Tìm chuyện

Gõ vào bất kể từ gì bạn nhớ để tìm kiếm Ví dụ: Tên truyện, Tên tác giả, Tên nhân vật...
Để tìm kiếm chính xác hơn, Bạn có thể kết hợp nhiều từ khóa tìm kiếm và đưa vào trong ngoặc kép. Ví dụ: "Từ khóa 1" "Từ khóa 2"
Hệ thống hỗ trợ tìm kiếm với cả tiếng việt có dấu và không dấu

Cappuccino 2.0

Thể loại: Truyện Teen
Số chương: 167
Chương mới nhất: Chương 166
Cập nhật cuối: 9 năm trước
"Cánh én năm mới Mời xuân đang đến Mai vàng năm mới Thêm xuân sắc trời Bánh chưng năm mới No đầy hạnh phúc Câu đối năm mới Cung chúc tân xuân…"

Danh sách chương Cappuccino 2.0


Chương 121

121 Còn chưa hết xui, có lẽ tiếng la lúc nãy đã làm kinh động đến bầy chó trong rẫy làm cả đám sủa vang cả một vùng. -Chết cha, chó rượt tụi bây ơi! Thằng Khánh vừa dứt lời cả bọn liền cuốn cuồn cắm đầu chạy thụt mạng thẳng tới nhà nhỏ Nhung không một chút lưỡng lự.


Loading...

Chương 122

122 Ngoài vườn cây trái ra, cách nhà nhỏ Nhung không xa là một bãi đất trống, tuy không rộng mấy nhưng được cái là rất thoảng đãng, ít cây cỏ bao quanh. Điều này hết sức thuận lợi khi gió được luồn thẳng vào trong bãi mà không bị bất cứ chướng ngại vật nào ngăn cản.


Chương 123

123 Buổi tối ở miền quê người ta thường ngủ rất sớm, chỉ khoảng 8-9h hơn mọi nhà đã bắt đầu tắt đèn chuẩn bị đi ngủ cả rồi. Nhà nội tôi cũng thế nhưng tôi không quen ngủ sớm được, nằm trên giường mà mắt cứ mở tráo tráo lo nghĩ về những chuyện không đâu nhất là chuyện tôi suýt bị hạ gục bởi 3 thằng choai choai nếu không có Lam Ngọc kịp thời cứu giúp.


Chương 124

124 Để đến gặp dì vú của Lam Ngọc không phải là dễ. Phải chắc chắn Lam Ngọc không có ở nhà tôi mới có thể an tâm mà đến bàn chuyện được. Thế là tôi phải có gắng gồng chiếc xe cà tàn của mình sau buổi học để ngồi quan sát trước cổng nhà nàng mỗi ngày.


Chương 125

125 Kể từ cái hôm tôi nhìn thấy con bé Noemi với cái thằng hay đi chung với nó đi vào nhà Ngọc Lan, trong đầu tôi lúc nào cũng xuất hiện những suy nghĩ ngổn ngang chẳng thể nào lí giải được.


Chương 126

126 Đi dọc hành lang đến lớp, không biết có phải vì Lam Ngọc sợ tôi sẽ không dám lên lớp hay không mà nàng cứ nắm chặt lấy bàn tay của tôi dắt đi làm tôi cứ chộn rộn, thơ thẫn như người mất hồn vậy.


Chương 127

127 Kể từ cái hôm tôi bị Lam Ngọc tát đến giờ, cũng đã gần một tuần, cảm giác hụt hẫn, đau đớn vẫn còn lâng lâng rất rõ. Mỗi lần nhìn vào gương, tôi cứ tưởng tượng rằng trên mặt mình vẫn còn hằng rõ vết ngón tay đỏ ót của nàng mặc dù nó đã phai từ lúc nào.


Chương 128

128 Cả tôi lẫn thằng Bảo lúc này đều đứng chết trân ra mà nhìn con bé. Sắc mặt của nó tuy có phần luống cuống khi lần đầu cầm tay tôi nhưng nhanh chóng sau đó nó liền trở lại bình thường mà giương mắt nhìn thằng Bảo lúc này đang méo dần đều: -Bảo tin chưa, là tự Bảo muốn biết đấy nhé! -Nhưng đó là người mà chị La… -Không có chị em gì ở đây cả, Bảo biết rồi thì đi về trước dùm đi! -Nhưng… -Chính Bảo đã nói như thế mà, giờ muốn nuốt lời sao? -Thì…được, Bảo sẽ về, Mi làm thế thì liệu mà nói với chị ta, Bảo không nói giúp đâu nhé! -Bảo cứ về, Mi sẽ giải quyết mọi chuyện! Sắc mặt con bé cứ dửng dưng lạnh lùng làm thằng Bảo chẳng biết làm gì ngoài lủi thủi dẫn xe ra về không quên lườm tôi với ánh mắt cực kì đáng sợ.


Chương 128.1

129 Phụ chương 128. 5 – Cuộc trò chuyện giữa hai chị em Thứ 2, ngày 1 tháng 8. Trở về Pháp được gần 2 tháng, mọi thứ tạm thời đã trở về ổn định. Còn nhớ hồi đầu trở về đây, mọi thứ cứ như một nơi xa lạ nào đó vậy, có lẽ vì mình là người hòa nhập kém hoặc cũng có lẽ tôi đã xem Việt Nam như quê hương thân thuộc của mình mất rồi.


Chương 129

130 -Thôi được rồi, anh đọc kĩ rồi ký vào đây đi! Con bé đưa cho tôi một tờ giấy chi chít chữ được đánh máy từ trước, đọc sơ qua thì tôi đã biết đây là những điều khoản cho cuộc thỏa thuận giữa tôi và con bé Noemi.


Chương 130

131 Ngày mùng 1 Tết Tây là một ngày khá đẹp khi mới sáng sớm nắng ấm đã bao trùm khắp những tòa nhà cao tầng làm chúng trở nên lóng lánh lóa mắt những ai vô tình ngó phải.


Chương 131

132 Chuông điện thoại vẫn cứ ngân vang mà con bé Mi chẳng thấy tăm hơi đâu cả. Những ý nghĩ về việc nghe điện thoại vẫn cứ lởn vởn trong đầu tôi chẳng thể nào dứt ra được.


Chương 132

133 Thời gian cứ thầm lặng trôi, chẳng mấy chốc sau cũng đến ngày 29 tết. Nhỏ Nhung đã về quê ăn Tết từ hồi 25, đương nhiên ba tôi cũng được nghỉ, nhưng chỉ duy nhất ngày hôm nay, đến sáng hôm sau lại đi theo đoàn múa lân để biểu diễn theo yêu cầu nên cũng không ở lại được lâu.


Chương 133

134 Con bé Mi vẫn vô tư dạo bước trong dòng người xô bồ đi chơi xuân nhưng lòng tôi lúc này cứ như lửa đốt. Lam Ngọc mất tích rồi, giờ chẳng tìm ở đâu được, nếu để lâu sẽ càng nguy hiểm.


Chương 134

135 Vào những ngày tết, người ta thường đi thăm viếng nhau chúc sức khỏe đầu năm mới, nhưng đối với tôi đó là một điều khá xa xỉ, năm xưa bên ngoại không ủng hộ chuyện cưới xin của ba mẹ tôi lắm, bởi 1 lí do nào đó họ ghét võ ghét luôn cả bên nội tôi.


Chương 135

136 -Thằng Phong đâu rồi, bớ thằng Phong chết bằm! Vừa mới sáng sớm, tiếng của thằng Toàn đã lanh lảnh ngoài cổng làm tôi bực dọc cố lú đầu ra khỏi cửa sổ nhưng vẫn còn mớ ngủ: -Gì thế mày, mới sáng sớm đã kêu réo om sòm! -Thằng này bị mất trí nhớ à, mới hôm qua còn kêu tao qua nhà rũ đi! -Đi đâu cơ? -Bố lạy mày, đi thăm nhà thầy chủ nhiệm! Nhanh lên gần trễ rồi đấy! -Ờ há, tao quên! Chờ tý! Ngay lập tức tôi cuốn cuồn dọn mùng mền chiếu gối vào rồi đáp thẳng vào nhà vệ sinh trong chưa đầy 10 giây, cảm tưởng cứ y như the flash vậy.


Chương 136

137 Cả nhóm bắt đầu rệu rã lấy xe ra về, lúc này tôi đã bắt đầu thấy thấm do suốt cả buổi uống luôn phần của Lam Ngọc, cả người tôi cứ cảm thấy lâng lâng như hồn đang ở chốn nào, cảnh vật xung quanh cũng đã mờ đi hẳn, không còn thấy rõ như trước, nhưng biết sao được, tôi không về nhà thì còn có thể đi đâu nữa đây, trời cũng đã trưa rồi, tôi cũng buồn ngủ nữa.


Chương 137

138 Lúc này tôi chẳng thể tin được những gì tai mình đã nghe nữa cả, Lam Ngọc vừa rũ tôi đi chơi tết, trực tiếp hẳn hòi. Nhìn nét mặt tươi tắn xen lẫn một chút bối rối của nàng lúc này mà cả người tôi cứ nóng bừng lên, tim đập loạn nhịp đi thấy rõ.


Chương 138

139 Lót bụng với hai bịt bánh tráng, bọn tôi quyết định ngồi thêm một chút để ngắm cảnh trước khi di chuyển về cuối đường hoa để tiếp tục chuyến đi dạo của mình.


Chương 139

140 Mắt xanh biên biếc Một đôi môi hồng Mắt nai long lánh Một bàn tay xinh Bầu má rung rinh Em ơi thương nhớ… Chương 139: Sáng tinh mơ trên những mái nhà.


Loading...

Truyện cùng thể loại

[NaLu] Yêu Đúng Người

Thể loại: Truyện Teen

Số chương: 64


Tao Không Thích Yêu Mày Đâu

Thể loại: Truyện Teen

Số chương: 45


63 Vs 88

Thể loại: Truyện Teen

Số chương: 26


Đánh Mất Nụ Cười

Thể loại: Truyện Teen

Số chương: 55


Cô Nàng Xui Xẻo

Thể loại: Truyện Teen

Số chương: 38


Câu Chuyện Lớp Tôi

Thể loại: Truyện Teen

Số chương: 48


Hợp Đồng Mang Thai

Thể loại: Truyện Teen

Số chương: 36


Tớ Không Tin Là Cậu Đã Quên

Thể loại: Truyện Teen

Số chương: 9


Lối đi ngay dưới chân mình

Thể loại: Truyện Teen

Số chương: 7


Bao Lâu...em Sẽ Quên?

Thể loại: Truyện Teen

Số chương: 24