501 - Nếu như dự án này là dự án một trăm phần trăm vốn nước ngoài, có được không, Chủ tịch huyện Bành? Ánh mắt quyến rũ của Phó Khúc Dĩnh lóe lên một tia giảo hoạt, miệng mỉm cười.
502 Chỉ căn cứ vào bàn chân này, vị thầy lang coi như có chút kiến thức này, đã có thể phán đoán hai người Bành Viễn Chinh không phải người bình thường, mà hẳn là có lai lịch.
503 Nói chuyện qua điện thoại với Phó Khúc Dĩnh xong, Bành Viễn Chinh gọi điện cho Cung Hàn Lâm và Quách Vĩ Toàn thông báo chuyện mình nghỉ phép, rồi gọi cho Vương Hạo, dặn dò y, trong thời gian hắn nghỉ phép, tất cả công việc đều hoãn lại, chờ cuối tuần hắn về rồi hãy nói.
504 Xe lửa dừng lại nửa đường, chỉ mới vừa rời khỏi ga xe lửa Tân An chừng hơn trăm cây số. Xe ngừng gần cả tiếng đồng hồ, hành khách trong xe không nhịn được, lại bắt đầu la lối ầm ĩ.
505 Đám Hầu Niệm Ba đưa Bành Viễn Chinh về nhà, sau đó đi đón Phùng Thiến Như, cùng đi câu lạc bộ Vương Triều ở ngoại ô Bắc Kinh. Trong câu lạc bộ đã chuẩn bị sẵn tiệc nguội, đón mừng Bành Viễn Chinh trở về Thủ đô.
506 Bà Phùng và Tống Dư Trân vào phòng, Phùng Thiến Như ở trong phòng vệ sinh, biết bà tới, vội vàng mặc đồ ngủ đi ra. Bà Phùng bảo cô đến gian phòng bên cạnh, để bà nói chuyện với một mình Bành Viễn Chinh.
507 Ăn điểm tâm xong, Bành Viễn Chinh và Phùng Thiến Như theo bà Phùng đi dạo nửa giờ. Xong, bà Phùng đón xe rời đi, trở về “Đại Hồng Môn”. Mặc dù bà tuyên bố muốn ở biệt thự Phùng gia vài ngày, nhưng Phùng lão không có ai chăm sóc, bà không yên lòng.
508 Ở Thủ đô được hai ngày, Vương Hạo liên tục gọi điện thoại tới, nói là Bí thư Hàn yêu cầu hắn trở về huyện. Bành Viễn Chinh bất đắc dĩ đành phải rời Thủ đô về Tân An.
509 - Bí thư Hàn!Ngẩng lên thấy Bành Viễn Chinh, Hàn Duy cười ha hả:- Đồng chí Viễn Chinh, hối thúc cậu về, trong lòng không có ý kiến gì đối với tôi sao? Gần đây công việc trong huyện quá nhiều, chờ hết năm, tôi cho cậu nghỉ ngơi một thời gian!Bành Viễn Chinh mỉm cười:- Bí thư Hàn, công việc là quan trọng nhất, chuyện cá nhân có thể tạm hoãn được mà.
510 Trong hội nghị, từng Ủy viên thường vụ, kể cả Cung Hàn Lâm, lần lượt báo cáo tổng kết công tác năm 93, đồng thời đưa ra ý kiến về công tác năm 94. Dù là tổng kết hay ý kiến, thì chỉ là những lời sáo mòn, không có gì mới, đơn điệu đến nỗi khiến người nghe buồn ngủ.
511 Lần này hội nghị thường ủy xác định, trong huyện thành lập tổ lãnh đạo trù bị công tác xây dựng dự án trung tâm thương mại, Phó bí thư Thành ủy, Bí thư Huyện ủy Hàn Duy làm tổ trưởng, Bành Viễn Chinh làm tổ phó.
512 Sáng hôm sau, Bành Viễn Chinh từ phòng vệ sinh đi ra ngoài, từ từ đi trở về phòng làm việc của mình. Khi đi ngang qua phòng làm việc Phó chủ tịch huyện Nghiêm Hoa, chợt nghe được bên trong truyền đến tiếng nói chuyện, rồi ngay sau đó, Nghiêm Hoa khom người kêu một tiếng: - Chủ tịch huyện Bành!Bành Viễn Chinh nhíu mày, dừng bước lại, đi vào.
513 Bành Viễn Chinh phẫn nộ, bỗng ngồi xuống, động tĩnh tương đối lớn. Dĩ nhiên, tư thế của hắn có mấy phần biểu diễn ở trong đó, hắn muốn mượn miệng Hàn Duy, châm biếm một số người, chứ cũng không đơn thuần là căm phẫn trào dâng.
514 - Cũng không có yêu cầu gì cụ thể, không nên quấy rầy bệnh viện, chỉ cần bố trí một phòng bệnh yên tĩnh một chút là được. Cung Hàn Lâm phất phất tay nói, rồi lấy một tài liệu từ trong ngăn kéo bàn làm việc, đưa tới: - Năm ngoái, Văn phòng Ủy ban nhân dân huyện ban đầu hoạt động theo chế độ tổng hợp, gần đây tôi nảy ra ý nghĩ, cậu lập tức tổ chức người, dựa theo ý kiến của tôi sửa đổi hoàn thiện, sau đó gửi cho mấy Phó chủ tịch huyện khác đọc.
515 Thời gian qua rất nhanh. Sáng Thứ Tư, Mã Thiên Quân dẫn người mang xe chạy tới sân bay tỉnh lỵ đón đoàn của Phó Khúc Dĩnh. Lúc trước Mã Thiên Quân từng gặp Phó Khúc Dĩnh, để cho ông ta dẫn người đi đón là thích hợp.
516 Cung Hàn Lâm vừa nhìn đã thấy Phó chánh văn phòng Hoắc Quang Minh đứng trước cửa khách sạn. Hoắc Quang Minh đang nói gì đó với một cảnh sát của Cục công an thành phố, trong nháy mắt ngẩng lên thấy Cung Hàn Lâm, mặt liền biến sắc, thầm giật mình: sao ông ta tới rồi?!Theo phản xạ tự nhiên, Hoắc Quang Minh quay lại nhìn về phía hành lang khách sạn.
517 Hội nghị toạ đàm chỉ là một hình thức, ngay cả Phó Khúc Dĩnh là khách nước ngoài, cũng hiểu điểm này. Cho nên buổi toạ đàm kết thúc mỹ mãn trong không khí rất vui vẻ, Chủ tịch Ủy ban nhân dân thành phố Chu Tích Thuấn dẫn cấp dưới rời đi, Hàn Duy Phó chủ tịch thường trực thành phố Mạnh Cường đại diện thành phố và huyện tổ chức tiếp đãi dạ tiệc.
518 Biểu hiện tối nay của Phó Khúc Dĩnh khiến cho Bành Viễn Chinh mở rộng tầm mắt. Rõ ràng là một đóa bách hợp cao quý, đột nhiên biến thành một kẻ đầy bạo lực, sự biến chuyển đầy trái ngược này, nếu như không phải tận mắt nhìn thấy, sợ rằng hắn cũng rất khó tin được.
519 Sáng hôm nay lễ ký hợp đồng đổi thành 11 giờ 18 phút sáng, đây là Hàn Duy đích thân gọi điện thoại thông báo lại cho Phó Khúc Dĩnh. Đối với Phó Khúc Dĩnh, chuyện đó cũng chẳng ảnh hưởng gì.
520 Buổi sáng, Vương Hạo nhẹ nhàng đi tới cửa phòng làm việc Bành Viễn Chinh, nhẹ nhàng gõ cửa, đợi bên trong vọng ra câu nói trầm ổn quen thuộc của Bành Viễn Chinh "Mời vào", Vương Hạo mới đẩy cửa vào.
Thể loại: Đô Thị, Huyền Huyễn, Xuyên Không, Nữ Cường, Ngôn Tình
Số chương: 47