321 Kỳ Vũ thành, Thiên Phong học viện. “Viện trưởng, hành tung hiện tại của Dịch Vân vẫn không rõ. Cho gọi toàn bộ những người đang tìm kiếm về đi thôi. Như vậy có được không?” Phó viện trưởng Đề Đạt hỏi.
322 Không! Không! Không!” Lan Ny kinh hoàng run rẩy kêu lên: “Ta sẽ không để hắn làm được điều đó đâu! Trước lúc đó ta nhất định sẽ ăn độc huyết của Hán Khắc, chỉ cần hắn khẽ động đến ta, thì chỉ có nước chết cùng ta mà thôi!” “Thực sự là quá mức ngây thơ!” Lắc đầu, A Khắc Tây nói: “ Công dụng lớn nhất của Lệ Hồn Tà Nhưỡng là ở chỗ khống chế linh trí của con người ta, nói cách khác, độc tính của nó hầu như đều tập trung ở đại não người dùng nó, còn ở trong máu rất ít.
323 “Bởi vì dược liệu dùng để giải độc không đủ. ” A Khắc Tây giải thích: “Đừng nhìn ta chỉ dùng hai vị thảo dược có thể giải độc cho đệ đệ của ngươi, tất cả đều là kỳ hoa hiếm thấy có thể ngộ không thể cầu, khi ta ở Huyết Hồng sơn cốc tuyệt tích mấy trăm năm.
324 “Chết tiệt ! Ách Ba Đa là lừa gạt ngươi, bọn họ nhốt tại đâu, mau mang ta đi !” Dịch Vân trong lòng thầm hận bản thân, chuyện trọng yếu như như vậy hắn rõ ràng nên sớm để ý, chỉ là toàn bộ tâm lực đều đặt trên người Lan Ny và Hán Khắc, mới xem nhẹ chuyện này.
325 Lại nửa canh giờ trôi qua, Dịch Vân trông thấy từ xa xa có hai nam hai nữ đang chạy về phía thạch thất, tất cả bọn họ đều trầm mặc và lãnh đạm, hai mắt lờ đờ u mê vô thần, không cần suy đoán cũng biết ngay là thành viên của Đấu Khuyển.
326 Mệnh lệnh ban ra, tất cả binh lính vốn là đứng thành hàng chỉnh tề đội ngũ đều chuyển động, kỳ quái chính là, bọn họ đều không mang binh khí, tất cả đều tiến công với khí thế hừng hực, tuôn thành đàn xông tới vây đánh Dịch Vân.
327 Quân đội chiếm giữ một hướng rồi tách ra. Dịch Vân kinh ngạc, thốt: “Vừa rồi chiến đấu cùng ta chỉ là một phần…” Toàn bộ đều lấy một chiêu phân thắng bại, đấu khí chỉ ở dưới bảy thành, mà hai bên cách nhau vài dặm, lấy thực lực của Ách Ba Đa không thể nào phát hiện mới đúng, rốt cuộc là khâu nào xuất hiện sơ hở.
328 Khi Dịch Vân nghe xong Hán Khắc nói mấy câu cuối cùng đã sớm có dự cảm. Tuy nhiên Hán Khắc vẫn ngồi đưa lưng về phía hắn, càng không đoán trước được là Hán Khắc lại có được trủy thủ ở trên người.
329 "Lục tinh đỉnh phong cùng ma binh thứ thần khí?" Ách Ba Đa có chút ngoài ý muốn, lập tức cười to nói:" Khó trách cùng là lục tinh đỉnh phong thủy hệ Pháp Cuồng cấp bậc cao giai, đội trưởng tiền trạm lại có thể bị ngươi giết chết dễ dàng như vậy, nguyên lai là có một thanh ma binh thứ thần khí nơi tay a.
330 “Thật là đáng chết, tất cả đều là đồ ngu xuẩn! Nhân số chiếm ưu thế tuyệt đối, vậy mà vẫn để cho đối phương rảnh tay rảnh chân chém giết? Bày binh! Kết trận! Lấy đội hình tiến công, toàn bộ lên hết cho ta, chỉ cần mấy lần mãnh công, cuộc chiến trong nháy mắt là có thể chấm dứt! Nhớ kỹ, hắn chỉ có một mình, nhanh nhanh chém chết hắn cho bổn đội trưởng! Ách Ba Đa tức giận rống lên một tiếng, chấn tỉnh toàn bộ binh sĩ đang trong cơn sợ hãi, làm cho mọi người vững vàng tâm trí hơn.
331 Trong trạch viện, một thiếu nữ ra khỏi phòng. Đi vào hoa viên xa hoa bên trong trang viện, đầu mùa xuân này, cảnh tượng nơi đây trăm hoa đua nở, Bạch Anh nở rộ, Bạch Hoa liễu rủ, ngay cả trong ao, nụ sen cũng chớm nở, mà thiếu nữ đối với cảnh tượng tươi đẹp này lại không thèm nhìn đến, mắt trông về phương xa đậm ánh tịch dương, biểu tình có vẻ thẫn thờ.
332 Ách Ba Đa lớn tiếng hạ lệnh: "các đoàn viên ngăn trở hắn! Chỉ cần có thể ngăn hắn một lát, chờ các đội trưởng đến là có thể xứ lý hắn! Bổn đoàn trưởng hứa, người nào đầu tiên giết chết hắn, ban thưởng một thanh ma binh tam phẩm, cộng thêm trăm vạn tiền thưởng.
333 Đầu xuân hoa tuyết bay, cũng không phải một màu thuần trắng, mà lại mang một màu lam u nhạt! Nếu đưa tay hứng lấy và nhìn kỹ, thì nào phải tuyết trắng, cũng không phải tuyết băng, mà chính là kết tinh của thủy nguyên tố nồng đậm trong không khí áp súc lại mà thành, nên so với tuyết lại càng nhẹ nhàng hơn, so với tuyết cũng nhỏ nhắn hơn, mà so với tuyết lại càng lạnh giá hơn! Giữa quân trận, lấy Dịch Vân làm trung tâm, khuôn viên hai trăm mét bên ngoài lúc này đã phủ một lớp băng trắng toát, dày chừng nửa thước, những nơi có binh sĩ đứng, bàn chân của chúng đều đã bị đông cứng dính liền với nền đất lạnh lẽo.
334 Liền đó, xung quanh chiến trường, ma lực trong thiên địa bỗng nhiên chấn động kịch liệt, tám đại nguyên tố khác nhau đột ngột đồng thời hội tụ, khiến một lượng nguyên tố khổng lồ không thể tưởng tượng tràn ngập khắp doanh địa của Thanh Lôi quân.
335 Lúc này, Tút Ma Ma đã dẫn quân chạy đến dưới đài cao, nhưng không thể không dừng hẳn lại, toàn bộ Ma pháp quân đoàn, kể cả Trưởng lẫn Phó, đều đã rơi vào tay thiếu niên kia, tuy bị thương rất nặng nhưng vẫn còn sống.
336 Ánh tịch dương khuất dần sau dãy núi lớn phía Tây, thay vào đó là vầng trăng êm ái tỏa sáng giữa bầu trời tím sẫm. Ánh trăng bàng bạc mà mông lung, lóng lánh mà dịu dàng bao phủ toàn bộ đất trời Thánh Địa trong một màu vàng thanh khiết.
337 Cổ Lan không ngồi trong Lương Đình mà tự kê bàn dưới tán gốc Phượng Hoàng Hoa, ngẩng đầu nhìn trăng sáng, một mình nhấp rượu thơm, nhàn nhã thả lỏng tâm tình mặc theo gió phiêu du.
338 Đến tận giữa trưa, Dịch Vân mới chậm rãi thức dậy, đôi mi khép hờ vừa mở đã lập tức trông thấy một ánh mắt quan hoài đẫm lệ đang chăm chú nhìn hắn. Cuối cùng cũng đợi được Dịch Vân tỉnh lại, Lan Ny mừng rỡ vô cùng.
339 Dịch Vân nghe vậy không do dự, vui vẻ cười nói: "Dĩ nhiên không có vấn đề, đừng nói 500 cân, coi như là 1000 cân ta cũng không nói câu thứ hai. " Vừa nói Dịch Vân vung tay lên hai tòa phách quáng hai màu hồng lam như ngọn núi cao đột ngột xuất hiện trước mặt mọi người.
340 Dịch Vân cùng với Lan Ny đồng thời ngạc, Tạp Lỗ Tư cũng biểu hiện dị thường, lẳng lặng suy nghĩ. Tên nghe thật đẹp, hình như không quan hệ tới vấn đề hiện tại, có tác dụng gì?” A Khắc Tây chậm rãi nói:“Thuốc cũng như tên.