21 “Nàng thật đã nói như vậy?” Tát Hoàn lạnh giọng hỏi, con ngươi nguy hiểm nhìn một nam một nữ trước mắt. Tổng quản đã chảy đầy mồ hôi trên trán, sau lưng và trong lòng bàn tay,nhưng hắn vẫn kiên trì nói: “Vương gia, thiên chân vạn xác, nô tài không dám thêm mắm thêm muối, này quả thật là nữ lão bản của Hương Nhưỡng Tửu Phường nói, nàng quả thật nói ngay cả Vương gia ngài còn không sợ, cũng không sợ bất kì người nào.
22 “Tiểu thư, ngài đã tới. ” Hoa mụ mụ của Hoa Tụ Lâu nhìn thấy nàng liền chạy lại đón, lập tức đưa nàng lên căn phòng đặc biệt trên lầu ba, dành riêng cho người một nhà.
23 “Tiểu thư, ta nghe ngài, ngài nói nhất định không sai. ” Hoa mụmụ toàn tâm toàn ý tin tưởng Lăng Nhược Nhược, vì Lăng Nhược Nhược không chỉ có cho nàng thiệt nhiều tài phú, còn đối xửa với mọi người tronglâu rất tốt, cũng không bắt buộc ai, ai muốn tiếp khách liền tiếp khách, nếu không muốn cũng sao, cho nên rất được mọi người kính yêu.
24 Lăng Nhược Nhược ngồi trong phòng thở từng ngụm từng ngụm phìphò, tâm tình khẩn trương bởi vì hắn rời đi mới lơi lỏng. Hù chết nàng,cũng may hắn không xông tới.
25 “A… Vương gia……” Tiếng rên rỉ ái muội, nỉ non, yêu kiều uyển chuyển êm tai vang lên trong phòng. Tát Hoàn ghé vào nữ nhân dưới thân, dùng sức tiến lên, hắn nhắm mắt lại, chỉ biết luật động, hơi thở gấp gáp.
26 Thật vất vả dỗ ngủ đứa nhỏ thích hỏi mười vạn câu vì sao, nàngthế này mới đã thở dài một hơi, mệt nhọc một ngày, giờ nàng phải đi xemsổ sách. Ngồi ở thư phòng không bao lâu, Quý bác gái liền đi đến, nàng nhìn LăngNhược Nhược đang vùi đầu làm việc, không tự giác thở dài một hơi.
27 Nghĩ đến là phải làm, Lăng Nhược Nhược là điển hình của pháihành động, tối hôm qua vừa mới tính toán xong, sáng hôm sau vừa thức dậy liền lập tức bắt tay làm.
28 Hoa phố đèn đuốc huy hoàng, ngợp trong vàng son và hương sonphấn. Tiếng cười duyên của nữ nhân và tiếng ồm ồm của nam nhân vang lênkhông dứt. Đây là nơi có thể quên hết trần thế.
29 Đang lúc ba người như bay trong cõi cực lạc, đột nhiên nghe được tiếng nữ tử từ cách vách truyền đến, hơn nữa còn nghe ra nữ nhân kiacũng đang tắm spa.
30 Lăng Nhược Nhược đang lúc thoải mái, căn bản không biết nhất cửnhất động vừa rồi của mình đã khiến cho ba nam nhân quyền cao chức trọng chú ý. “Tiểu Tương, ngươi có muốn thử không, thật sự rất thoải mái, rất thícha.
31 Lăng Nhược Nhược không biết mình đã bị bại lộ, nếu sớm biết,nàng nhất định sẽ không hưng trí bừng bừng đến mát xa, hưởng thụ mộtchút khoái lạc ngay ngày khai trương đầu tiên.
32 Đêm dài yên tĩnh. “Mẹ, ngươi rốt cục trở lại, cục cưng rất nhớ ngươi. ” Bé đã hơn ba tuổi,hai mắt ngân ngấn nước mắt, vừa nhìn thấy nàng trở về, lập tức nhào vàolòng nàng, nãi thanh nãi khí hét lên.
33 “Ta phi. ” Lăng Nhược Nhược không hình tượng hung hăng xì hắn một tiếng khinh miệt, phi thường khinh thường, phi thường khinh thường hắn. Đối với kẻ từng đối đãi mình như thế, nàng rất khó có thái độ tốt,không lấy chổi đuổi hắn, lẽ ra hắn nên cám ơn nàng.
34 “Mẹ, thúc thúc hảo soái*. ” Bé nhìn Tát Hoàn nửa ngày, rốt cục toát ra một câu, hâm mộ nhìn Tát Hoàn. *đẹp traiLăng Nhược Nhược thiếu chút nữa buông tay, đem hắn ném xuống.
35 “Cái gì? Ngươi nói Vương gia sáng sớm đã ra phủ?” Đương nhiệmVương phi Vũ Sương Nhi vừa đi đến viện của Vương gia, liền nghe tổngquản báo với nàng như vậy.
36 “Mẹ, ngươi không thoải mái sao?” Bé không biết tâm tư của Lăng Nhược Nhược, vừa cố gắng cắn cánh gà, vừa quan tâm hỏi. Lăng Nhược Nhược tức giận đáp: “Mẹ rất tốt.
37 Lăng Nhược Nhược tuyệt không để ý người ta trình diễn màn kịchphu thê trước mặt mìnnh, nhưng vì đây là đôi vợ chồng Ninh Vương, nàngxem đặc biệt hứng thú, không nỡ chớp mắt.
38 “Nàng đi rồi, ngươi vì sao còn không đi?” Vũ Sương Nhi đi rồi,Lăng Nhược Nhược tức giận quay sang trừng mắt nhìn Tát Hoàn, hừm, vợ nào chồng nấy. Tát Hoàn vốn đang rất mất hứng, lại thấy nàng bất kính như thế, tronglòng càng phát hỏa, lạnh lùng nói: “Ngươi nói chuyện như vậy với bổnvương sao?” Nếu không phải hiện tại hắn không thể tức giận với nàng,không chừng hắn đã đánh nàng một chút.
39 Từ sau chuyến ăn cơm dã ngoại, Lăng Nhược Nhược cảm thấy phithường không ổn, cực kì không ổn, thập phần không ổn. Vì sao ư? Vì bênngoài Quý phủ có thêm rất nhiều người, nhưng lại đứng ở trước cửa nhànàng, đuổi cũng không đi.
40 Lăng Nhược Nhược bạo rống một tiếng như tiếng sấm giữa trờiquang, đem ai nấy cao thấp trong Quý phủ sợ hãi, sợ nàng hai lần ba lượt chọc giận Ninh Vương, toàn Quý phủ này sẽ không có kết cục tốt.
Thể loại: Dị Năng, Võng Du, Đô Thị, Khoa Huyễn, Xuyên Không
Số chương: 350