41 Tổng cộng chúng tôi có một tuần để chuẩn bị cho buổi cắm trại. Thoạt đầu nghe có vẻ khá ngắn nhưng so với công việc mà chúng tôi phải làm trong khoảng thời gian này thì cứ như dài đăng đẳng.
42 Cũng may, lục lọi trong tủ lạnh một lúc lâu tôi cũng kiếm được một trái chanh còn xót lại. Nhà con trai mà, tôi đâu dự trữ nhiều mấy thứ đó, tìm được một trái là quý rồi.
43 Tôi cũng vậy, với lấy cái gối để kê lưng cho đỡ mỏi, tôi lại tiếp tục giấc ngủ trưa của mình. Một giấc ngủ trước đây tôi chưa bao giờ có được và chưa bao giờ dám nghĩ tới.
44 Chợ chiều quận 7 ngoài rau cải, thịt cá ra cũng chẳng có gì nhiều. Nhưng được cái ở đây bán rẻ hơn trong siêu thị nên mục tiêu đầu tiên phải tạt sang chợ này trước.
45 Trời bây giờ đã sập tối. Những tia nắng yếu ớt cuối cùng cũng đã tắt hẳn sau đường chân trời rộng lớn để nhường lại ngôi vị ngự trị của mình àn đêm nhộn nhịp trên đất Sài Thành.
46 Tôi xách hộ Lam Ngọc những món đồ trang trí mà tôi với nàng đã mua lúc chiều ra khỏi cổng. Đến đây, tôi mở lời chào biệt một cách miễn cưỡng: -Tạm biệt Ngọc nhé, cảm ơn vì bữa ăn! -Không có gì đâu! – Nhưng rồi nàng chợt khựng lại – Mà Phong nói Ngọc sau khi bất tỉnh rồi còn xảy ra chuyện gì khác à? -Việc này… -Không tự nhiên khi không mà Phong cởi trần nằm kế Ngọc đâu nhỉ? Đột nhiên nàng nhắc đến vụ lúc chiều làm tôi nhất thời bối rối chẳng biết đáp lại như thế nào.
47 Tình ra thì cũng đã gần 5 tháng rồi tôi mới được chở Ngọc Lan đi học như thế này. Cảm giác lâng lâng, chộn rộn vẫn y như ngày nào. Bởi thế tôi thức từ rất sớm, có lẽ lần đầu tiên kể từ khi chia tay Hoàng Mai tôi mới dậy sớm như thế.
48 -Ừ, xe hôm qua bị hư bình rồi, đang thay bình mới chưa kịp! -Thảo nào thấy mặt thằng Phong phởn thế! Thằng Toàn lại che vào với vẻ mặt cực kì đểu cán.
49 Nhưng khi Ngọc Lan vừa định quay đi, tên bí thư đó liền bước đến chắn ngang cửa ra vào khiến tôi phải lui về một đoạn để tránh bị phát hiện: -Hì, có việc gì mà quan trọng hơn cả nói chuyện với anh nữa sao? -Dạ em về sinh hoạt với lớp một số nội dung! -Cái đó để mai một mốt còn được mà! -Um, dạ còn đi với bạn nữa! Nghe thế tên này bỗng tiến sát đến em: -Thế bạn đó của em là trai hay gái! -Dạ là trai… -Nếu thế thì không cần phải gấp đâu, ở lại nói chuyện với anh chút nhé! Vừa nói tên đó liền vòng tay ra sau eo nàng kéo ghì lại phía hắn.
50 Trở lại với ngôi nhà thân yêu của Ngọc Lan. Theo đúng kế hoạch, tôi đèo nàng về nhà mình đợi tôi thay đồ xong rồi vọt sang nhà nàng cùng ăn trưa và nghỉ ngơi ở đó.
51 -Phong có nóng không hay mình tìm chỗ nào nghỉ đi! -Thôi không sao đâu, con trai mà mấy chuyện này bình thường! -Nhăn mặt thế kia mà không nóng gì, Lan có kem chống nắng nè, xoa không Lan đưa cho! -Ùi, con trai sao xoa mấy kem đó được! -Hừ, kem chống nắng chứ có phải kem dưỡng da đâu! -Rồi xoa thì xoa vậy! -Hì, ngoan thế chứ! Đưa hai tay ra Lan bóp kem lên rồi xoa đều là xong ngay ấy mà! Và theo lời nàng, bọn tôi dừng lại tại một bóng cây râm bên đường.
52 Nhưng nếu phân chia đội hình không thì cũng chưa hiệu quả lắm, chúng tôi cần phải có đối thủ để luyện tập. Ngặc một nỗi xung quanh chỉ toàn con gái chân yêu tay mềm thế này kéo phát chắc lật cả đội.
53 Vậy mà hãi hùng thay, chỉ trong hơn 10 phút ngắn ngũi, hai đùm chùm ruột mà thằng Toàn đưa cho bé Phương đã sạch bách không còn một trái. Tôi, Ngọc Lan và cả Lam Ngọc đều sửng sốt với tốc độ ăn kinh hồn như thế.
54 Đa số mấy thằng sống trong xóm của Huy đô đều là đàn em của anh nó. Nhưng Huy đô cũng coi như là cầm đầu băng đó rồi nên tụi trong xóm cũng gọi nó bằng đại ca luôn.
55 Lần này rút kinh nghiệm với lần kéo trước. Bọn tôi không đứng sole nam nữ nữa, mà cho hàng nữ đứng trước làm động lực kéo về, còn hàng nam bọn tôi sẽ giữ trụ vững cho hàng nữ phía trên.
56 -Thế… -Thế thế cái gì, tui đang uống nước có gì lát nói chuyện nhé! Nhỏ Thu gằn một câu làm mấy thằng này xanh mặt không dám tiếp chuyện nữa. Nếu so ra thì nhỏ Thu này có một số nét tương đồng với Lam Ngọc, nhưng chắc là giống về khoảng ghét con trai thôi.
57 -Nè đại ca, mới thắng được có 1 trận mà! Kéo lượt tiếp đi! Thằng trọng tài nhăn mặt hối thúc. -Uầy nghe rồi! – Nó lều bều cất lời – Kéo tiếp đi tụi bây, ăn thua gì cũng là luyện tập mà! -Tao mỏi tay rồi, kéo nữa chắc sứt ra luôn quá! -Cố chút đi tụi mày, làm như chết rồi ấy! Chẳng còn cách nào khác, chúng tôi đành vác thân tàn đứng dậy cùng bọn đàn em thằng Huy kéo co tiếp.
58 Hôm nay là ngày thứ 6, tức là ngày mai sẽ cắm trại vì thế các môn học hôm nay khá nhàn rỗi khi các giáo viên biết ý không trả bài. Nhưng không biết vì sao càng gần đến ngày cắm trại tôi lại càng cảm thấy trống trãi.
59 -Ô Phong, mày đến nhà Lanna dự tiệc nướng à? -Ơ, sao mày biết? -Thì Lanna cũng mời tụi tao chứ đâu? -Uầy, ra vậy? -À, thì ra có thằng tưởng bở, hế hế! Toàn phởn vênh cái mặt đểu cái của nó lên.
60 Như thế là thế nào vậy, tự nhiên Ngọc Lan lại trở mặt 180 độ thành người nóng tính, gắt gỏng trước mặt tôi. Thật chẳng thể nào hiểu được chuyện gì đã xảy ra.