1
— Chi《Lười viết cặn kẽ bối cảnh chính văn: Trước tóm tắt ý chính 》
*
Chủ nhân công? Bàn tay vàng Tô Đế? Mẹ ruột lâu chủ bất công mắt mù? Trầm Cố, sau khi từ đế đô tiêu sái dạo chơi, trên đường gặp được nhân vật then chốt của kịch tình, bạch nguyệt quang thụ Thanh Thanh — một thanh xà yêu tu luyện ba trăm năm đạo hạnh rất non.
2
Editor: Sakura Trang
Trong biển mênh mông, một hòn đảo sâu trong mây mù, quanh co sâu thẳm không có dấu người. Đây là địa ngục mà Trầm Cố đã chuẩn bị cho Mặc Đam.
3
Editor: Sakura Trang
Trầm Cố ngồi trước cửa sổ, trên bàn đầy sách chồng chất như núi.
Thù đồ của nhân yêu, là tư liệu mà sau khi hắn và Thanh sau khi cùng một chỗ mới có ý thu thập để phỏng đoán tập tính của xà yêu, càng bởi vì Thanh Thanh có thai mà bồi dưỡng mình không thua gì sản đại phu.
4
Editor: Sakura Trang
Eo của Mặc Đam còn nhỏ hơn so với tưởng tượng của Trầm Cố, gần như không đủ nắm chặt một bàn tay, đơn bạc giống như dùng sức sẽ gãy, nhu nhược trái ngược hoàn toàn với tâm tính thủ đoạn của y.
5
Editor: Sakura Trang
Tràng hoan ái kéo dài rất lâu, lúc Trầm Cố cảm thấy tận hứng thì xà yêu đã sớm bị làm bất tỉnh.
Giường nhỏ xốc xếch, thân thể bạch ngọc của Mặc Đam hiện lên phấn hồng, hai chân thon dài không khép lại là dâm đãng xòe ra, thịt non nơi chỗ kín lộ ra bên ngoài, bụng đầy bạch trọc chậm rãi chảy ra ngoài, cho dù khi bất tỉnh vẫn yêu nghiệt mị hoặc vô cùng.
6
Editor: Sakura Trang
Có Trầm Cố bên người Mặc Đam chưa bao giờ biết tự kiềm chế, nhưng cảm giác dựng dục sinh mệnh nhỏ trong bụng cũng không thể khinh thường, mặc dù phát hiện muộn hơn so với một người cha khác, nhưng Mặc Đam có thể xác định, mình đã mang thai hài tử của Trầm Cố.
7
Editor: Sakura Trang
Hài tử lớn rất nhanh, mới lại qua một tháng, ba tháng mà bụng đã nhô lên rõ ràng.
Mặc Đam nằm trong bóng tối, ánh mắt không có tiêu cự nhìn xuống đất,vô ý thức vuốt cái bụng nhỏ giống như dưa hấu.
8
Editor: Sakura Trang
Bụng xà yêu lớn lên giống như thổi khí cầu, gần như to lên mỗi ngày.
Trầm Cố bắt mạch cho y trong lúc y đang ngủ mê man, sờ bụng, thì ra trong bụng Mặc Đam có năm hài tử!
Ngay cả Trầm Cố cũng có chút ngạc nhiên.
9
Editor: Sakura Trang
Một tháng lại một tháng trôi qua rất nhanh lại rất chậm, bụng Mặc Đam thật sự càng ngày càng cao, càng thêm căng lớn, bây giờ đã sớm không có cách nào nằm ngửa nữa, bụng nặng nề to lớn sẽ chèn ép lên nội tạng và lưng khiến y không thở và không động đậy được.
10
Editor: Sakura Trang
Trầm Cố suy nghĩ một chút, thoáng qua tỉnh táo lại liền làm. Xà yêu bụng lớn hai mắt nhắm nghiền vẻ mặt ảm đạm suy yếu giống như chỉ còn một hơi, trước mắt hay làm giảm nhiệt độ là quan trọng nhất.
11
Editor: Sakura Trang
Cuộc sống trôi qua từng ngày, thời gian Trầm Cố ở bên cạnh Mặc Đam càng ngày càng dài.
Trong lòng Mặc Đam vui mừng, cũng hoàn toàn không cảm thấy tình trạng của mình càng ngày càng kém.
12
Editor: Sakura Trang
Dựng phu mang thai nhiều thai không nghi ngờ là chưa đủ tháng đã phải sinh sớm, theo như tiêu chuẩn bình thường này, bụng Mặc Đam cũng gần đến lúc rồi.
13
Editor: Sakura Trang
“A… Trầm lang… Eo, eo thật mỏi… Ngực thật bực bội… Ừ ách ta nghĩ, ta muốn đứng lên…”
Mặc Đam không thể không tìm kiếm sự trợ giúp từ Trầm Cố, một bên không nhịn được động bụng lớn, vô thức muốn dùng lực nhưng lại không biết nên dùng sức ở nơi nào.
14
Editor: Sakura Trang
Trình độ bụng Mặc Đam biến hình bằng mắt thường có thể thấy được, bụng trong quá trình mang thai vốn mượt mà trắng như tuyết nay theo sự đấm đá va chạm mà xé thành hình thù kỳ lạ quái dị, nhìn mà xấu kinh khủng.
15
Editor: Sakura Trang
Thời gian từng chút một trôi qua trong tiếng đau rên giãy giụa của xà yêu.
Trong địa lao không thấy mặt trời, không biết ánh sáng, Trầm Cố dự tính xà yêu như vậy không có hiệu quả chút nào sinh con đã kéo dài một ngày một đêm.
16
Editor: Sakura Trang
“A!. . . A a!. . . Không được. . . A cáp. . . A a a!”
Trán Mặc Đam để ở trên vai Trầm Cố, dưới thân không dừng được dùng sức, bụng theo tiết tấu dùng sức một ưỡn một ưỡn, mặc dù Trầm Cố đã chú ý kéo ra khoảng cách tránh cho đụng đến sản phu lúc này đã không thể chịu nổi bất kỳ ngoại lực gì, nhưng dựng bụng của xà yêu vẫn là không tránh được chạm vào hắn.
17
Editor: Sakura Trang
Xà yêu yếu ớt rơi vào hôn mê, hô hấp nhẹ đến khó có thể nghe thấy, nhưng vẫn bụng nhưng vẫn co rút.
Trầm Cố cẩn thận quan sát Mặc Đam, hắn biết, đây là lần vui vẻ cuối cùng của Mặc Đam, chẳng qua là uống rượu độc giải khát để trốn tránh.
18
Editor: Sakura Trang
Trầm Cố là thiên chi kiêu tử, biểu tượng ôn hòa trầm ổn cũng thường thường để cho người bỏ quên sự bá đạo vốn có của hắn, chẳng qua là cho tới bây giờ hắn không phải loại người nông cạn, đủ tỉnh táo, cũng đủ kiên nghị.
19
Editor: Sakura Trang
Đêm khuya, vạn vật yên tĩnh.
Trầm Cố chỉ đốt một ngọn đèn vàng, dưới ánh đèn ấm áp hơi tối sắc mặt Mặc Đam cũng không lộ vẻ khó coi như vậy.
20
Editor: Sakura Trang
Hoa rơi như mưa, ánh nắng như dệt cửi.
Sáo ngọc thổi ngang, âm thanh đầy trời.
Trầm lang đang thổi một khúc nhạc, Trầm lang nói, khúc nhạc này tên là《 Thanh bình điều 》.