóng rổ trong tay, miệng huýt sáo khe khẽ, đi ven theobồn hoa xanh biếc dọc con đường từ sân tập về KTX. Không nhàn nhã, thư thái saođược khi mà cái lễ hội rắc rối cuốn bao nhiêu con người vào bận rộn lại biếtđiều buông tha cho cậu.
66 Chi chạy vội xuống cầu thang KTX, xém vấp ngã mấy lần nhưng cô không để tâm,chỉ nhanh chóng hướng tới sân bóng mini gần khoa Sư phạm. Thoáng thấy bóng dáng1 người con gái đang đi qua đi lại ngay cửa sân, Chi gọi lớn:- Nhi!Yến Nhi nghe tiếng Chi, vội vàng chạy lại đón- Chị Chi!- Có chuyện gì? Em nói biết chuyện gì liên quan đến Hân? Nói xem? – Chi giụcrối rít, không còn điềm đạm lạnh lùng như thường thể hiện khiến Yến Nhi hơi bấtngờ- Chiều nay em có ghé qua khoa chị Hân, định rủ chị ấy qua khoa em chơi.
67 Sáng sớm, mặt trời ló dạng hong khô từng phiến lá xanh tốt còn ẩm ướt vìsương đêm. Từng làn gió nhẹ nhàng dạo chơi, mang theo làn gió trong lành mát lạnhbuổi sớm,trước khi bị cơn nóng xua tan.
68 Hiện tại đang giờ nghỉ trưa, mọi người đều đã tập trung về ăn uống, nghỉngơi, trong khu vực mỗi khoa chỉ còn lại vài người ở lại trông nom. Hân nhìnquanh quất một hồi, đúng là không thấy ai trong nhóm, có lẽ cũng đi nghỉ rồi.
69 Duy chạy nhanh trên con đường lá khô cùng vô vàn những thanh củi nhỏ chắn ngang, bỏ qua mấy vật cản rắc rối chĩa ra tận mặt, chỉ chăm chăm hướng đến nơi Hân có thể đang gặp nguy hiểm.
70 - Được rồi, bỏ cái bộ mặt ấy đi! Tôi đã nói không trách cậu rồi cơ mà!!!!!!!!!Hân hét inh ỏi khắp gian phòng y tế nhỏ nhoi nhưng lại. . . đất chật người đông.
71 Cả trường đứng im bất động, ngay cả tiếng nói chuyện cũng ngừng lại. 3. . . . 2. . . . 1. . . . Toàn bộ sân trường bùng nổ trong tiếng reo hò, tiếng vỗ tay đầy phấn khích khi thấy người đứng dưới ánh đèn sân khấu.
72 Cả trường đứng im bất động, ngay cả tiếng nói chuyện cũng ngừng lại. 3…. 2…. 1…. Toàn bộ sân trường bùng nổ trong tiếng reo hò, tiếng vỗ tay đầy phấn khích khi thấy người đứng dưới ánh đèn sân khấu.
73 Mùi bánh ngọt bắt đầu lan tỏa dần dần trong không gian, kích thích vị giác cùng cái dạ dày đã đến giờ lên tiếng của tất cả khán giả, cổ độngviên xung quanh.
74 5 giờ chiều, lễ hội tiếp tục với phần thi biểu diễn của 5 khoa tiếp theotrước khi tổ chức cuộc thi can đảm thường lệ. Hân cùng Chi đi xuống sântrường, dõi theo màn biểu diễn của khoa Tài chính.
75 Ngày thứ 3. , ngày tổng kết lễ hội, đồng thời công bố kết quả và trao giải. Buổi lễ được tổ chức vào buổi sáng, ngay từ 7 giờ sáng, các khoa đã tậptrung đông đủ, đứng xếp hàng thẳng lối.
76 Cái số của người nổi tiếng đó là đi đâu, làm gì, kể cả chính bản thânmình không làm gì thì vẫn cứ thu hút đám đông như mật hút ong. Ví dụ?Rất nhiều, tỉ dụ như hiện tại, đang yên đang lành hưởng thụ sự riêng tưim lặng hiếm có vì dân số của nhóm giảm một nửa lại bị câu nói hồn nhiên vô tư của người lạ mà bị phá vỡ, kéo theo trung tâm chú ý lại thuộc vềnhóm.
77 - NO WAY!!!!!!!!!!!! – Hân bịt tai, cố gắng xua đi cảm giác ù ù như đi máy bay, hậu di chứng sau tiếng hét của Chi - Mình nói thật! – cậu bạn kia không biết mối nguy hiểm nhân đôi đang đứng ngay cạnh mình,cứ hồn nhiên khẳng định như thật - Đùa nhau đủ chưa? Hân nổi khùng, đứng bật dậy, chỉ thẳng mặt “con đỉa” – cậu định lấy tôi làm trò đùa à? Bày tỏ 1 người không được, định quaysang tán tỉnh bạn thân người ấy hả? Có cần tôi đá ra ngoài cho tỉnhkhông? - Mình không đùa mà! – cậu bạn mặt méo xệch, cố gắng giải thích – ngàyhôm qua bị từ chối, mình đã bị cá tính của cậu đánh đổ, vậy nên….
78 Hân mở tròn mắt, tưởng chừng như hai con mắt muốn rớt khỏi tròng, rơi xuống đất đến nơi. Cô nhìn Hải chăm chăm, không chớp, không phản ứng. Hải…. cũng đang ngạc nhiên hết mức có thể nhìn cô.
79 Đối diện có 3 người há hốc mỏ, ngơ ngác không hiểu, Hoàng chỉ nhìnHân, Chi đánh giá gì đó, rồi thở dài cái thượt, thất thểu đi thẳng. - Nó bị cái gì thế? – Trần Duy tỉnh dậy đầu tiên, thắc mắc- Bệnh tim! – Hân cười toe, nói 1 câu gây sốc lần hai cho 3 “con nai vàng ngơ ngác”, không giải thích thêm, kéo Chi lên lớp.
80 Những ồn ào, náo động của ban ngày nhanh chóng lui dần, nhường lạikhông gian yên tĩnh khi hoàng hôn xuống. Mới chỉ cuối hè, chưa vào thu,thời tiết vẫn còn khá nóng nực, trên đoạn đường nhỏ dọc theo khuôn viênký túc xá và theo hàng cây cổ thụ bao quanh trường có khá đông sinh viên đi dạo cho tiêu bữa cơm tối, ngồi hóng mát, hay học bài dưới ánh đènbắt đầu được chiếu sáng.