521 Bành Viễn Chinh lúng túng đứng dậy đi vào phòng ngủ của Tần Phượng, Tần Phượng nhìn hắn, ra hiệu bảo cứ yên tâm. Bành Viễn Chinh đi vào, thấy Trịnh Anh Nam nằm co trên giường, mặt ửng hồng, hắn khẽ nói: - Thật ngại quá, Trịnh tổng.
522 Sau khi Vương Hạo đi, Bành Viễn Chinh lập tức gọi điện thoại cho Phó Khúc Dĩnh. Mới mấy câu, Phó Khúc Dĩnh cười hì hì nói: - Cúp điện thoại đi, đúng lúc tôi muốn qua tìm anh nói chuyện một chút.
523 Bành Viễn Chinh rốt cục có thể thở phào một cái, suy nghĩ về công tác năm tới. Tất cả công việc trong huyện cũng đi vào giai đoạn tổng kết, dự án "Trung tâm thương mại Đông Phương" cũng đã bước vào giai đoạn triển khai hoạt động thực chất, do phía đầu tư , công ty trách nhiệm hữu hạn Hoa Thương Tân An toàn diện tiếp quản.
524 Vì chuyện này, Đổng Dũng giận dỗi, trì hoãn một số công tác tới năm sau, mà Bành Viễn Chinh thì làm như không thấy. Nghiêm Hoa đi vào phòng làm việc của Bành Viễn Chinh, cười cười: - Viễn Chinh, nếu lão Đổng muốn xe, đem xe của tôi cho hắn dùng là được, tôi ở trong huyện, đi làm và làm về đều không cần xe đưa đón, khi nào có việc, tôi phối hợp dùng chung xe của đồng chí Minh Nhiên là được rồi.
525 Trịnh Anh Nam và Tần Đào rời đi, Bành Viễn Chinh gọi điện thoại cho Hoắc Quang Minh, bảo y hỏi thời gian cụ thể Phó Khúc Dĩnh rời Tân An, trở về Singapore , hắn muốn đích thân tiễn Phó Khúc Dĩnh.
526 Trịnh Anh Nam nghe đầu kia điện thoại mơ hồ truyền đến một tiếng “bịch”, bên tai vẫn văng vẳng tiếng la mắng chưa từng có của Tần Phượng, mặt chợt đỏ, chợt xanh.
527 Cơm nước xong, ba người ở trong phòng khách trò chuyện, Trịnh Anh Nam đứng dậy cáo từ. Tần Phượng do dự một chút, cười nói:- Bé Anh này, cũng đã trễ rồi, đừng đi, sáng mai rồi hãy về.
528 Bành Viễn Chinh có phần buồn bực phất phất tay, không muốn nói gì cả. - Chủ tịch huyện Bành, về người thân của người chết, hy vọng trong huyện có thể phái người hỗ trợ chúng ta trấn an họ.
529 Buổi tối hôm đó, Tạ Huy và Trọng Tu Vĩ đích thân dẫn đội, tạm giữ mười mấy thôn dân tham dự ẩu đả, mà với sự giám sát của ngành có liên quan trong huyện và Cục công an huyện, chính quyền thị trấn và hội đồng thôn, tất cả các thôn dân tham gia cướp than đá, đem số than cướp được trả lại đủ số cho nhà máy cung cấp khí.
530 Vào giờ phút này, đột nhiên Nghiêm Hoa cảm thấy Bành Viễn Chinh thật là một người đàn ông ngốc một cách dáng yêu, nhưng cô không thể phủ nhận, chính vì loại hành động theo cảm tính mà theo cô thấy là ít nhiều mang dáng vẻ “học trò” này, khiến cho sức hút của Bành Viễn Chinh càng tăng lên đến cao nhất.
531 Bành Viễn Chinh đi ô-tô chạy thẳng tới Thành ủy, vào trụ sở Thành ủy chờ đợi mấy người Lý Minh Nhiên. Không lâu sau, Lý Minh Nhiên, Nghiêm Hoa và Quách Vĩ Toàn lái xe tới.
532 - Bắt đầu từ bây giờ, hễ là người bị tổ kiểm tra bắt được, bất kể là ai, chỉ cần có vấn đề về tác phong, sẽ bị nghiêm khắc xử lý theo quy định, tuyệt đối không nhân nhượng!Bành Viễn Chinh lạnh lùng nhìn Vương Bình:- Cô có thể giám sát công việc của các đồng chí trong tổ kiểm tra, trong lúc chờ đợi nghỉ việc, cô có thể tố cáo, tố giác tổ kiểm tra bất cứ lúc nào!Tạm thời cách chức cô đợi cho nghỉ việc, đây là nhằm vào tác phong làm việc không tập trung trong một thời gian lâu dài của cô mà đưa ra quyết định! Cô đâu chỉ là một lần đan áo len trong giờ làm việc? Cô tự vấn lòng mình xem, trong một năm, mình đã đi trễ, về sớm bao nhiêu lần? Đi làm rồi chuồn mất bao nhiêu lần? Ở sau lưng bịa đặt sinh sự bao nhiêu lần? Bất cứ hành động nào của cô, lãnh đạo và tổ chức đều biết hết, chỉ là cho cô một cơ hội để cô tự sửa sai!Nhưng biểu hiện của cô thế nào? Trong lòng cô đều biết! Cô đi về nghĩ lại xem, nếu như cô cảm thấy chẳng qua là mình tình cờ phạm sai lầm một lần, thì cô hãy tới tìm tôi! Bành Viễn Chinh tôi sẽ đại diện Ủy ban nhân dân huyện và Đảng ủy xin lỗi cô, thu hồi quyết định xử lý!Bành Viễn Chinh sẵng giọng, nói một cách kiên quyết, mặt Vương Bình đỏ lên, môi run run, phẫn nộ rời đi.
533 Bành Viễn Chinh gọi Lý Minh Nhiên và Quách Vĩ Toàn đến, mở một cuộc hội ý, một mặt xác định danh sách các cán bộ cơ quan Ủy ban nhân dân huyện xuống cơ sở rèn luyện, làm bước đệm để Bành Viễn Chinh tinh giảm cán bộ, tăng cường cán bộ cho cơ sở; mặt khác tiến hành xác lập và đẩy mạnh những dự án lớn cho năm 94.
534 Bành Viễn Chinh do dự một chút, đồng ý tham dự buổi diễn tập phòng động đất của học sinh vào ngày mai, nhưng từ chối thâm dự đại hội ngày 8 tháng 3, bởi vì ngày mốt hắn còn phải đến công trường dự án Trung tâm thương mại Đông Phơng.
535 Bạch Tuyết xem thường, ngẩng đầu đứng đó, không sợ hãi chút nào. Tính cách cô là như vậy, một khi đã có chủ ý, không ai có thể ngăn cản được. Cùng lắm thì cô nghỉ việc không dạy nữa.
536 Lúc Bành Viễn Chinh ăn cơm ở nhà Nghiêm Hoa, nhà họ Tào đang hết sức rối loạn. Tào Dĩnh thất thần tựa vào khung cửa, bên tai vọng tới tiếng khóc thảm thiết của mẹ cô, tâm trạng rối bời.
537 Nói chuyện điện thoại xong, không khí trong phòng làm việc của Bành Viễn Chinh nhất thời trở nên nặng nề và lúng túng. Quan hệ của hai người tương đối phức tạp, đối với Bành Viễn Chinh, Tào Dĩnh là người mà kiếp trước hắn từng có tình cảm dây dưa, mà kiếp này, cũng có một đoạn thời gian tình cảm bắt đầu chớm nở.
538 Tào Dĩnh xách mấy túi nước trái cây, do dự đi vào nhà của Hác Thuần Đào, bấm chuông cửa. Người mở cửa là Hác Lệ, con gái của Hác Thuần Đào, cũng là bạn học của Tào Dĩnh.
539 Tào Dĩnh lại quay lại Hác Gia, vợ chồng Hác Thuần Đào có vẻ ngoài ý muốn. Sau đó, lời lẽ của Tào Dĩnh khiến Hác Thuần Đào thất kinh. Ngay cả Hác Lệ cũng không ngờ, Tào Dĩnh luôn ồn tồn nhã nhặn và hiền dịu lại có thể nói ra những lời như vậy.
540 Trong khi người khác đều tán tụng chuyện Giám đốc sở Hồ thăng chức, chỉ có Tào Đại Bằng thần xui quỷ khiến đưa ra một câu nghi ngờ, dĩ nhiên là không hợp thời.