301 “Đoàn xe Cát Âu được bảo hộ tốt, trên đường trong Kỳ Võ thành…bỗng nhiên hắn hỏi: “Ngươi tính cũng không sai, nhưng đã tỏ thái độ với gia tộc Lam Duy Nhĩ thế nào cũng có chuyện, đây là đệ nhất thế gia đỉnh cấp đó, ngươi có tin tưởng Cát Âu tiếp thu đề nghị này sao?” “Phải thế! Bởi vì Cát Âu có dã tâm !” Dịch Vân lãnh đạm nói.
302 “Hai mắt Mặc Tây sáng rực, nhìn giới chỉ cổ xưa trên tay thiếu niên: “Ngươi không còn lựa chọn, hai thanh ma binh hẳn là để trong không gian giới chỉ, giao ra đi, bản tộc trưởng hứa hẹn tuyệt không đổi ý !” Mặc Tây cũng không biết, tam phẩm giai ma binh cùng với thánh vật tổ truyền Lôi Hổ, Dịch Vân vừa rồi giao trước một bước cho Cát Âu, Mặc Tây tin tưởng tràn đầy như cũ, bắt đầu thúc giục.
303 “Mới có vài ngày, ngươi thế nào đã trở lại ?” Trong trạch viện xa hoa, Tạp Lỗ Tư cầm bình rượu, kinh ngạc nhìn người không mời mà tới. Một thân áo đen, pháp bào cũ kỹ thùng thình, không hề lịch sự thông báo trước, trực tiếp xông vào phá nhã hứng của Tạp Lỗ Tư, hắn chính là A Khắc Tây.
304 Dịch Vân nghe vậy nhất thời lưỡng lự, lời ca chứa đầy ma lực quả như Môn La nói, thế nhưng hắn cũng âm thầm bội phục quang minh giáo đình. Có thể dùng âm thanh tạo ra ma pháp, hắn nghĩ muốn cũng làm không được.
305 Dịch Vân nghe vậy nhất thời lưỡng lự, lời ca chứa đầy ma lực quả như Môn “Đại nhân, hắn hiện tại đã chính thức gia nhập Giáo Đình, kế tiếp ta nên lấy loại phương thức nào đối đãi hắn?” Khoa Lạc Lý hỏi.
306 Tháp Cát Nhĩ nghe xong kinh ngạc dị thường, mặt đầy vẻ bất đắc dĩ, bình chướng của thất tinh hắn hiểu rõ ràng hơn ai hết. Đó chính là ranh giới để trở thành một cường giả chân chính, là thiên tiệm hồng câu(khe biển lạch trời) của Ma vũ tu giả, muốn vượt qua không chỉ là dựa vào nỗ lực, vào thiên phú mà còn cần một chút cơ duyên nữa.
307 “Dừng lại cho ta. Dừng lại!” Môn La mạnh mẽ thét lớn. Giờ phút này, toàn thân Dịch Vân tràn đầy đấu khí, tử diễm quỷ dị lưu chuyển như điện xẹt, xuyên phá thùng xe, thân hình Lăng Không chậm lại, hơi xoay người.
308 Cách trăm dặm ngoài Kỳ Vũ thành, trên vách núi dựng đứng sâu trong cánh rừng, Dịch Vân bỗng nhiên dừng lại, sắc mặt lạnh lùng. Đột ngột quay đầu lại về phía sau hô: “ Ta biết có người đi theo phía sau, ngươi đến tột cùng là ai? Xuất hiện đi!” Tiếng quát quanh quẩn vang vọng cả cánh rừng.
309 Một mai Hỏa Hệ Phách Thạch, một sự nhầm lẫn buồn cười, mà toàn bộ một Trấn diệt vong. . . Thương hại ư, sám hối ư, tất cả đều là lời thừa. Lúc này đây, với hắn đều là tội lỗi không thể tha thứ.
310 Thất Tinh tước cấp cùng lục tinh cuồng cấp cường giả giao phong, chênh lệch tinh cấp vị giai, chỉ một chiêu là có thể phân thắng bại đó là đương nhiên.
311 Trong sát na bốn đoàn quang cầu oanh động lên thân thể. Một đạo kim ảnh óng ánh vàng từ trong lòng Dịch Vân vọt ra, với tốc độ nhanh không thể tưởng chắn trước người hắn, dưới ánh mắt kinh hoàng của Tháp Cát Nhĩ, há toang cái mồm đỏ au như chậu máu to gấp chục lần thân của nó, một ngụm nuốt sạch toàn bộ những quang cầu đó.
312 Sáng sớm, ở bên trong khu nhà cao cấp của Kỳ Vũ Thành , Mễ Nặc cùng Bố Lạp Tác đồng thời tỉnh lại cùng một lúc. Vừa mới mở mắt, hai người liền lập tức nhảy dựng lên, và nhìn thoáng qua nhau với vẻ mặt kinh ngạc.
313 A Khắc Tây nghe vậy cười quái dị, dùng ánh mắt chăm chú nhìn Dịch Vân, đồng tử trong mắt híp lại như có vẻ cười, cũng không mở miệng nói, Tạp Lỗ Tư lại lắc lắc đầu, nói: "A Khắc Tây nói ngươi ngu ngốc thực không có nói sai, ngươi cho Thánh Quang trại chỉ là một doanh trại? hoặc là nơi quân đoàn dừng chân sao? Tháp Cát Nhĩ thống khoái nói cho ngươi vị trí, chính là cho ngươi đi chịu chết".
314 Phía Đông của đại lục Khung Vũ, trong rừng rậm cách biên giới của đế quốc Lam Hải vài dặm, Tạp Lỗ Tư đứng nhìn tòa thành lớn Lâm Hải ở phía xa. Tòa thành có hình dáng bên ngoài hoàn toàn khác biệt với những thành trấn trên lục địa.
315 - Nếu thật là như vậy thì càng kỳ quái! Cát Âu lấy tay day trán, hơi đau đầu nói. - Một yêu cầu hoàn toàn không thể giải thích được! Sau một lúc im lặng suy nghĩ, Địch An nói tiếp:-Muốn từ trong tay gia tộc của chúng ta mua lại trang viện cùng mộ địa mà tháng nọ chính bọn họ đã bán.
316 Nơi đóng quân của Thanh lôi quân đoàn cũng chỉ là một trong ba mươi sáu khu của Thánh Quang trại, có diện tích khoảng năm dặm, có kết cấu hình vuông đặc hữu của quân khu, giống các khu vực khác dùng tường đá cao màu trắng xám làm ngăn cách.
317 "Cầu Cầu dừng lại!" sợ rằng mình sẽ vô ý gây ra động tĩnh, Dịch Vân liền rón rén lui lại mấy bước, ôm lấy nó vào trước ngực. Nhỏ giọng thì thào: "Kế hoạch không thể thực hiện được nữa rồi!" "Ý tiểu tử ngươi là.
318 Đây là một gian thạch thất vẻn vẹn có năm thước vuông, không có đồ đạc gì nhiều trừ một chiếc gường gỗ đơn giản. Lúc này trong phòng có một thanh niên đang yên lặng khoanh chân ngôi dưới đất, hai mắt nhắm nghiền, uy áp đấu khí trên người không ngừng lưu chuyển, rõ ràng là đang tu luyện.
319 “Lệ hồn tà nhưỡng?” Dịch Vân đang muốn truy vấn thêm, lại bỗng nhiên bị kiềm hãm. Bởi vì bên ngoài đang có hai người lửng thững đi vào thạch thất, là hai tráng niên nam tử, họ cười nói: “Ý, trạm gác vệ binh giao ban với chúng ta đâu? Như thế nào để cho nơi này xe ngựa chạy rông thế này ?” “Hắc hắc, đây còn phải hỏi sao, đêm nay có lễ mừng toàn quân khó thấy, chúng ta thay ca lại chậm nửa canh giờ, nói vậy bọn họ chờ mất kiên nhẫn, đi trước hưởng lạc rồi.
320 Trong khi mọi người giật mình sững sờ, lực đạo trên tay A Khắc Tây thay đổi, Hán Khắc rốt cục chịu không nổi ma lực tăng mạnh mà ngất đi. Mang theo biểu tình nghi hoặc đến gần Hán Khắc, A Khắc Tây ánh mắt không chuyển động, nhìn chằm chằm vào thì thào nói: " Dược lực của Lệ Hồn Tà Nhưỡng không phải đứa trẻ này có khả năng chống lại được, theo lý mà nói, trí nhớ đã bị phân cách, trừ người cho hắn ăn dược, hắn hẳn là không nhớ rõ những người khác mới đúng, càng không nói hai lần che chở cô gái này, việc này thật sự là kỳ quái a !" " Hán Khắc.