1 Tại tầng thứ 18 của địa ngục, nơi các vị thần tối cao đang bàn họp về việc quyết định người thừa kế ngôi hoàng đế của dòng tộc Ác quỷ lạnh lẽo này. Hoàng đế của họ là một người nhìn bề ngoài có vẻ trẻ trung nhưng bên trong thì đã 10001 tuổi thọ rồi.
2 Sau cuộc họp đó, cả ba chàng hoàng tử được dùng phép thuật dịch chuyển không gian tức thời để đến trần gian, nơi mà các nô lệ Thiên thần của họ đang sống chung với con người.
3 Dạo quanh bờ hồ, sương đêm nhè nhẹ phả vào cô khiến cô cảm thấy lành lạnh. Cô lấy tay ôm người lại cho đỡ lạnh, mắt nhìn lên bầu trời cao. Cô thơ thẩn suy nghĩ.
4 Khi cô đã chìm vào giấc ngủ từ lúc nào, đôi mắt của cậu từ từ mở ra. Cậu nhìn cô. Nhìn khuôn mặt xinh đẹp hồng hào kia đang ngủ say. Hàng mi dài cong vút, đôi môi đỏ thắm như quyến rũ cậu, mái tóc mượt mà được buông xõa ra.
5 Khi tiếng chuông báo hiệu cho bữa học kết thúc, học sinh nườm nượp đổ ra căn tin. Và cô cũng không phải là trường hợp ngoại lệ. Cô đi xuống căn tin cùng Vân, nhỏ bạn thân của cô.
6 Chiều buông xuống, tiếng chuông lại reo lên. Cả lớp học nhốn nháo ào ạt ra về. Cô vẫn bình thản. Có thể nói là bình thản hơn bao giờ hết. Tuy nhiên,nhỏ Vân lại ngược lại.
7 Hai con người, hai bộ dạng khác nhau. Một người thì mắt chẳng một tí động đậy nhìn người phía trước. Người kia thì lại khác. Ả ta cười ha hả như mới đạt được điều gì đó.
8 Trận đấu vẫn đang xảy ra trong khi cậu bay đến tìm cô. Cô đã nhầm, bị Hạ Trâm lừa mất rồi. Nếu cô có lợi thế về sức mạnh thì ả ta có lợi về cái đầu óc đầy mưu mẹo xảo quyệt trong đấy.
9 Buông tôi ra! Bỏ tôi xuống! Yasshh. . . _Cô vùng vẫy, cố gắng thoát khỏi bàn tay của cậu ngay sau khi đến một nơi không có lấy bóng người. Một nơi che khuất ở ngay gần sân sau trường mà chỉ có vài người biết đến.
10 Hôm nay là một ngày Chủ nhật đẹp trời. Mà đã là Chủ nhật thì dại gì mà ở nhà với cái thằng khùng này chứ! Ít nhất đó là suy nghĩ của cô. Cô còn thù cậu về cái chuyện hôm bữa.
11 Bên này nè! Bên này! Nhìn sang đây giùm con cái má!
Nhỏ Vân vẫy tay, miệng vừa la hét om sòm.
Công viên giải trí hiện ra trước mắt. Cô và cậu cùng tiến tới phía bọn Vân.
12 Thứ hai đầu tuần - đẹp trời, trong xanh khi không có một tí hình bóng của cậu khiến cô ngoài mặt cứ thấy hớn hở làm sao! Nhưng cứ cảm thấy thiếu thiếu chút gì đó.
13 Ủa, về rồi à? Thầy giáo gì mà có trách nhiệm ghê nhỉ? _Cậu vừa về thì cô chưa gì đã lên tiếng trách móc.
Đúng lúc đó, mẹ cô đang ở dưới bếp. Bà nghe được liền lên trên phòng khách cốc đầu cô một cái rõ đau rồi quay lại mắng nhiếc con gái vô lễ của bà:
-Cái con nhỏ này, mày đã hơn ai đâu mà lên tiếng chê người! Tốt nhất là lại dọn cơm cho thằng bé ăn đi.
14 Lại một ngày mới đến. Nhưng hôm nay đối với cậu sao mà. . . hồi hộp ghê! Ngày đầu tiên cua gái mà mấy man!!!!
Ngay khi vừa đến lớp, đã có sẵn một bó hoa trên bàn.
15 Ngày thứ bảy đến. . .
Trời mưa to, ngập mất tiu cái ngôi trường thành ra học sinh được thư giản ở nhà. Mưa trút xuống đất từng đợt xối xả. Từng hạt đua nhau "nhảy dù".
16 Vài tháng sau. . .
Cái ngày mà các anh khóa trên tốt nghiệp và ra trường. Vì là thầy giáo nên cậu phải đi theo. Còn cô tò mò nên đi chung. Thế đấy!!
Lâm học trưởng cũng ra trường nên cô muốn tới chúc mừng một lát.
17 Tin đồn ấy chả mấy chốc đã đến tai fan, tai ông vua ác quỷ của cậu. Thế mà lạ chỗ này, fan của cậu càng ngày càng đông. Đơn giản là vì họ thích, thế thôi!
Còn ông già nhà cậu thì bỗng khó tính, triệu cậu về địa ngục, nơi được gọi là nhà cậu.