21 “Cô có cần giúp đỡ gì không?” Cô y tá lên tiếng hỏi Mộ Nhạc Nhạc, nhưng Mộ Nhạc Nhạc không trả lời, rón ra rón rén đi theo sau bọn họ, trong lòng chứa đầy thắc mắc.
22 Mộ Nhạc Nhạc ngồi vào trong xe, nhìn về phía trước, lại nhìn thoáng qua Địch Nam, Địch Nam thì chuyên tâm lái xe. Cô lại chuyển nhìn phía trước, lại nhìn về phía Địch Nam, không ngừng lặp lại hành động này, trong mắt tràn ngập dấu chấm hỏi.
23 Mộ Nhạc Nhạc thừa lúc Địch Nam không chú ý, tay cầm điện thoại nhanh như chớp chui vào nhà vệ sinh. Cô ngồi trên bồn cầu chia sẻ niềm vui với bạn thân, “Này, anh biết không, ha ha ha… Tôi nói cho anh nghe… Hi hi hi… Bạch mã của tôi… A ha ha… Xin lỗi, cho tôi ba phút ổn định cảm xúc đã…”.
24 Thân hình mềm mại nép vào ngực Địch Nam làm nhiệt độ cơ thể anh tăng nhanh, tim đập gia tốc. Mọi ngày anh vẫn khinh thường những kẻ năng lực kiềm chế kém cỏi, vậy mà giờ này anh đang làm gì, trong lòng muốn gì đây.
25 Bên trong phòng khách rộng rãi chỉ có Địch Nam và Hàn Kiến Quốc đang ngồi đối mặt nhau. Ánh mắt Địch Nam lạnh như băng. “Tiểu Nam, ba là ba của con! Kết hôn là chuyện lớn, sao con không nói cho ba biết?”.
26 Trong quán cà phê gần bệnh viện. Mộ Nhạc Nhạc trừng mắt nhìn Hàn Tư Viễn. “Cô làm sao vậy?”. Hàn Tư Viễn thấy cô như đang dấy binh hỏi tội mình. Mộ Nhạc Nhạc đập bàn rầm rầm, “Vì sao anh không nói cho tôi biết anh với chồng tôi là anh em ruột?”.
27 Phòng ký túc xá nữ“Mộ Nhạc Nhạc, cậu bị đuổi học à?”. Đám bạn cùng phòng nhìn Mộ Nhạc Nhạc thu dọn hành lý. “…”. Mộ Nhạc Nhạc ngồi bên giường xếp quần áo, “Mình sẽ nhớ các cậu lắm…”.
28 Lúc xe giảm tốc độ, Mộ Nhạc Nhạc nhìn thấy phía trước là một tòa nhà nhấp nháy đủ mọi ánh đèn xanh đỏ tím vàng. Khi Hàn Tư Viễn dừng xe trước tòa nhà đó, mặt Mộ Nhạc Nhạc méo xệch lại.
29 Vừa đến sáu giờ rưỡi, Mộ Nhạc Nhạc chạy hùng hục như bò tót vào trường, thẳng hướng ký túc xá giáo viên. “Thầy Địch, thầy Địch, thầy có ở trong phòng không?…”.
30 Mộ Nhạc Nhạc nhìn vào tấm bảng chọn môn học phức tạp. Sinh vật, hóa học, địa chất học, toán học, vật lý, kinh tế học, tiếng anh, lịch sử, xã hội học, chính trị khoa học, tâm lý học, nghiên cứu chính phủ, kinh tế, nghiên cứu hình thái xã hội, y học,… Harvard quả nhiên không phải nơi người bình thường có thể đến.
31 Nếu từ đại sảnh sân bay truyền đến những âm thanh nức nở nghẹn ngào thì đó chính là Mộ Nhạc Nhạc và mẹ cô đang bịn rịn, quyến luyến không rời. Mộ Nhạc Nhạc khóc sướt mướt không muốn đi.
32 Lúc máy bay cất cánh, Mộ Nhạc Nhạc cảm thấy lỗ tai ù ù. Nhưng cảm giác khó chịu nhanh chóng biến mất, thay vào đó là sự phấn khích vì lần đầu tiên được đi máy bay.
33 Mười giờ sáng, Boston, Mĩ. Trường đại học Harvard được xây theo phong cách cổ xưa thanh lịch với màu gạch đỏ truyền thống và những đường nét tinh tế, sắc sảo.
34 “Chủ tịch Địch, bàn phục vụ gọi điện lên, giám đốc Hàn của ngân hàng Minh Đại đến đây”. Tống Nhụy hớt hải đi vào văn phòng chủ tịch. Không biết giám đốc ngân hàng Minh Đại và sếp có quan hệ gì, hôm nay ông ta lại xông vào mà không hẹn trước như thường lệ.
35 “Anh… anh… anh! Đến thầy Địch còn chưa chủ động hôn em, sao anh dám hôn em hả?!…”. Mộ Nhạc Nhạc đẩy phắt Hàn Tư Viễn ra, hốc mắt rơm rớm. “Đàn ông có thể lên giường với bất kì người phụ nữ nào nhưng sẽ không hôn người mà anh ta không yêu.
36 Buổi vũ hội Giáng Sinh quả nhiên cực kì náo nhiệt, âm nhạc rộn ràng, học sinh từ những quốc gia khác nhau tập trung ở hội trường mừng ngày chúa cứu thế giáng trần.
37 Đông qua xuân lại về, chỉ chớp mắt thời tiết đã chuyển ấm. Chương trình học nặng nề khiến Mộ Nhạc Nhạc chẳng còn thừa thời gian mà để buồn rầu. Huống chi Hàn Tư Viễn mỗi ngày đều tặng cô một bông hồng đỏ thắm, cố gắng hết sức tưới tắm tình yêu ngập tràn trái tim cô.
38 Kể từ sau khi chiếc bánh sinh nhật được đặt trước của Địch Nam xuất hiện, cả người Mộ Lạc Lạc luôn trong trạng thái vui mừng cực điểm, nhảy nhót trong phòng khách, ngay cả khi đọc sách cũng cười.
39 Tình yêu sẽ làm cho người con gái thông minh trở nên ngây thơ, nhưng tuyệt đối không biến người con gái ngây thơ trở nên thông minh, mà chỉ có thể biến cô ta trở thành một người "biến thái".
40 Nửa năm cuối, mỗi ngày Mộ Lạc Lạc chỉ ngủ bốn tiếng, dường như lúc nào cũng chúi đầu vào luận văn và tác phẩm thiết kế. Trải qua những nỗ lực không ngừng, cuối cùng cô cũng đạt được tâm nguyện, thuận lợi lấy được tấm bằng tốt nghiệp khoa Thiết kế đại học Harvard.