981 Cả sáng hôm sau Đỗ Long cùng Nhạc Băng Phong đến tiểu lầu bắt đầu dọn dẹp, Vương Hồng Lực và Quách Công cũng tới mọi người cùng bàn bạc xem nên bố trí thế nào.
982 Nhạc Nhật Tân đang họp thì đột nhiên thư ký của ông ta bước đến, nói nhỏ với ông làm ông nhíu mày nói: - Nói với anh ta cứ theo phương án số ba mà làm… Thư ký rời khỏi phòng họp nói với Vương Thăng đang đợi tin: - Chủ tịch (1) nói cứ theo phương án số ba mà làm.
983 Đỗ Long đột nhiên bị tập kích, trong sự kinh ngạc hắn lập tức vận công ngăn cản sức mạnh của hai cổ tay chạm trên cánh tay hắn, nội lực hung hãn không hề mạnh như tưởng tượng, gần như là chỉ cần chạm là vỡ.
984 Từ đấy Cổ Dật Phi không còn đến tìm Đỗ Long nữa, còn Đỗ Long thì lại lo lão ta đến nhà mình ở thành phố Ngọc Minh tìm quyển Động Huyền Tử chân kinh, nên liền bảo bố hắn về nhà dọn đồ đi.
985 Thời gian của Đỗ Long không nhiều, sau khi về tới thành phố Lỗ Tây hắn tiến hành ngay việc đi thăm lãnh đạo, đồng nghiệp. Với những đồng nghiệp có quan hệ tốt thì không phải nói, cùng ăn một bữa cơm là xong, còn về phần lãnh đạo thì phải đi thăm hỏi từng người một.
986 - Mùa xuân ở nơi nao. . . Mùa xuân ở na lệ. . . Tiếng hát của người say trên con đường khuya vắng vẻ ở thành phố Lỗ Tây. Âu Dương Đình và Phó Hồng Tuyết say khướt đang dìu nhau đi loạng choạng.
987 Đỗ Long bật dậy, nhào về phía Âu Dương Đình, Âu Dương Đình kinh ngạc lui vội về phía sau. Sau khi bước xuống đất, Đỗ Long lảo đảo, một cú đánh mạnh khiến hắn thấy hoa mắt, Đỗ Long biết rằng có chuyện không ổn, hắn cố gắng khống chế cơ thể, lại nhào về phía Âu Dương Đình.
988 Đỗ Long mỉm cười nói: - Em ngốc, khóc cái gì? Không phải anh vẫn chưa chết sao? Giờ là mấy giờ rồi? Kỷ Quân San rất muốn khóc, nàng nức nở nói: - Còn chưa tới năm giờ, Anh Long, em lo lắng gần chết, nếu anh chết rồi, em cũng không muốn sống nữa.
989 Trước khi hôn mê không hiểu sao trong lòng Âu Dương Đình trở nên yên bình, có lẽ cô ta cảm thấy đây là sự trừng phạt thích đáng, đối với cô ta mọi thứ đã kết thúc rồi.
990 Bạch Nhạc Tiên cũng không hỏi Đỗ Long vì sao sáng sớm tinh mơ mới về. Nhưng Đỗ Long vẫn giải thích một chút, nói mình nhất thời hứng khởi, đi tuần tra đêm cùng đồng nghiệp Sau khi Bạch Nhạc Tiên đi làm không lâu, Đỗ Long nhận được điện thoại của Kỷ Quân San, báo đã về tới nhà an toàn.
991 Đỗ Long tìm cách xin cho Âu Dương Đình và Phó Hồng Tuyết nghỉ một ngày, nếu một ngày không đủ thì ngày mai tính sau. Đêm đó Đỗ Long lại đến hầm tuyệt diệu kia, Âu Dương Đình vẫn bị khóa quỳ ở trong lồng, Lâm Nhã Hân nói đó là làm cho cô ta học được cách tôn kính chủ nhân.
992 Đỗ Long trong lòng tràn đầy hi vọng đi tới thành phố Thụy Bảo, ở đây hắn có rất nhiều bạn, lần này trở về dĩ nhiên không thể không đến thành phố Thụy Bảo một chuyến.
993 Đỗ Long không đợi Đường Lệ Phượng kịp phản ứng đã đem lắc chân đeo vào, Đường Lệ Phượng chân đeo tất da, tất chân đàn hồi ôm lấy đôi chân hoàn hảo của Đường Lệ Phượng.
994 Sáng sớm, Đường Lệ Phượng bị tiếng chuông đánh thức, vốn tưởng mình sẽ mệt mỏi không chịu được nhưng Đường Lệ Phượng phát hiện tinh thần mình thực sự tốt.
995 Vài ngày sau Đỗ Long lại tới thành phố Thụy Bảo, lấy thân phận của Chu Dịch Thăng cùng Lâm Nhã Hâ, và Tô Linh Vân gặp nhau. Hôm nay xã Mãnh Tú sẽ tổ chức nghi lễ khai trương quặng Phỉ Thúy, những gương mặt lớn trong giới đều ùn ùn kéo tới, bao gồm cả Trần thị Trần Tử Giang.
996 Mọi người tận mắt nhìn thấy một nhóm người đi xuống lòng sông, khiêng từng giỏ nguyên liệu thô về tới khu quặng mỏ. Từng giỏ nguyên liệu thô này cứ như thế đổ lên đất, tùy tiện đánh số lên, rồi bắt đầu để mọi người tự đi chọn.
997 8h tối, cuộc đấu giá bắt đầu, Tô Linh Vân đích thân đảm nhiệm vai trò người bán đấu giá, cô tuyên bố: - Đầu tiên tiến hành đấu giá là nguyên liệu thô của mọi người tự chọn.
998 Không ai chú ý tới tranh chấp giữa Tô Linh Vân và Tề Quang Bưu, mọi người đều đi xem Phỉ Thúy lục đế vương. Nhìn thấy lục đế vương hiếm thấy, mọi người cảm thán một trận sau đó tiếp tục đấu giá, theo sau người đấu giá được nguyên liệu thô mình ưng ý càng ngày càng nhiều.
999 Bị Đỗ Long dẫm dưới chân, Tề Quang Bưu nghiến răng nghiến lợi nói: - Mày nằm mơ đi! Đỗ Long cười lạnh nói: - Không tin mày có thể thử. Tên họ Tề kia, tốt nhất mày đừng trêu chọc tao, mày biết tao là hạng người gì, tao không hề có chút hứng thú với lịch sử phong lưu của mày thời đại học Yale.
1000 Lên máy bay trở về Bắc Kinh, Đỗ Long vẫn rất áy náy, vì hắn không bảo vệ tốt cho Hàn Ỷ Huyên, vậy nên mới dẫn đến việc Hàn Ỷ Huyên bị vật gì đó rơi xuống làm mất trí nhớ.