Tìm chuyện

Gõ vào bất kể từ gì bạn nhớ để tìm kiếm Ví dụ: Tên truyện, Tên tác giả, Tên nhân vật...
Để tìm kiếm chính xác hơn, Bạn có thể kết hợp nhiều từ khóa tìm kiếm và đưa vào trong ngoặc kép. Ví dụ: "Từ khóa 1" "Từ khóa 2"
Hệ thống hỗ trợ tìm kiếm với cả tiếng việt có dấu và không dấu

Chân Tiên Chương 82: Kim Sí Thiên Bằng (thượng Hạ).

Chương trước: Chương 81: Một Khỏa Cự Tâm.



Nhóm dịch: Dungnhi

Nguồn: vipvandan

Gửi truyện và đả tự: MTR01 - kiemgioi

Đông...

Trái tim thật lớn vừa động, từ tiếng đập như chuông đồng của trái tim này, dĩ nhiên nó vẫn còn sống.

Đứng gần như vậy nghe tiếng đập khó chịu kia, ngay cả Cổ Thần và Tàng Thiên Cơ cũng phải hơi lay động, trái tim thật lớn này bạo phát ra lực lượng không thể tưởng tượng nổi, kinh khủng tới cực điểm.

Nghe tiếng tim đập liền có thể phán đoán ra, tại thời điểm trái tim này có thân thể hoàn hảo có được tu vi tuyệt luân tới chừng nào, ngay cả tu sĩ Mệnh Tuyền cảnh, đứng gần nghe tim đập, thân thể đều bị lay động, chí ít đây cũng phải là trái tim của cường giả Độ Hư cảnh, hay thậm chí còn có thể so sánh với chư tử đại tiên thượng cổ.

Trái tim màu đỏ máu trôi nổi giữa không trung, tế đàn năm màu bị hủy, quang hoa đã tắt, khi trái tim đỏ máu kia nhảy lên, theo nhịp đập của nó, toàn bộ tinh hoa linh khí trong khu vực xung quanh đều bị hút vào bên trong trái tim.

Cổ Thần nhướng mày, trái tim đỏ máu phía trước mang đến cho hắn một loại cảm giác nguy cơ trí mạng.

Trái tim thật lớn đang liều mạng hấp thu tinh hoa linh khí, những vết máu tươi dính bên người cũng dần dần được thu lại vào bên trong, rất nhanh liền không còn nữa.

Thoạt nhìn, tựa hồ không còn vẻ nhễ nhại máu tươi kinh khủng như vừa rồi, thế nhưng thực lực của trái tim lớn kia càng lúc lại càng tăng thêm, tiếng đập cũng càng mạnh hơn nữa.

Tàng Thiên Cơ mỉm cười, chỉ đứng yên nhìn trái tim lớn kia, hoàn toàn không chú ý tới, tuy rằng trái tim thật lớn kia lợi hại, nhưng chung quy vẫn không phải thân thể hoàn chỉnh, Tàng Thiên Cơ có Thái Hư tiên đỉnh hộ thể, trái tim kia căn bản không thể tạo thành uy hiếp tới hắn.

Ngược lại, trong lòng Tàng Thiên Cơ còn có chút mong chờ, Cổ Thần không có bảo vật tiên gia như Thái Hư đỉnh hộ thể, trái tim thật lớn kia có tu vi lợi hại như vậy, đối với Cổ Thần chính là uy hiếp trí mạng.

Vì vậy, Tàng Thiên Cơ lộ vẻ mỉm cười, khoanh tay đứng nhìn một bên, thầm nghĩ, nếu như Cổ Thần thụ thương, hắn có cơ hội báo mối thù một cái tát kia, băm thây Cổ Thần thành vạn đoạn.

Mi tâm Cổ Thần chợt lóe, Ngũ Linh Phân Thân Trùy hóa thành năm đạo hào mang, nhất thời bắn về phía trái tim lớn.

Tiên hạ thủ vi cường, chậm trễ sẽ gặp tai ương, Cổ Thần có thể suy đoán được, sau khi trái tim kia đoạt thể trọng sinh,tất nhiên sẽ xuất thủ với hắn và Tàng Thiên Cơ, nhưng Tàng Thiên Cơ có Thái Hư tiên đỉnh hộ thể, đối tượng công kích trọng điểm ngoại trừ Cổ Thần hắn không còn ai khác.

Tu vi trái tim này cực kỳ kinh khủng, nếu cho nó thoải mái sống lại, khẳng định sẽ là đại địch của Cổ Thần, đến lúc đó, nếu Tàng Thiên Cơ ở bên cạnh đánh lén, vậy Cổ Thần nguy rồi.

Vì vậy, thấy Tàng Thiên Cơ không có ý tứ xuất thủ với trái tim lớn kia, Cổ Thần lập tức quả đoán xuất kích, tuy rằng trái tim lớn này có tu vi lợi hại, nhưng dù sao nó cũng chỉ là một trái tim, Cổ Thần muốn hoàn toàn phá huy, tiêu diệt nó.

Trái tim lớn mới tỉnh lại từ trong tế đàn năm màu, tuy rằng hấp thu được không ít máu tươi, cũng hấp thụ không ít tinh hoa linh khí, nhưng khoảng cách tới thời điểm hoàn toàn sống lại vẫn còn một đoạn thời gian nữa.

Năm đạo quang mang chói mắt chỉ thoáng cái đã vượt qua khoảng cách nghìn trượng, từ năm phương vị khác nhau đồng loạt bắn về phía trái tim, lấy lực phá hoại của Ngũ Linh Phân Thần Trùy, nếu bắn vào trong trái tim, dù tu vi nó cao tới đâu cũng phải trọng thương.

Trong sát na, năm đạo quang mang đã bắn tới còn cách trái tim hơn trăm trượng.

Đột nhiên, trái tim lớn bộc phát ra hồng quang vạn trượng, từ xung quanh trái tim tuôn ra một màn máu đỏ tươi hình thành lên một viên cầu đỏ máu bao phủ kín lấy toàn bộ trái tim trong nháy mắt.

Năm đạo quang mang bắn lên màn máu, nhất thời, toàn bộ Ngũ Linh Phân Thần Trùy bị dính đầy máu tươi, giống như rơi phải vũng bùn lầy, mất đi sức mạnh, không thể tiếp tục bắn vào trong viên cầu.

Lực phá hoại của Ngũ Linh Phân Thần Trùy tuy lớn nhưng lực công kích lại nhỏ, cơ bản không thể xuyên qua viên cầu máu kia để tiếp xúc với trái tim.

- Đông...

Trái tim lại đập, phát ra tiếng vang cực lớn, năm đạo hào mang bắn ngược trở lại, Ngũ Linh Phân Thần Trùy đã bị phản chấn trở về.

Cổ Thần đưa tay chụp, bắt lấy toàn bộ Ngũ Linh Phân Thần Trùy vào trong tay, chỉ thấy trên mặt loang lổ những vết máu, linh tính giảm mạnh, trở thành pháp bảo hạ phẩm.

Vết máu đỏ tươi kia cự nhiên có lực ăn mòn rất lớn với linh tính của pháp bảo.

Tàng Thiên Cơ cười hắc hắc, Cổ Thần chịu thiệt thòi, trong lòng hắn tự nhiên vui vẻ.

Thấy vô số tinh hoa linh khí đều đang cuồn cuộn đổ về chỗ trái tim, Cổ Thần không định ngừng tay, thu hồi Ngũ Linh Phân Thần Trùy vẫn dính đầy máu tươi vào trong Càn Khôn Trạc, hai đạo quang mang chợt lóe, song kiếm Liệt Dương và Cực Âm lập tức xuất hiện trên hai tay.

- Nhất nguyên sơ thủy thái hư sinh, lưỡng nghi trung khai hỗn độn phân, càn khôn trầm phù hợp hoan nhật, điên đảo côn ngô âm dương chân...

Cổ Thần đọc một trận quyết, liên tục bổ ra tám đạo kiếm cương, trên bầu trời nhất thời xuất hiện một ký hiệu âm dương lớn tới nghìn trượng lơ lửng trên đỉnh đầu Cổ Thần, trong nháy mắt liền bày ra Hỗn Độn Âm Dương đại trận.

Một màn sáng chừng trăm trượng từ trong ấn ký âm dương hạ xuống, bao phủ lấy Cổ Thần.

Hai mi Cổ Thần như đao, mắt sắc như kiếm, sát ý lăng lệ trong nháy mắt bao phủ lên viên cầu đỏ máu ở ngoài xa nghìn trượng phía trức.

Bá...

Bá...

Song kiếm Liệt Dương, Cực Âm khẽ động, nhất thời bổ ra hai đạo kiếm cương, kiếm cương trong nháy mắt tiến vào ấn ký âm dương, để rồi sau đó từ trong ấn ký âm dương đột nhiên nổ bắn ra hai đạo kiếm cương lớn tới nghìn trượng, chém thẳng về phía viên cầu đỏ máu.

Trong sát na, hai đạo kiếm cương cực lớn chém lên trên viên cầu, như trước đó, hai đạo kiếm cương giống như bị hãm vào trong bùn lầy, viên cầu màu máu kia chỉ hơi chấn động chứ không xuất hiện bất luận chút dị thường nào, dễ dàng ngăn chặn hai đạo kiếm cương dài hơn nghìn trượng.

Trái tim lớn kia, thực lực quá mạnh khiến sát khí Cổ Thần càng tăng, nếu để nó có cơ hội sống lại, dù trong Độ Hư cảnh cũng là dạng tồn tại cực kỳ lợi hại, tu vi Mệnh Tuyền cảnh trước mắt nỏ chỉ như con kiến hôi.

Song kiếm khẽ động, lại có thêm hai đạo kiếm cương dài nghìn trượng từ trong ấn ký âm dương bổ ra, trong nháy mắt liền chém lên trên viên cầu, viên cầu màu máu một lần nữa chấn động, lại chặn đứng công kích của hai đạo kiếm cương.

Cổ Thần khẽ cười, viên cầu màu máu kia có thể ăn mòn pháp bảo, nhưng kiếm cương này lại không phải bản thể pháp bảo, tự nhiên không thể bị ăn mòn, nếu kiếm cương đã làm viên cầu rung động, nói rõ trái tim bên trong viên cầu kia cũng bị ảnh hưởng nhất định.

Cổ Thần liên tục dùng song kiếm đánh xuống những đạo kiếm cương cực lớn, không ngừng bổ xuống viên cầu màu máu, một đạo lại một đạo kiếm cương bổ xuống trên viên cầu màu máu khiến nó chấn động ngày càng mạnh.

Tàng Thiên Cơ thấy vậy, trong mắt cả kinh, nếu cứ tiếp tục như vậy, viên cầu màu máu kia sớm muộn cũng bị Cổ Thần chém tan, nhất thời thân ảnh khẽ động, hai tay kết ra một đạo Mộc Lôi Ấn.

Đột nhiên, một cự chưởng màu xanh cực lớn xuất hiện ngay trước mặt Tàng Thiên Cơ, trong vòng phạm vi vạn trượng xung quanh, toàn bộ trời đất tối sầm lại, phong vân biến sắc, mây đen cuồn cuồn, trận trận những tiếng sấm rền vang, đạo đạo thiên lôi to cỡ miệng vại nước liên tục đánh xuống cự chưởng màu xanh.

Rất nhanh, cự chưởng dài nghìn trượng hoàn toàn hóa thành một cự chưởng lôi điện, Mộc Lôi Ấn đã thành, lập tức hóa thành một đạo lôi điện mạnh mẽ vỗ về phía Cổ Thần.

Có màn sáng Hỗn Độn Âm Dương Đại Trận bảo hộ, Cổ Thần không thèm chú ý tới công kich của Tàng Thiên Cơ, tiếp tục đánh ra kiếm ảnh, hình thành kiếm cương thông qua ấn ký âm dương chém lên trên viên cầu màu máu, lúc này viên cầu màu máu đã rung động kịch liệt, nhịp đập của trái tim bên trong cũng càng nhanh hơn, những tiếng "Thùng thùng" vang lên không dứt bên tai, tựa hồ đang gào thét giận dữ liên hồi.

Oanh...

Mộc Lôi Ấn dài nghìn trượng đánh lên màn sáng Hỗn Độn Âm Dương đại trận, một tiếng nổ lớn, thiểm điện lôi quang cuồn cuộn bốn hướng, quang mang chói mắt vô cùng, không thể nhìn rõ.

Thoáng trong nháy mắt sau đó, toàn bộ thiểm điện lôi quang, cương khí pháp lực đều biến mất, Mộc Lôi Ấn dài nghìn trượng cũng không còn, ánh mắt Tàng Thiên Cơ cả kinh, màn sáng bao bọc xung quanh Cổ Thần trăm trượng dĩ nhiên không chút sứt mẻ, vẫn còn nguyên vẹn đứng đó.

Cổ Thần quay đầu cười chế nhạo nhìn Tàng Thiên Cơ, phòng ngự của Hỗn Độn Âm Dương đại trận, chỉ cỡ Tàng Thiên Cơ sao có thể nhanh chóng phá vỡ được?

Lúc này không cần bận tâm tới Tàng Thiên Cơ, đạo đạo kiếm ảnh vẫn liên tiếp như thủy triều chém xuống viên cầu màu máu.

Viên cầu màu máu chấn động ngày càng kịch liệt rồi đột nhiên nổ bắn ra hồng mang vạn trượng, tinh hoa linh khí thiên địa xung quanh nhất thời dừng lại, trái tim lớn kia tựa hồ đã hấp thu đầy đủ, hạ dần xuống đất rồi vọt về phía thi thể của sáu gã yêu tu, ý đồ mượn xác sống lại.

Viên cầu màu máu kia đã chấn động kịch liệt tới cực điểm, chỉ còn kém một nước nữa sẽ bị kiếm cương hoàn toàn chặt đứt, thế nhưng... Không còn kịp nữa, hai đạo kiếm cương tiếp theo đã không kịp bổ đôi viên cầu màu máu.

Viên cầu màu máu không bị bổ ra, trái tim bên trong đó sẽ không bị tổn thương.

Trái tim thật lớn đó không bị tổn thương, sau khi mượn xác sống lại, trong khoảng thời gian ngắn sẽ phục hồi cảnh giới như khi còn sống.

Chuyện này đối với Cổ Thần, là một nguy hiểm trí mạng.

Đột nhiên, mi tâm Cổ Thần lóe lên, một khối ấn ngọc bốn mặt trong nháy mắt lao ra, hóa thành cỡ hơn mười trượng, chính là Côn Ngô Ấn.

Tình huống gấp gáp đành phải dùng tới Côn Ngô Ấn, Tàng Thiên Cơ biết Côn Ngô Ấn trên người Cổ Thần, chuyện này cũng không có gì là bí mật, Cổ Thần không dám dùng tới là sợ Côn Ngô Ấn bị hao tổn, nhưng hiện đang ở trong Côn Ngô Bí Cảnh, chắc rằng Côn Ngô Ấn cũng không thể dễ dàng hư hao.

Côn Ngô Ấn giống như một ngọn núi nhỏ, ngay giữa hư không hóa thành một đạo bạch mang, như một mũi tên sắc bắn lao thẳng về phía viên cầu màu máu.

Côn Ngô Ấn nặng hơn mười nghìn cân, lấy tốc độ nhanh như vậy phóng thẳng vào viên cầu, lực lượng sẽ mạnh tới chừng nào? Còn hơn cả kiếm cương nghìn trượng chém xuống.

Viên cầu màu máu chấn động dữ dội, nhất thời bị nứt ra một lỗ hổng, lộ ra trái tim màu máu tươi bên trong.

Lập tức có hai đạo kiếm cương nghìn trượng đánh xuống, đạo kiếm cương thứ nhất đánh trúng ngay chỗ hổng trên mặt viên cầu, nhất thời chém viên cầu thành hai nửa.

Đạo kiếm cương thứ hai hạ xuống, vừa vặn bổ trúng trái tim kia.

Vô số hồng mang chói mắt từ bên trong trái tim nổ bắn ra, cũng không chống đỡ được kiếm cương nghìn trượng chém xuống, một vết thương thật dài bắt đầu lan tràn khắp bề mặt trái tim kia.

Ào ào...

Vô số máu tươi phun ra ngoài.

Trái tim lớn đã bị thương nặng.

Đồng thời, trái tim lớn cũng rơi xuống mặt đất, trong nháy mắt nhỏ đi nhiều, nhanh chóng chui vào trong thi thể một gã yêu tu Kim Đan hậu kỳ, rồi đột nhiên, hai mắt gã yêu tu kia sáng bừng, lập tức sống dậy, đầy những vết thương trên người dùng tốc độ mắt thường có thể thấy được đang dần liền lại.

Một tiếng chim réo vang vọng thiên địa, gã yêu tu kia nhảy lên phía trước rồi đột nhiên hóa thành một con cự điểu khổng lồ cao lớn tới nghìn trượng, phóng thẳng lên cao.

Toàn thân cự điểu là một màu kim sắc, miệng lớn kim sắc, lông vũ kim sắc, cự trảo kim sắc, hai cánh dang rộng che kín một mảnh trời.

- Thần điểu Kim Sí Thiên Bằng!

Trong mắt Cổ Thần và Tàng Thiên Cơ đều lộ vẻ cả kinh.

Kim Sí Thiên Bằng là thần điểu thượng cổ, chỉ tồn tại trong những bí văn lưu truyền cổ xưa, từ thời cận đại cho tới nay, tại đại lục Cổ Hoang chưa từng thấy lần nào xuất hiện qua.

Tuy rằng Kim Sí Thiên Bằng biến mất khỏi dòng chảy lịch sử nhưng vẫn để lại không ít huyết mạch, ví như Phong Lôi Ưng tộc, Kim Diễm Điêu... Chỉ vì có một chút huyết mạch được truyền lại nên Phong Lôi Ưng tộc và Kim Diễm Điêu đều là những tộc đàn đứng hàng số một trong yêu vực.

Sáu gã yêu tu Phong Lôi Ưng tộc trước đó đứng vây xung quanh trận đồ triệu hoán, hiển nhiên đã sớm hiểu được, bên dưới tế đàn năm màu kia có phong ấn một trái tim của Kim Sí Thiên Bằng.

Phong Lôi Ưng tộc sở dĩ muốn tìm kiếm lối vào Côn Ngô Bí Cảnh chính là vì muốn Kim Sí Thiên Bằng được một lần nữa xuất hiện trên thế gian, lấy thực lực của Kim Sí Thiên Bằng, đủ có thể thống nhất toàn bộ yêu vực.

Kim Sí Thiên Bằng chỉ trong nháy mắt đã bay lên cao mấy nghìn trượng, bay lượn vòng quanh một trận, sau đó hóa thành một người trung niên chừng hơn ba mươi tuổi, sau lưng là đôi cánh kim sắc rộng chừng trăm trượng, ánh mắt nhìn Cổ Thần cực kỳ tàn độc.

Ánh mắt Cổ Thần cũng rơi lại trên người Kim Sí Thiên Bằng, thoạt nhìn thần tình Kim Sí Thiên Bằng rất cao ngạo, ánh mắt sắc bén, nhưng sắc mặt hơi trắng, trên trán cũng có một tia thống khổ.

Cổ Thần hơi chút an tâm, xem ra một kiếm vừa rồi đã tạo thành vết thương không nhỏ với trái tim kia, khiến Kim Sí Thiên Bằng bị thương nặng, lúc này Kim Sí Thiên Bằng phóng xuất tu vi ra ngoài, cũng chỉ là Nguyên Thần sơ kỳ.

Trái tim hầu như bị bổ ra phân nửa, có thể nói cách cái chết còn một đường tơ mỏng manh, bị như vậy rồi vẫn còn tu vi Nguyên Thần sơ kỳ, nếu Kim Sí Thiên Bằng này không bị thương mà nói, tu vi sẽ cao cường tới chừng nào nữa?

Trái tim thụ thương, không thể so với nơi khác, cần phải thời gian rất dài tĩnh dưỡng khôi phục, trong khoảng thời gian ngắn, Kim Sí Thiên Bằng không có khả năng khôi phục lại như trước.

Nhưng ngay cả là như vậy, tu vi Nguyên Thần sơ kỳ đối với Cổ Thần vẫn là một đại địch.

Cổ Thần, Tàng Thiên Cơ, Kim Sí Thiên Bằng, ba người đứng cách nhau mỗi bên hai nghìn trượng, theo ba phương hướng.

Kim Sí Thiên Bằng có tu vi cao nhất, nhưng kiếm cương vừa rồi của Cổ Thần có uy lực cực lớn, Kim Sí Thiên Bằng cũng phải kiêng kỵ, giữa hai người còn có một Tàng Thiên Cơ, thoạt nhìn chỉ có tu vi Linh Anh trung kỳ, thế nhưng thần tình trên mặt đạm nhiên, đối mặt với Cổ Thần và Kim Sí Thiên Bằng không hề thấy cảm giác bất lực, hiển nhiên vẫn còn có con bài chưa lật dựa vào.

Trong lúc nhất thời, Kim Sí Thiên Bằng nhìn Cổ Thần và Tàng Thiên Cơ, trong mắt nồng đậm sát khí nhưng vẫn không vội vã động thủ.

- Tiểu Bạch, chúng ta lại gặp phiền phức nữa rồi.

Cổ Thần dùng thần thức truyền âm nói.

Với Tàng Thiên Cơ từ lâu đã thành thế không chết không thôi, lại thêm Kim Sí Thiên Bằng lâm vào thế nước nửa, tuy nói Tàng Thiên Cơ và Kim Sí Thiên Bằng không nhận thức nhau, một người môt yêu chỉ có thể là địch không thể là bạ, nhưng hai người đều có cùng địch nhân là Cổ Thần, ba người đối diện, tự nhiên Cổ Thần thành bên có hại, hai bên còn lại đều muốn liên thủ tiêu diệt.

- Không sợ, ngươi tiếp tục cho Tàng Thiên Cơ một cái bạt tai, đánh cho hắn xấu hổ không dám gặp ngươi mới thôi.

Tiểu Bạch truyền âm nói.

Cổ Thần cười khổ, truyền âm lại:

- Lần trước chỉ là bất ngờ, lần này hắn đã có phòng bị, sao có thể dễ dàng bạt tai hắn được? Kim Sí Thiên Bằng kia còn là cường địch của ta, Tàng Thiên Cơ là con gián đánh mãi không chết, hai người liên thủ, ta không thể địch lại, hảo hán không chấp nhặt, chạy là thượng sách...

Trong lúc đó, Tàng Thiên Cơ lại cười ha ha, nói:

- Thiên Bằng đạo huynh, ta cũng với người này có cừu không đội trời chung, không chết không ngớt, hai người chúng ta liên thủ tiêu diệt hắn, thế nào? Trên người hắn còn có một bảo vật tên là Côn Ngô Ấn, chính là thứ vừa đả thương ngươi? Trong Côn Ngô Bí Cảnh này còn có kiện tiên bảo là Như Ý Linh Lung bảo tháp, vốn là trọng bảo trong tay Bảo Tháp Thiên Vương của Thiên Đình thái cổ, chúng ta đánh chết người này, sau đó dùng bản lãnh mỗi người đi tranh đoạt tiên bảo thượng cổ kia, thế nào?

Chân TiênTác giả: EK

Quyển 3: Côn Ngô Bí Cảnh

Loading...

Xem tiếp: Chương 83: Phi Long Tại Thiên.

Loading...

Bạn đã đọc thử chưa?

Sự Ấm Áp Của Vương Nguyên

Thể loại: Truyện Teen

Số chương: 22


Dung Tuyết

Thể loại: Ngôn Tình

Số chương: 20




Ngày Đẹp Đêm Máu

Thể loại: Truyện Teen

Số chương: 45