221
222 Lâm Nhã Hân gõ bàn phím máy tính lạch cạch, cô ta vừa đem bán toàn bộ số cổ phiếu có trong tay, tính một hồi, tuần này đã kiếm được một triệu tám trăm nghìn, con số này lớn hơn rất nhiều số tiền kiếm được từ việc làm kinh doanh.
223 Nhạc Băng Phong nhất mực từ chối lời mời của Đỗ Long, lý do rất đơn giản:- Trước giờ tôi không nhận lời mời của đàn ông, giúp anh phá án là chức trách của tôi, không có gì phải cảm ơn, tạm biệt.
224 Qua ba tuần rượu, lúc gần sáu giờ ba mươi điện thoại của Đỗ Long đổ chuông, người gọi tới là Lâm Nhã Hân. Đỗ Long tìm một nơi yên tĩnh để nghe máy, chỉ thấy Lâm Nhã Hân nức nở nói:- Đỗ Long, sao anh vẫn chưa về, Đông Đông bị người ta đánh cho toàn thân bị thương rồi.
225 Sáng sớm ngày hôm sau quả nhiên Đỗ Long gọi mẹ con Lâm Nhã Hân dậy đúng như lời hẹn. Đưa bọn họ tới một công viên trong khu chung cư, để bọn họ và hắn cùng ngồi thiền trên bãi cỏ, dạy bọn họ cách hít thở linh khí của trời đất.
226 Một bóng người đội mũ, mặc quần áo thể thao sẫm màu nhảy qua tường rào vào sân nhà họ Lưu, gã mở cửa sau nhà họ Lưu một cách thuần thục, nhẹ nhàng không một tiếng động đi vào biệt thự nhà họ Lưu.
227 Chủ nhật Đỗ Long đã tìm được người bán căn hộ mà hắn và Kỷ Quân San thích nhất qua điện thoại. Họ bàn luận giá cả trực tiếp cùng người bán, có khi người bán hy vọng có thể mau chóng bán được nhà, thì rất dễ để hạ giá xuống, hơn nữa có thể giảm được chi phí hoa hồng.
228 - Sao thế? Là ai tìm cậu? Thẩm Băng Thanh đợi Đỗ Long ở bãi đỗ xe hỏi, hôm nay cậu ta sẽ hợp tác phá án với Đỗ Long. - Bố của kẻ giết đôi tình nhân, ông ta nói con của mình không có tội, muốn kiện tôi vì tội lấy chứng cứ phi pháp.
229 Đỗ Long biết rằng những gì anh ta nói là sự thật, đây cũng là hiện trạng chung của đại đa số đồn công an nông thôn ở tỉnh Thiên Nam. Thôn Trú Mã còn gần thành Ngọc Minh, giao thông tiện lợi, nhiều đồn công an ở khe núi còn thảm hại hơn nhiều.
230 6 giờ, Đỗ Long và Mã Quang Minh đi đến quán trà ở công viên Thúy Hồ. Vẫn là gian riêng nhỏ bên cạnh hồ, Đỗ Long đem xấp tài liệu cho Mã Quang Minh nói:- Chú Mã, những tài liệu này đều là cho làm được, chú xem xem có dùng được hay không.
231 Mặc dù bây giờ đang là đêm khuya vắng người, nhưng trong khu vẫn có người đi lại. Xung quanh nhà của Lâm Gia Hân là hàng rào bằng sắt, tuy rằng có các loại dây thực vật leo tường che chắn, nhưng vẫn có không ít khe hở có thể nhìn vào.
232 Đỗ Long hỏi: - Người kia có lai lịch thế nào? Có quan hệ như thế nào với em gái anh? Lư Hạo Vũ gượng cười nói: - Đó là mùa đông năm ngoái, Đình Đình tập lái trong một khu dân cư nhỏ bằng chiếc AZERA (hãng xe hơi của Hàn Quốc) của một người bạn.
233 Đỗ Long lấy ra một tấm ảnh của người chết, đưa cho Vương Quốc Vượng nói: - Anh có biết người này không? Vương Quốc Vượng cầm tấm ảnh xem, sau đó thì ngây cả người ra.
234 Đỗ Long trở về nhà Lâm Nhã Hân trong nỗi nhớ cồn cào. Từ giây phút rời đi vào sáng sớm nay hắn đã có một dự cảm không lành. Nhưng hắn lại không có cách nào để ngăn cản tất cả những chuyện này xảy ra.
235 Trông thấy cảnh tượng ân ái giữa hai người họ trong đoạn video, thật kỳ lạ là trong lòng Đỗ Long không hề có chút ghen tị nào. Hắn vẫn chưa tới mức phải ghen tị với một người đã chết cả mấy năm nay.
236 Bạch Nhạc Tiên họ Bạch. Từ bé cô đã hận nhất cái từ “ngớ ngẩn”. Những người dám gọi cô là “cô em ngớ ngẩn” đều không có kết cục tốt đẹp gì. Cho nên khi Đỗ Long xuất hiện trước mặt cô, Bạch Nhạc Tiên hầm hầm xông tới không còn chút dáng vẻ thục nữ nào.
237 Thẩm Băng Thanh quát lớn:- Chúng tôi là cảnh sát, các ngươi muốn đánh lén cảnh sát sao?- Cảnh sát thì làm sao?Người thanh niên ra mặt kia lạnh nhạt cười nói:- Cảnh sát không có mắt nhìn, đánh không nhầm, lên!- Tên nhóc kia rất lợi hại đấy!Những người biết lợi hại đều đẩy Thẩm Băng Thanh nhường cho người khác.
238 Trong mắt Đổng Xương Cường chỉ còn lại mình Đỗ Long, y biết những tiếng hoan hô xung quanh tuyệt đối không phải dành cho y. Cảm giác thất bại trước đây chưa từng có khiến Đổng Xương Cường hoàn toàn mất đi khả năng phán đoán, y chỉ biết ra sức tấn công điên cuồng về phía Đỗ Long.
239 - Khoác lác!Bạch Nhạc Tiên rất khinh thường lời nói của Đỗ Long:- Anh có thể có biện pháp mới gì chứ, không phải là vỗ mông nghĩ ra cách chứ?Đỗ Long cười nói:- Thiên tài cho dù vỗ mông nghĩ ra biện pháp thì cũng hơn gấp mười lần kẻ ngốc nghếch, em không tin đúng không? Hôm nay nếu anh có thể thuận lợi tìm được hung thủ và bắt về, em sẽ nói thế nào? Có dám đánh cược với anh một lần không?Bạch Nhạc Tiên xoay chuyển ánh mắt, dường như đang tính toán cái được mất, cuối cùng cô nói:- Cược thì cược, tuy nhiên cơ sở đánh cuộc dựa trên manh mối anh tìm được, chứ không phải thông qua người quản lý mà tìm được manh mối khác.
240 Cốc. . cốc…cốc… Đỗ Long gõ cửa phòng. Người trong phòng hỏi vọng ra:- Ai vậy?Bảo vệ đáp:- Thu phí vệ sinh đây. Người trong phòng lê đôi dép lẹp xẹp ra mở cửa, đồng thời lẩm bẩm nói:- Trước kia không phải thu vào buổi tối sao? Hơn nữa hình như chưa tới lúc thu mà?Bảo vệ đáp:- Là như thế này, công ty bảo vệ môi trường chuẩn bị tăng phí, chúng tôi muốn tới điều tra ý kiến của người dân, nếu ý kiến điền vào mục phản đối nhiều thì sẽ không tăng nữa.
 
    Thể loại: Dị Năng, Võng Du, Đô Thị, Khoa Huyễn, Xuyên Không
Số chương: 350