941 Sau khi Bạch Nhạc Tiên và Lâm Nhã Hân đi khỏi, Đỗ Long lại tiếp tục nỗ lực tham gia cứu trợ. Năng lực dị thường của hắn tạm thời vẫn chưa có dấu hiệu khôi phục, may mà hiện tại có chó tìm kiếm, nhưng ảnh hưởng đối với công tác cứu trợ không lớn lắm, tiểu đội dẫn đầu của hắn vẫn là đội tìm kiếm cứu người nhiều nhất.
942 Đỗ Long nhớ kỹ đặc điểm của hai người kia, sau đó thu lại ánh mắt, chỉ dùng khóe mắt liếc nhìn bọn họ rồi nói với Thẩm Băng Thanh: - Cậu khẳng định là bọn chúng? Thẩm Băng Thanh nói: - Có lẽ là không sai.
943 Dưới tình thế càng ngày càng nhiều cảnh sát vũ trang, quan binh tiến vào trấn Tuyên Cương cứu trợ, Đỗ Long công đức viên mãn cũng nên trở về nhà. Sau khi chạy tới khu thiên tai bận rộn suốt một tuần, Đỗ Long rời xa trấn Tuyên Cương dưới sắc cờ đỏ rực, trong tiếng hân hoan đưa tiễn của người dân nơi đây.
944 Đỗ Long nghiêm nghị lắng nghe Đỗ Khang nói: - Việc con đi Bắc Kinh đã là chuyện không thể thay đổi, cha và mẹ con quả thật rất lo lắng, môi trường ở Bắc Kinh so với tỉnh Thiên Nam hoàn toàn khác nhau.
945 Trong khi Đỗ Long đang loay hoay bận rộn, hắn phát hiện có một số điện thoại lạ đã gọi cho hắn đến 4 lần. Đỗ Long đang suy nghĩ “có nên gọi lại cho số điện thoại đó hay không?” thì một lần nữa điện thoại lại vang chuông, vẫn là số điện thoại lạ đó gọi đến, Đỗ Long liền nghe máy.
946 Khi Bạch Nhạc Tiên nghe nói Đỗ Long đột nhiên trở thành Đại biểu Hội đồng Nhân dân toàn quốc, cô suýt sặc cười, nói thẳng ra là hắn chẳng giống một chút nào, trái lại còn giống như tên lưu manh bên đường, Đỗ Long tức giận bắt lấy cô rồi đánh vào mông cô ba mươi cái.
947 Do xa cách cũng đã lâu nên Đỗ Long cũng không khiêu khích Đường Lệ Phượng, ăn cơm xong hắn mát-xa cho cô ấy một lúc rồi dạy cho cô ấy cách luyện khí. Khi hắn đang chỉ bảo, Đường Lệ Phượng cảm thấy tốt lên rất nhanh, cô liền trách móc: - Đỗ Long, sao trước kia em không dạy chị? Chị còn tưởng rằng đó là tuyệt học gia truyền không thể dạy cái gì chứ? Đỗ Long ậm ự không biết giải thích thế nào, Đường Lệ Phượng thuộc dạng thông minh, cô nhanh chóng đoán được đôi phần, sắc mặt của cô không khỏi nóng lên quát: - Cái đồ đàn ông lưu manh kia… Đường Lệ Phượng đúng là có cảm tình với Đỗ Long nên cô chỉ thầm quyết định sau này không cho Đỗ Long cơ hội nào như thế nữa và cũng không trách móc gì cả, dù sao cô cũng đã học xong khí công, không cần Đỗ Long mát-xa nữa, chuyện trước kia có nhắc lại cũng không phải chuyện tốt gì với mọi người.
948 Khi mắt của Phó Hồng Tuyết và Âu Dương Đình dần quen với môi trường xung quayquanh, tình hình họ nhìn thấy trước mắt khiến họ không khỏi kêu khổ, chỉ thấy bốn hướng nơi này thật đáng sợ, không những bày biện vô số đồ tra tấn khiến người ta nhìn đã thấy sởn tóc gáy, còn có ba máy chụp ảnh đặt ở chính giữa nhắm ngay vào hai chị em họ.
949 Đỗ Long cuối cùng cũng phải đi rồi, hắn không mang theo gì cả, cũng không để Bạch Nhạc Tiên tiễn hắn, hai người hôn nhau thắm thiết ở cửa… sau đó Đỗ Long dứt khoát bước đi.
950 Nhạc Băng Phong dùng sự nhẹ nhàng và bình tĩnh của mình để hóa giải tính nóng của Đỗ Long. Đỗ Long giống như hắn từng nói vậy, dần dần hồi phục bình thường.
951 Đỗ Long muốn yên ổn học hành nhưng vì hai đề án khi tham gia Đại hội đại biểu nhân dân toàn quốc đã khiến hắn bị đẩy vào cơn bão của dư luận.
952 Đại hội Hội đồng nhân dân và Mặt trận Tổ quốc kết thúc trong ánh mắt chăm chú của hàng vạn người. Cuộc sống của Đỗ Long cũng khôi phục lại bình thường.
953 Đội cảnh sát giao thông và đội tuần tra trị an lần lượt chạy tới, sau đó tiến hành điều tra và khám nghiệm hiện trường. Đầu tiên, bọn họ xem xét bằng lái xe của Đỗ Long, khi thấy tên và quê quán của Đỗ Long ở tỉnh Thiên Nam thì cảnh sát giao thông ngẩng đầu nghi ngờ nhìn thật kỹ Đỗ Long một lúc, sau đó vui mừng nói: - Đỗ Long! Anh là đại biểu nhân dân toàn quốc anh hùng cảnh sát Đỗ Long sao? Đỗ Long không có cách nào khác gật đầu, nói: - Là tôi, anh có thể đừng thêm hai chữ anh hùng lúc gọi tôi được chứ? Tôi không biết tôi đã làm những việc gì mà lại được gọi như vậy.
954 Tư thế của sư phụ Vương rất trầm ổn, ngoại trừ sư phụ Mã ra ông ta chính là người mà Đỗ Long xem là cao thủ. Vì thế Đỗ Long không thể không cẩn thận đối phó.
955 Đỗ Long lên xe của Hoa Nghĩa Cường, đó là một chiếc xe có nội thất bên trong rất xa hoa. Hoa Nghĩa Cường còn nói xe này không được, so với chiếc xe của Đỗ Long thì một cái trên trời một cái dưới đất, ba của anh ta là Phó chủ nhiệm ủy ban kỷ luật trung ương, anh ta cũng không thể quá phận phải không nào? Hoa Nghĩa Cường lái xe khá nhanh, anh ta còn đồng thời gọi điện thoại mời đám bạn cùng đi uống rượu, nào là Quách thiếu gia, Từ thiếu gia, còn có cả Uông thiếu gia gì đó nữa chứ.
956 Đỗ Long nói mấy câu thuận miệng khiến bọn người Trịnh Mẫn Kiệt đang nhìn Đỗ Long cười trở nên nghiêm túc, vì Đỗ Long đều nói đúng, thậm chí so với những điều họ biết còn rất cụ thể.
957 Đợi tới đợi lui, qua mấy ngày rồi, thời điểm mà trong lòng Hoa Nghĩa Cường như có lửa đốt, bỗng nhiên nghe được một tin, miếng ngọc bội mà Trịnh Mẫn Kiệt lúc nào cũng đeo trên cổ đã bị trộm! Hoa Nghĩa Cường nghe được tin này thì vui mừng khi người khác gặp họa, nhưng sau khi Hàn Văn Thanh nghe nói sự việc này lại cười lớn và nói: - Cơ hội đến rồi! Việc này đã truyền ra ngoài, rõ ràng hắn không phải đã bị trộm một hai ngày, vụ án này kéo dài càng lâu càng khó điều tra, Đỗ Long không phải là một cao thủ phá án sao? Vụ này hắn lại không thể không giúp, chỉ cần hẹn hắn ra, còn sợ hắn chạy mất sao? Kiến nghị của quân sư quả nhiên rất cao minh, Hoa Nghĩa Cường lúc này liên hệ với Trịnh Mẫn Kiệt, bây giờ Trịnh Mẫn Kiệt đang nóng vội muốn chết, tỉ lệ phá án 100% của Đỗ Long khiến gã nhìn thấy một tia hy vọng, cho nên liền lập tức đồng ý.
958 Không cần phải giới thiệu, hiện giờ trong cục công an người không biết Đỗ Long nghe chừng là rất ít, hai người thanh tra kia tự mình giới thiệu với Đỗ Long nói: - Xin chào Đỗ Long, tôi là Triệu Kiệt Luân- đại đội trưởng đội hình quận Hải Điến, anh ta là Vương Tuấn Huy - phó đội trưởng của đại đội chúng tôi, vụ án này do chúng tôi phụ trách.
959 Trong phòng họp nhỏ của khu giải trí, lúc mà Đỗ Long và Trịnh Mẫn Kiệt ở bên trong ngồi mặt đối mặt, Đỗ Long đi thẳng vào vấn đề nói: - Anh Trịnh, việc này là thế nào? Anh bị ai theo dõi sao? Trịnh Mẫn kiệt ngạc nhiên nói: - Có người theo dõi, Sao có thể chứ? Trị giá của ngọc bội kia không lớn quá mấy trăm ngàn tệ, sao có thể có người theo dõi chứ? Đỗ Long nói: - Nhìn từ tình hình hiểu biết bây giờ, tôi nghi ngờ chuyện này có dự tính trước, tên trộm bình thường có thể không vào được nơi như thế này để trộm, anh thử nghĩ lại một chút, có phải anh đã đắc tội với ai không? Trịnh Mẫn Kiệt cười một cách khổ sở nói: - Ở bắc kinh hỗn độn, đâu có thể không đắc tội với người khác chứ? Nhưng tôi quả thật nghĩ không ra ai có thể có dã tâm với ngọc bội, người bên cạnh tôi bao gồm cả đối thủ.
960 Hoa Nghĩa Cường thấy Triệu Kiệt Luân bọn họ đi như bay, hắn bực mình nói: - Đỗ Long, có chuyện gì xảy ra vậy? Tôi hoàn toàn bị làm cho hồ đồ rồi, vụ án không điều tra nữa sao? Đỗ Long cười nói: - Yên lặng theo dõi diễn biến đi, có thể điều tra thì đã điều tra rồi, ngày mai có gì thay đổi hãy nói, anh Hoa, tôi ngày mai phải lên lớp, tôi về trước.