541 Khóe miệng Mã Bộ Tường thoáng hiện vẻ tươi cười. Được chào đón như vậy, y rất hài lòng. Mặc dù y là Bí thư Ban Kỷ Luật Thanh tra, nhưng trong nội bộ cũng quyền lực thực chất, đại khái cũng chỉ có khi giơ cao kỷ luật đảng quốc pháp Thượng phương bảo kiếm xuống điều tra như thế này, mới có thể khiến cho lãnh đạo cao tầng của xí nghiệp coi trọng.
542 Tào Đại Bằng không có thực quyền cũng bị điều tra vấn đề tham nhũng, Hác Thuần Đào là người đứng đầu, làm sao tay có thể sạch sẽ? Đây là chuyện rõ ràng.
543 Dịch Quốc Khánh cố gắng kìm nén sự kích động, cầm thật chặt tay Bành Viễn Chinh, nói: - Ông nội của tôi là cấp dưới cũ của Phùng lão, cha mẹ của tôi coi Phùng lão là trưởng bối, chỉ cần anh giúp tôi nói với bà Phùng một tiếng, để cho bà nói chuyện với cha mẹ tôi, cha mẹ tôi sẽ nghe…Bành Viễn Chinh ngạc nhiên: - Nhờ bà nội tôi giúp nói chuyện với cha mẹ anh? Chuyện này không được đâu!- Bành thiếu, chỉ cần anh giúp tôi việc này, tôi và Hiểu Lan cả đời cũng không quên đại ân đại đức của anh! Dịch Quốc Khánh năn nỉ.
544 Một thoáng mềm lòng, chung quy không thắng nổi ý muốn bảo vệ danh dự của gia tộc, là người đàn ông duy nhất đời thứ ba của Dịch gia, Dịch Quốc Khánh có trách nhiệm trọng đại đối với gia tộc.
545 Bành Viễn Chinh thật vất vả mới làm cho Dịch Quốc Khách bình tĩnh lại được, rồi đưa về chỗ ở của y. Dàn xếp xong, Bành Viễn Chinh vốn định trở về huyện, nhưng thấy bộ dạng thất hồn lạc phách của Dịch Quốc Khách, lo lắng xảy ra chuyện ngoài ý muốn, bèn ở lại tiếp tục an ủi y.
546 Bành Viễn Chinh từ từ xuống lầu, đột nhiên nghe phía sau có tiếng sập cửa, rồi chỉ thấy Đậu Hiểu Lan như một cơn gió lao qua bên người hắn. Đến khi hắn xuống lầu, đã thấy Dịch Quốc Khánh và Đậu Hiểu Lan ôm nhau thật chặt, cả hai cùng khóc sướt mướt.
547 Thật ra thì giữa Bành Viễn Chinh và Cố Khải Minh cũng không có gì mâu thuẫn hay xung đột. Không những thế, lúc Bành Viễn Chinh mới tới Tân An nhậm chức, còn có một quãng thời gian hợp tác thành công với Cố Khải Minh, quan hệ tương đối mật thiết.
548 - Được, Chủ nhiệm Cố bận rộn, tôi xin cáo lui trước. Tôi còn phải đi Thành ủy, báo cáo một chút công việc với Bí thư Hàn. Bành Viễn Chinh đứng dậy cáo từ.
549 Lúc Tào Dĩnh lên tỉnh, đã hơn mười giờ sáng. Ở cổng xe lửa, Tào Dĩnh theo dòng người rời ga, thấy trước mặt có một cô gái xinh đẹp mặc áo gió màu vàng, giơ cao một tấm bảng “Đón Tào Dĩnh”.
550 Lên xe, Quách Vĩ Toàn không nhịn được, chủ động nhắc tới vấn đề thủ tục của dự án, Bành Viễn Chinh cười không nói, có vẻ tránh né. Quách Vĩ Toàn thấy thái độ lập lờ nước đôi của Bành Viễn Chinh, trong lòng buồn bực, cũng không tiện hỏi thêm, bèn nói đến chuyện ba xí nghiệp tới huyện khảo sát.
551 Bành Viễn Chinh cũng không biết tối hôm đó Tào Dĩnh bị tai nạn xe cộ, được đưa vào bệnh viện cấp cứu. Sáng hôm sau, hắn vội vã trở về huyện, cbi tiếp đãi ba doanh nghiệp tới huyện khảo sát.
552 Theo kế hoạch của Bành Viễn Chinh kế hoạch, trung tâm giao dịch thiết bị cơ điện và trung tâm phân phối gia vị, hai dự án mấu chốt của khu công nghiệp hậu cần sẽ được triển khai vào cuối tháng 3, đầu tháng 4, hôm nay thủ tục vẫn còn kẹt tại Ủy ban Xây dựng thành phố, nhưng công tác thu hút đầu tư đã có tính đột phá thực chất.
553 Bành Viễn Chinh thở dài, đưa tay nhẹ nhàng lau nước mắt cho Tào Dĩnh, trong lòng trăm mối cảm xúc ngổn ngang. Hắn cũng không ngờ, một tai nạn xe cộ bất ngờ, một cuộc mất trí nhớ, lại khiến cho một cô gái hiền lành nhu nhược và luôn e thẹn, có can đảm thổ lộ tình cảm nồng cháy lâu nay vẫn chôn dấu trong trái tim.
554 Bành Viễn Chinh trở lại huyện, vào phòng làm việc, ngồi chợp mắt một chút chừng hơn nửa giờ. Lúc mười giờ, hắn thức dậy, gọi Hoắc Quang Minh và Vương Hạo vào, bố trí công tác ngày hôm nay.
555 Mã Thiên Quân nhìn Lý Long, thầm nghĩ, tìm Chủ tịch huyện Bành cũng không tốt, một khi cậu ta đã tỏ thái độ công khai như vậy, tuyệt đối sẽ không thay đổi.
556 Lưu Phương bưng một chén chào gà nóng hổi, dịu dàng nói:- Tiểu Dĩnh, ăn chút cháo gà đi con, con không ăn cái gì, sao có thể khỏe lại được? Ngoan, nghe lời mẹ đi!Chân trái của Tào Dĩnh gãy xương phải nẹp bằng vít, mà mắt cá chân phải cũng có một chỗ nứt xương rất nhỏ, cho nên hai chân không thể cử động.
557 “Thường đại tỷ” theo lời của Bành Viễn Chinh, chính là Thường Mỹ Quyên, vợ của Chu Tích Thuấn. Lúc đầu bà làm việc ở Viện khoa học xã hội tỉnh, bây giờ theo chồng điều đến Tân An, dạy môn lịch sử ở đại học Giang Bắc.
558 Bành Viễn Chinh dẫn mọi người đến một nhà ăn nông trại, kích thước không lớn nhưng rất sạch sẽ. Đây là một hộ nông dân, dùng phòng ốc bỏ không của mình để xây dựng nhà ăn.
559 Lúc 2 giờ chiều, tin tức về đến huyện, nói là Chủ tịch thành phố Chu sẽ đến huyện thị sát công trình xây dựng vào khoảng 3 giờ chiều. Dĩ nhiên Chánh văn phòng Vương Hạo không dám chậm trễ, theo sự căn dặn của Bành Viễn Chinh, lập tức báo cho các Phó chủ tịch huyện.
560 Bành Viễn Chinh không lên xe với Chu Tích Thuấn, mà lên xe của mình. Hoắc Quang Minh báo trước để tài xế lái xe chờ gần đó, thấy lãnh đạo ra, liền chạy xe tới đón.