101 Hai ngày sau, Kỳ Tường đã đến London như thường lệ người đầu tiên anh gọi đó Đóa Lệ :
-Alo báo cáo vợ yêu anh đã hạ cánh an toàn rồi, giờ này em đang làm gì đó?
Đóa Lệ vẫn buồn trước lời đề nghị của mẹ mình, cô nghe máy và trả lời với một giọng nói buồn bã :
-Em đang ngồi làm thuyết trình cho bài kiểm tra sắp tới thôi anh yêu.
102 Cùng buổi tối hôm đó, Khắc Lạc tìm đến bia bọt để giải bàn tâm sự ở một quán bar nhỏ. Trong lúc anh đang ngồi uống thì thấy một cô gái cũng trong tình trạng say sỉn đang bị đám con trai kia bao vây lấy cạ tình, chuyện chẳng có gì đáng để bận tâm cho đến khi chính mắt anh thấy tên biến thái kia đi lại gần cô gái ấy và bắt đầu sờ soạn rồi từng tên khác cũng tiến lại gần dở hành động biến thái với cô gái đó, anh cảm thấy chướng mắt liền đi lại chỗ những tên đó chửi:
- Tụi bây làm tao chướng mắt quá đi mất.
103 Đóa Lệ dường như không còn đủ bình tĩnh để tiếp tục lắng nghe những chuyện đã xảy ra trong quá khứ của bố mình, cô càng đau khổ hơn khi nghe chính người bạn làm chung với bố mình đã ra tay giết hại bố mình chỉ vì lòng đố kỵ thôi, cô cảm thấy kinh tởm loại người ấy càng nghĩ đến sự nham hiểm ấy cô càng có thêm động lực mạnh mẽ để lắng nghe hết mọi chuyện, mạnh mẽ nói :
-Còn nữa không vậy anh? Anh cứ nói ra hết đi , em đang chăm chú và rất bình tĩnh để nghe anh nói sự thật mọi chuyện.
104 Anh bỗng nên khó xử không biết làm sao để rút tay về khi cô đang nắm chặt lấy tay của mình mà không buông, đành phải tấp xe vào và nhẹ nhàng gỡ tay của cô ra khỏi tay của mình thôi.
105 Ông thấy thương cho con gái cưng của mình, khẽ an ủi con mình xong rồi ông tắt máy và quyết định ngày mai ra tay giành lại mọi thứ cho con gái mình vui.
106 Hai tháng nghỉ ngơi và ở bên người yêu của anh cũng đã kết thúc. Đóa Lệ thoáng buồn đi tiễn người yêu mình ra sân bay, cô ôm lấy anh nhõng nhẽo mếu máo nói:
- Khi nào anh lại về đây nữa? Em sẽ nhớ anh lắm hic.
107 Mồ hôi của cô chảy ra khắp người nhưng cô vẫn giữ được bình tĩnh của mình vì cô biết hai anh em Mạc Bình đang đi đến đằng sau của ông ta, cô giả bộ chạy đến mẹ mình vài bước rồi đứng im đó nói to :
-Đáng tiếc, tôi lại không muốn chơi trò này cùng với ông tí nào cả.
108 Người đàn ông tức giận lớn tiếng nói lại:
- Tôi đang đề nghị một cách nhỏ nhẹ, nếu không nghe và làm theo lời đề nghị này của tôi thì bà có hối hận quay lại van xin tôi tha tội cho con gái của bà thì cũng quá muộn màng rồi Mộc Tử Hương.
109 Diễm Quỳnh đang rơi trong trạng thái bất ổn, cô như người điên ngồi thu mình lại rồi nói nhảm cho đến khi anh ôm lấy cô và lây mạnh người thì cô mới thật sự trở lại bình thường ngước mặt lên nhìn anh sau đó khóc lóc ôm lấy anh và nói :
-Có phải giờ trong mắt ông tui rất đáng thương lắm phải không? Hành động này của ông là đang thương hại tui đúng không? Tui ra nông nổi này chắc ông với con nhỏ Đóa Lệ đó đang mừng và đang cười nhạo đúng vậy không? Giờ ông buồn cười thì cười đi.
110 Diễm Quỳnh đang nằm chơi game trong phòng thì nhận được tin nhắn từ Khắc Lạc, cô đọc xong tin nhắn ấy liền ngẫm nghĩ về nội dung anh hỏi mình có nghĩa gì? Kể từ lúc qua bên du học cho tới giờ cô cũng chưa có lần nào gọi về cho bố mình cả thì tại sao cô lại dính liếu đến chuyện mà Khắc Lạc đang đề cập đến được chứ, ngẫm nghĩ mãi vẫn không ra nên cô liền gọi về bố của mình:
- Dady, con xin lỗi vì đã không gọi cho dady kể từ khi qua đây du học, dady tha lỗi cho con nhé.
111 Diễm Quỳnh tỉnh dậy sau một giấc ngủ vùi, cô đi đến bàn ngồi xuống mở laptop đặt vé máy bay về nước trong tuần này, cùng lúc đó Kỳ Tường đang ngồi ở dưới nhà dùng cơm trưa với họ hàng nhà cô mà tâm trạng anh vô cùng buồn rầu lo lắng trước hành động cũng như lời nói mơ hồ của Diễm Quỳnh ban nãy.
112 Khắc Lạc thì không khỏi lo lắng trước câu trả lời của cô bạn thân mình, vì anh thừa biết cái tính tình của cô ta, một khi đã muốn cái gì thì cô phải có nó cho bằng được không cần nghĩ đến hậu quả hay bản thân mình sẽ phải trả giá cho sự độc quyết đó.
113 Diễm Quỳnh về nhà chờ đợi người báo cáo cho mình, sau khi thu nhận được báo cáo rồi liền nhắn tin cho Đóa Lệ :
-Tôi là Diễm Quỳnh, tối nay hẹn cô ở công viên gần nhà của cô, cô không được nói cho Kỳ Tường và Khắc Lạc hay ai khác biết rằng cô đi gặp tôi đó.
114 Hai ngày sau, Kỳ Tường đã đến London như thường lệ người đầu tiên anh gọi đó Đóa Lệ:
- Alo báo cáo vợ yêu anh đã hạ cánh an toàn rồi, giờ này em đang làm gì đó?
Đóa Lệ vẫn buồn trước lời đề nghị của mẹ mình, cô nghe máy và trả lời với một giọng nói buồn bã:
- Em đang ngồi làm thuyết trình cho bài kiểm tra sắp tới thôi anh yêu.
115 Đóa Lệ nắm chặt lấy tay của anh, cô cảm thấy như mình được truyền thêm sức mạnh vậy. Cô hít một hơi thật sâu rồi bước từ từ đến chỗ Diễm Quỳnh, vừa đi vừa trấn an tâm lý của cô ấy :
-Chị hãy hít thật sâu và sau đó thở ra thật chậm rãi, nhìn tôi và làm theo như tôi nào.
116 - Ông ta đã cho người theo dõi nhà em xuyên suốt một thời gian dài, khi biết được em quen Kỳ Tường thì với tâm can của một người cha yêu thương con mình thì ông ta đã lên kế hoạch sát hại bố của em rồi sau đó sẽ gây sát hại hai mẹ con nhà em đó.
117 Diễm Quỳnh ngủ một giấc dài, cô mơ thấy mọi người đều đang dang tay chào đón cô với nụ cười nồng nhiệt nhất, cô mừng rỡ chạy đến ôm lấy mọi ngươid thân thuộc của mình và nức nở khóc hối lỗi, mamy của cô nhẹ nhàng hôn lên trán và nói :
-Diễm Quỳnh con gái cưng của mẹ, mẹ rất vui khi thấy con nhận ra lỗi sai của mình và chấp nhận sửa sai.
118 Ông thấy thương cho con gái cưng của mình, khẽ an ủi con mình xong rồi ông tắt máy và quyết định ngày mai ra tay giành lại mọi thứ cho con gái mình vui.
119 Cả 6 người cùng nhau xuất phát đi kì nghỉ hè. Ai ai cũng có cặp cả chỉ còn Diễm Quỳnh và Quốc Trình thôi thế nên họ đành phải đi chung xe. Tất cả đã có mặt tại chỗ nghỉ dưỡng, Diễm Quỳnh vừa bước xuống xe thì vô tình trượt chân xém té thì đã được anh nhanh tay tóm áo kéo cô mạnh về sát bên người sau đó nhẹ nhàng hỏi :
-Chị không sao chứ?
Diễm Quỳnh ngượng đỏ mặt, tim thì đập thình thịch khi nhìn cận mặt của Quốc Trình cũng như cảm nhận được hơi thở của anh ấy, khẽ ho một tiếng rồi chỉnh lại áo và tóc của mình sau đó trả lời :
-Tôi không sao cả, cảm ơn.
120 Ông đã hoàn toàn bị cô đánh vào tâm lý, đúng thật ông chưa nghĩ đến tình huống đó rằng Diễm Quỳnh sẽ cảm thấy tủi nhục khi có người cha là hung thủ giết người như ông, rồi bao nhiêu gia tài của mình sẽ đều tiêu tan hết lúc đó Diễm Quỳnh sẽ ra sao, cô bé sẽ như thế nào khi giờ đây không còn ai bên cạnh nữa.