81 Tan học về, cô lấy điện thoại chuẩn bị gọi cho Kỳ Tường thì có một số điện thoại lạ gọi cho cô, liền nghe máy :
-Ngươi hiện giờ đang trong tầm ngắm của ta.
82 Đóa Lệ lập tức tỉnh ngủ chỉ sau khi nghe xong câu của Mạc Bảo, cô cảm thấy sốc vô cùng và có một cảm giác mồ hôi toát lạnh cả lưng của mình. Cô lấp bắp nói:
- Vậy.
83 Mạc Bảo sau khi tra hỏi tên tội phạm kia cuối cùng đã tìm ra ngọn ngành kẻ chủ mưu đằng sau mọi chuyện là ai rồi, anh đích thân đến nhà của Đóa Lệ để báo tin.
84
Mọi người cuối cùng cũng đã về tới nhà của Đóa Lệ, cô và mẹ với lulu đi vào nhà trước còn hai người thanh niên kia thì đem đồ vào nhà sau. Sau một hồi dọn dẹp mọi thứ thì mẹ của Đóa Lệ gọi cô lại và bảo:
- Tối nay con có muốn đi đâu với người yêu không? Mẹ cho phép con đi đó con gái.
85 Cô nắm tay kéo Hạnh Linh đi ra chỗ khác mặc kệ anh đang trong trạng thái như thế nào. Quốc Trình đưa tay lên xoa mặt mình rồi đứng cười ha hả như kẻ điên cuồng, nực cười làm sao khi nước mắt anh lại rơi khi anh nghe cô đáp lại lời mình nói.
86 “- Bố ơi bố. . . Chờ con với. . . Bố Tô Diệp ơi chờ con đi với. . . ” – người con gái chạy theo bóng dáng của người đàn ông đang đi trước mình, cô vừa chạy theo vừa cố gọi to để người đàn ông đó đứng lại đợi mình.
87 Đóa Lệ đã nhớ lại kí ức đó, cô ngượng cười nhìn anh đầy ái ngại, khó xử rồi sau đó nói với một giọng điệu ấy nấy :
-Em xin lỗi, em đã không nhớ gì về lời hứa ấy cả.
88 Kỳ Tường và Đóa Lệ nắm tay bước ra từ nhà tắm sau đó ra mở cửa phòng nhìn thằng bạn già cô đơn cười mỉm và cả 3 cùng nhau xuống lầu dùng bữa sáng với mọi người.
89 Giờ tan học, Đóa Lệ vội bước ra khỏi lớp thì thấy anh đứng trước cửa đợi mình cùng với nụ cười tươi, cô vẫy tay chào anh cùng với nụ cười thân thiện sau đó chạy nhanh ra cổng trường nơi người yêu mình đang đứng đợi.
90 Tan học về, cô lấy điện thoại chuẩn bị gọi cho Kỳ Tường thì có một số điện thoại lạ gọi cho cô, liền nghe máy:
- Ngươi hiện giờ đang trong tầm ngắm của ta.
91 Cùng buổi tối hôm đó, Khắc Lạc tìm đến bia bọt để giải bàn tâm sự ở một quán bar nhỏ. Trong lúc anh đang ngồi uống thì thấy một cô gái cũng trong tình trạng say sỉn đang bị đám con trai kia bao vây lấy cạ tình, chuyện chẳng có gì đáng để bận tâm cho đến khi chính mắt anh thấy tên biến thái kia đi lại gần cô gái ấy và bắt đầu sờ soạn rồi từng tên khác cũng tiến lại gần dở hành động biến thái với cô gái đó, anh cảm thấy chướng mắt liền đi lại chỗ những tên đó chửi :
-Tụi bây làm tao chướng mắt quá đi mất.
92 Cô nắm tay kéo Hạnh Linh đi ra chỗ khác mặc kệ anh đang trong trạng thái như thế nào. Quốc Trình đưa tay lên xoa mặt mình rồi đứng cười ha hả như kẻ điên cuồng, nực cười làm sao khi nước mắt anh lại rơi khi anh nghe cô đáp lại lời mình nói.
93 Hai tháng nghỉ ngơi và ở bên người yêu của anh cũng đã kết thúc. Đóa Lệ thoáng buồn đi tiễn người yêu mình ra sân bay, cô ôm lấy anh nhõng nhẽo mếu máo nói :
-Khi nào anh lại về đây nữa? Em sẽ nhớ anh lắm hic.
94 Hạnh Linh đưa tay sang khều khều áo cô và chỉ về hướng Quốc Trịnh đang đứng ngại ngùng rồi sau đó cười nham hiểm bỏ chạy về lớp trước bỏ mặc lại hai người kia đang bốn mắt nhìn nhau.
95 Bà Mộc Tử Hương trên đường về cửa tiệm của nhà mình thì bao nhiêu suy nghĩ lo lắng cho con gái của mình bỗng xuất hiện ra trong đầu bà, bà lo sợ cô sẽ bị lão gian hiểm ấy ra tay hại chỉ vì muốn tốt cho con gái của lão ta mà thôi.
96 Đóa Lệ đã nhớ lại kí ức đó, cô ngượng cười nhìn anh đầy ái ngại, khó xử rồi sau đó nói với một giọng điệu ấy nấy:
- Em xin lỗi, em đã không nhớ gì về lời hứa ấy cả.
97 Diễm Quỳnh đang nằm chơi game trong phòng thì nhận được tin nhắn từ Khắc Lạc, cô đọc xong tin nhắn ấy liền ngẫm nghĩ về nội dung anh hỏi mình có nghĩa gì? Kể từ lúc qua bên du học cho tới giờ cô cũng chưa có lần nào gọi về cho bố mình cả thì tại sao cô lại dính liếu đến chuyện mà Khắc Lạc đang đề cập đến được chứ, ngẫm nghĩ mãi vẫn không ra nên cô liền gọi về bố của mình :
-Dady, con xin lỗi vì đã không gọi cho dady kể từ khi qua đây du học, dady tha lỗi cho con nhé.
98 Giờ tan học, Đóa Lệ vội bước ra khỏi lớp thì thấy anh đứng trước cửa đợi mình cùng với nụ cười tươi, cô vẫy tay chào anh cùng với nụ cười thân thiện sau đó chạy nhanh ra cổng trường nơi người yêu mình đang đứng đợi.
99 Khắc Lạc lập tức gọi điện cho Mạc Bảo :
-Cho hỏi đây có phải sđt ( số điện thoại) của anh Mạc Bảo không vậy
Mạc Bảo đang điều tra về hồ sơ của Lâm Khả Hòa thì nhận được gọi điện, anh đáp :
-Đúng rồi, tôi là Mạc Bảo mà anh đây là ai vậy?
-À tôi là bạn thân của Đóa Lệ, xin lỗi khi đã gọi làm phiền anh vào giờ này.
100 Đóa Lệ khẽ gật đầu nhìn người nhân viên đó và đáp:
- Đúng rồi, tôi là Tô Đóa Lệ mà sao anh lại hỏi như vậy?
- Cảm phiền cô Đóa Lệ đưa tay ra và nhắm mắt lại được không ạ?
Đóa Lệ tuy thắc mắc nhưng vẫn vui vẻ làm theo lời đề nghị của người nhân viên phục vụ kia, cô đưa tay cho người ấy cầm rồi nhắm mắt lại bước đi theo.