1
Hôm nay là sinh nhật mười tám tuổi của ta, nhưng mà trong nhà ngoại trừ quản gia cùng người hầu, cũng chỉ còn lại có ta.
Vốn ta nghĩ vì thời gian đặc thù của phụ thân, phụ thân bạn rộn ngày thường không gọi điện hỏi thăm cũng là bình thường, nhưng hôm nay, kết quả, không có cái gì.
2
Rau cỏ, cải trắng, cải bẹ, dưa muối, khoai tây.
Nhiều đồ ăn phong phú nha.
“Kỳ Kỳ, ngươi thực nhẫn tâm để cho ta ăn những này sao?” bé heo cầm chặt đôi đũa, cuối cùng rốt cục buông tha cho mà đem đũa đặc lên trên chén.
3 Đồng tính luyến ái ta cũng không phải chưa thấy qua, từ cổ đại đến hiện đại, từ ngoại quốc đến Trung Quốc, khắp nơi đều có, chẳng qua là thời điểm dùng từ đó trên người thân của mình, vẫn có chút khó có thể tiếp nhận, đặc biệt người đó còn là phụ thân của mình, cái loại cảm giác này càng thêm quái dị, cứ chắn ở trong lòng phi thường không thoải mái.
4
Làm một nam sinh, nếu nói ra sợ ngồi xe nhất định sẽ bị người nhạo báng.
Nhưng là mỗi lần ngồi trên xe đua Ferrari hoa sen của bé heo, ngoại trừ kinh hồn tán đảm cũng không thể tìm được từ nào khác để hình dung.
5
“Hiệu trưởng. ”
Đối với lão sư điều cơ bản nhất phải là có phép tắt, dù cho lão sư có cầm đao muốn chém ngươi, ngươi cũng phải ngoan ngoãn mà nói “Lão sư xin ngài chém a.
6
“Lên xe. ”
“Úc ~~~~~” thần sắc của hắn âm trầm có chút dọa người. Ta không dám lỗ mãng, nghe lời ngoan ngoãn chui vào sau xe ngồi bên cạnh hắn.
7
Ta lại nói sai cái gì rồi sao? Vì cái gì nét mặt của hắn lại kỳ quái như thế?
“Cha…” Ta kéo kéo tay áo của hắn.
“Ta sẽ gọi điện đến trường ngươi, hôm nay ngươi ở nhà nghỉ một ngày, ta sẽ mau chóng làm thủ tục chuyển trường cho ngươi.
8
Bề bộn cho tới trưa, cuối cùng cũng tới giờ cơm trưa. Hôm nay bé heo không có làm việc, sau giờ học nàng ở lại trước cửa phòng của ta chờ ta tan học.
Bình thường nàng đều đi tìm a hun rồi mới tới tìm ta, hôm nay là có việc cầu ta cho nên đến vuốt mông ngựa.
9 Nói xong câu đó ta vốn có điểm hối hận, ta… Ta mới không hi vọng hắn thật sự đi tìm nữ nhân. Chứng kiến sắc mặt của hắn biến thành tái nhợt, tâm ta không hiểu sao bắt đầu đau đớn.
10
Thế nhưng lại là nàng!
Ta kinh ngạc không thôi nhìn nữ nhân ngồi bên cạnh ba ba.
Nàng không phải nữ minh tinh cùng công ty của bé heo sao? Theo ta biết, sinh hoạt cá nhân của nàng phi thường không bị kiềm chế, hơn nữa tâm tư đố kị rất mạnh tâm cơ rất sâu, nhiều lần đều vì cùng bé heo đoạt case mà hãm hại nàng ( nếu như nàng thật có thể hại đến ta thì ta nguyện ý bái nàng vi sư, nhưng kết quả đều bị người nào đó cắn trả trở về) loại nữ nhân này như thế nào có thể xứng đáng với phụ thân anh tuấn của ta? Nhưng vấn đề lễ phép khiến ta không thể nói ra, một bữa cơm mà trong lòng ta không có tư vị gì, trong nội tâm như bị cái gì chèn ép làm khó chịu muốn chết.
11
“Ta là thằn lằn chờ đợi con muỗi, ngươi là Hồ Điệp nhẹ nhàng không múa, muốn cũng bắt không được thật sự là khổ, nói cái gì thằn lằn bước đi là điệu múa độc môn…”
Ta vui vẻ mà hát hướng trường học đi đến.
12
Nàng đưa cho ta một bao lương thực a…
Đây là ý gì? Trêu chọc ta ah!
X đấy!
“Long kỳ! Gọi ngươi tới văn phòng còn đứng ở đằng đó làm cái gì? Đùa nghịch với ta à!”
“Úc ~~ ta đã đến.
13 “Ngươi đây là ý gì?” xì gà braxil bay một vòng rồi một vòng như mây, lượn lờ chung quanh hắn, đã cách trở tầm mắt của ta. Tuy thấy không rõ nét mặt của hắn, nhưng ngữ khí hắn lạnh như băng đã ám chỉ với ta rằng —— hắn đang sinh khí.
14
Ngọt thật, mang theo một chút ẩm ướt, đưa vào miệng dần dần tan ra, chậm rãi truyện đạt đến tứ chi …
“Đây là cái gì?” Ta dùng sức nhai nuốt lấy viên KẸO trong miệng, nghĩ mãi mà không rõ hắn là từ đâu biến ra.
15
“Ba của ngươi muốn tới trường học?”
“Đúng vậy. ” Ta thực không biết ở đâu ra đống đồ ăn tiện lợi này, là phụ thân gọi thẩm mạch gia đưa tới cho ta, ai, người ta hảo hảo là một sát thủ cao cấp bị biến thành một chân chạy bàn, thật là kỳ quái hắn vậy mà không hề một câu oán hận, không bằng hắn cứ phản bội lão đại rồi bay nhảy là được rồi.
16 Thứ sáu rất nhanh cũng đã đến. Mà hội phụ huynh họp vào lúc 6 giờ rưỡi. Trường học quy định mỗi một học sinh nhất định cũng phải đến. Chỉ có nguyên nhân đặc thù mới có thể hướng chủ nhiệm xin nghỉ.
17
Điên rồi! Điên rồi điên rồi ah ~~~~~~
Thời điểm cái lưỡi ướt át của hắn ra vào trong miệng ta, ta cố gắng mà tự nói với mình ngàn vạn lần không thể đắm chìm trong phần khoái cảm dị thường này, cái này là không đúng, hắn là phụ thân của ta ta là con của hắn chúng ta không cần phải như vậy! Không cần phải như vậy không cần phải… Hô… Tốt… Thật thoải mái ah ~~~~~
Không nên không nên ~~~ ta muốn khắc chế… Khắc chế…
“Ah… Cha, dừng tay… Dừng tay…”
“Ta không thể dừng tay, Kỳ Kỳ, ta muốn ngươi.
18 Có một vấn đề ta nghĩ mãi mà không rõ, phụ thân thường xuyên cùng nam nhân ân ái, theo lý thuyết kỹ thuật cần phải không tệ, không sai, nhưng vì cái gì đem ta làm thành như vậy? Để cho ta nằm trên giường hai ngày, cho đến ngày thứ bat a đi đến trường học, bị người nào đó cười chết a.
19
Bán mình chôn cha
Ta gọi Long Tử, từ nhỏ không mẹ, một nhà già trẻ lưu lạc ở Hồng Kông, gia phụ hai ngày trước đã ly khai nhân thế, trong nhà tiểu muội không có tiền đọc sách.
20
Áo khoác rời bỏ mình rồi…
Áo sơmi rời bỏ mình rồi…
Quần dài rời bỏ mình rồi…
Đồ lót cũng…
“Cha…” Nhìn cái của hắn vừa thô lại vừa lớn mà muốn đi vào lỗ nhỏ của ta, một đêm phi thường không tốt đẹp kia đập vào trong óc ta.