121 Yến Thanh Ti đen mặt! Đây rõ ràng là ông trời không muốn cô làm người xấu mà? Tần Cảnh Chi đánh giá cô từ trên xuống, một cô gái nhỏ nhắn, xinh đẹp, không cao, thân hình thon gầy, cũng không biết lấy đâu ra nhiều thù hận tới vậy: "Sao lần nào gặp cô, cô cũng đang làm chuyện xấu vậy.
122 Mấy ngày này Nhạc Thính Phong lại vô cùng biết điều, không hề quấy rầy cô. Nhưng, ánh mắt anh nhìn Yến Thanh Ti không còn giống với trước đây nữa, khiến cô không thể không nghi ngờ liệu có phải anh ta lại đang che giấu ý đồ xấu xa gì không.
123 Khóe miệng Nhạc Thính Phong nhếch lên: "Ai bảo không, anh kén chọn như vậy, chỉ có em là hợp với khẩu vị của anh thôi. " Yến Thanh Ti quay người lại: "Nghe thấy chưa, người đàn ông của tôi không để ý tới các cô đâu.
124 Tần Cảnh Chi buông một câu rồi đi mất. Yến Thanh Ti nhìn tấm danh thiếp, nhếch miệng, sao cô lại không phải hạng người đó chứ, cô chính là hạng người như thế đấy! Yến Thanh Ti tính xoay người rời đi, lại thấy Hứa Thiến Hi đang đứng trong góc, âm thầm quan sát cô.
125 Đi ở giữa đường, rất dễ bị phát hiện, Yến Thanh Ti quẹo vào một cái ngõ, tiếng bước chân phía sau càng lúc càng gần, cô không dám ngoảnh lại, sợ chỉ cần quay lại thôi sẽ thấy những nguy hiểm đó sắp nuốt lấy cô.
126 Yến Thanh Ti hừ lạnh một tiếng, cuối cùng cũng yên tâm ngất đi. Nhạc Thính Phong day cô: "Này, Yến Thanh Ti, tỉnh lại đi. . . . . . . . . " Yến Thanh Ti không động đậy gì nữa.
127 Nhạc Thính Phong vác Yến Thanh Ti lên xe rời đi, gặp hai xe cảnh sát giờ mới tới, Nhạc Thính Phong bĩu môi. Nhạc Thính Phong lại sờ lên mặt Yến Thanh Ti: "Nhìn thấy chưa, tôi còn nhanh hơn cả đày tớ của nhân dân đấy nhé, em nghĩ xem nên cảm ơn tôi thế nào đây.
128 Yến Thanh Ti khinh bỉ, thuận miêng nói: "Ờ, cảm ơn. " "Chỉ vậy thôi?" Bộp, Yến Thanh Ti bật đèn trên đầu giường lên. Ánh đèn mờ ảo ấm áp, nhưng ánh mắt Yến Thanh Ti lại chói dị thường, cô nói: "Vậy anh muốn thế nào? Lên giường?"
Đầu lưỡi Yến Thanh Ti đều bị cắn rách hết cả, lúc mới tỉnh dậy, cô chỉ cảm thấy đau mỗi đầu.
129 Lúc này, Nhạc Thính Phong đang quằn quại cực độ, “ăn”, hay không “ăn” đây? Nhạc Thính Phong nhịn hết sức cực khổ, anh bỗng cảm thấy, sao mình phải khổ thế chứ? Anh cứu Yến Thanh Ti, chuyện lần trước coi như huề nhau, nếu như cô đã khiêu khích tới vậy, mà anh còn không phát uy thì có còn là đàn ông nữa không? Huống hồ, anh là ai chư? Dựa vào cái gì mà phải chịu ấm ức vì người phụ nữ này? Sau khi suy nghĩ cẩn thận, Nhạc Thính Phong bất thình lình nghiêng người đè Yến Thanh Ti dưới thân, xé toạc áo cô ra.
130 Yến Thanh Ti cười ha hả: “Nhạc Thính Phong, sao trước đây tôi không phát hiện ra anh lại đê tiện đến thế nhỉ?” Nhạc Thính Phong thay quần áo: “Đúng thế đấy, trước đây tôi có như thế này đâu, nhắc đến vấn đề này thì phải trách em.
131 Nhạc Thính Phong kinh ngạc : Đệch, Yến Thanh Ti bị đánh tráo mất rồi à? Cô ta mà nhân từ thế này à? Đáng nhẽ cô ấy nên nghĩ cách chỉnh chết con nhỏ Hứa Thiến Hi đó chứ.
132 Đương nhiên là Nhạc Thính Phong cũng có mặt, anh muốn xem cô ra tay như thế nào. Yến Thanh Ti ở trong khách sạn này lâu như thế, cô đương nhiên biết cách tránh đi các camera theo dõi.
133 Nhạc Thính Phong kiên trì đi đến nơi đó, anh tự nói với bản thân mình, không cần coi bọn họ là người, xem bọn họ như một đám xiên nướng là được, đừng nhìn bọn họ.
134 Thính Phong muốn làm tới nữa nhưng Yến Thanh Ti đã đạp cho anh một phát. “Tối nay bà đây còn có việc nghiêm túc phải làm, anh đừng có quấy rầy. ” Nhạc Thính Phong nằm kềnh ra giường, tay chân giang ra, lòng đầy xót xa: “Việc nghiêm túc cái gì, chỉ là xử lí Hứa Thiến Hi thôi chứ gì? Em không thấy việc quyến rũ tôi, sinh cho tôi một đứa con, không chừng có khi còn vào được nhà họ Nhạc ấy, đó không phải là chuyện nghiêm túc à?” Yến Thanh Ti khinh bỉ nhìn anh: “Đừng có quên tôi còn lập chí làm mẹ kế của anh đấy.
135 Yến Thanh Ti liếc Nhạc Thính Phong một cái: “Sao thế? Có phải anh cảm thấy tôi quá độc ác đúng không ? Anh thấy, dù sao thì đêm hôm đó, tôi cũng chẳng chịu thương tổn nào mang tính thực chất, cớ sao phải xuống tay độc ác thế, không để lại một con đường sống cho người khác ?” “Không phải.
136 Mười hai giờ đêm khuya, Hứa Thiến Hi ngồi trong đồn cảnh sát của Cảnh Thành cuối cùng cũng tỉnh táo lại. Bởi sự việc lần này kể ra thì cũng có hơi nghiêm trọng, Hứa Thiến Hi là một nghệ sĩ nổi tiếng, sự việc lần này phát sinh gây ảnh hưởng nghiêm trọng đến hình ảnh thành phố điện ảnh của Cảnh Thành, nên cảnh sát quyết định thẩm vấn suốt đêm.
137 Hai chữ ‘mại dâm’ đối với bất kì một người con gái nào đều là vết nhơ cả đời đều rửa không sạch, tất cả mọi người đều nhìn cô với ánh mắt háo sắc. Sự nghiệp diễn xuất cũng kết thúc ở đây, sau này kết hôn cũng chẳng có ai muốn lấy.
138 Viên cảnh sát nữ cũng gật đầu: “Được rồi, cứ thế này đã. ” Thế nên dù cho Hứa Thiến Hi có gào thét thế nào cũng bị đưa đi. Bởi vì Hứa Thiến Hi nói rằng cô ta bị bỏ thuốc, cảnh sát làm việc cũng khá là cẩn thận, liền đem những dụng cụ đựng nước uống mà cô ta đã từng tiếp xúc trong khách sạn về làm xét nghiệm.
139 Trong vòng một tiếng ngắn ngủi, tất cả những tin đồn đều biến thành sự thật, công ty quản lí của Hứa Thiến Hi và đám fan của cô ta bị ăn một cái tát vào mặt.
140 Băng qua đường cái, còn khoảng ba mét nữa là tới xe, Nhạc Thính Phong liền nghe thấy tiếng có người gọi anh: "Thính Phong. " Nhạc Thính Phong ngoảnh lại, là Hạ Lan Phương Niên.