61 Ở một nơi khác, Giang Lai cẩn thận gõ cửa rồi mới đi vào: "Nhạc tổng, đã xử lí xong hết rồi ạ, MV của Cận Tuyết Sơ mới quay được đoạn đã phải dừng lại.
62 2 giờ sáng, Yến Thanh Ti cùng Tiểu Từ vẫn ngồi chờ ở dưới bãi đỗ xe tận 4 tiếng đồng hồ.
Tiểu Từ buồn ngủ nên ngáp lên ngáp xuống, trong mắt đều là tia máu: "Chị Thanh Ti, hay là tin tức không chính xác, nhỡ đâu tối nay Lạc Cẩm Xuyên lại không trở về thì sao?"
Yến Thanh Ti thì lại không lộ ra chút mệt mỏi nào, cô nhìn thời gian: "Đợi thêm một tiếng, nếu như anh ta vẫn không trở lại, chúng ta sẽ trở về.
63 Lạc Cẩm Xuyên nhìn đôi môi đỏ quyến rũ đến chết người của Yến Thanh Ti, khẽ nuốt nước miếng, nheo nheo mắt, cúi đầu xuống, anh muôn hôn lên đôi môi đó!
Yến Thanh Ti vươn ngón trỏ để trên môi Lạc Cẩm Xuyên, ngăn lại nụ hôn của anh ta, cô nói: "Nghĩ cũng hay nhỉ, tôi là người dễ dãi đến vậy sao, người ta.
64 Trên mặt của Lạc Cẩm Xuyên lúc này đã không còn ý cười, hai mắt khóa chặt ánh mắt của Yến Thanh Ti: "Nếu tôi muốn ngay bây giờ thì làm sao?"
Lạc Cẩm Xuyên biết Yến Thanh Ti định tính toán gì?
Đương nhiên anh ta cũng biết, hiện tại trong tay anh đang nắm thứ cô ta muốn.
65 Yến Thanh Ti nhếch môi: "Cẩm Xuyên, anh nói chuyện với ai vậy? Lại là cô bạn gái đáng ghét của anh à, không phải anh nói, cô ta còn không bằng một sợi tóc của em, có em rồi, sẽ đá cô ta sao? Còn để tâm tới cô ta làm gì, mau tới vui vẻ với em nào!
Nói xong, Yến Thanh Ti liền ba chân bốn cẳng chạy mất, trước khi Lạc Cẩm Xuyên kịp đuổi theo cô đã mở cửa lên xe.
66 Yến Thanh Ti đứng ở trước cửa sổ, nhìn tiểu Từ lái xe rời đi.
Cách trời sáng vẫn còn mấy tiếng, thừa dịp Yến gia đang loạn, cô phải làm thêm gì đó nữa mới được.
67 Giọng nói của Yến Thanh Ti có chút mềm mại du dương, đầy quyến rũ và mê hoặc khiến cho bất cứ gã đàn ông nào nghe qua đều không thể quên.
Cho dù lỗ tai của anh trở nên tê dại, nhưng trong lòng anh lại vô cùng rõ ràng, ý đồ của Yến Thanh Ti không hề dễ nghe như giọng nói của cô.
68 Nhạc Thính Phong khẽ nhướn đuôi mày, ngả ngớn nói: "Nói cứ như em là yêu tinh thực thụ ấy, em có thể ăn được tôi sao?"
Yến Thanh Ti nhếch khóe môi, chậm rãi nói: "Đúng thế, tôi chính là hồ ly tinh, chuyên môn đi.
69 Yến Thanh Ti liếc Nhạc Thính Phong một cái: "Nếu hôm nay, Nhạc tiên sinh đã có hứng thú như vậy, tôi sẽ để cho anh có thêm mấy bí mật chung nữa!"
Không giết được Nhạc Thính Phong thì thôi nhưng không thể cứ để anh ta uy hiếp mãi thế được.
70 Ba. . .
Một tiếng giòn tan vang lên, Nhạc Thính Phong vỗ lên tay Yến Thanh Ti.
"Sờ cái gì mà sờ? Không sợ có vi khuẩn à?"
Yến Thanh Ti đảo mắt khinh thường, móc từ trong túi ra một ống tiêm, kín đáo đưa cho Nhạc Thính Phong: "Làm đi.
71 Nhạc Thính Phong: ". . . "
Yến Thanh Ti ngáp một cái, đẩy Nhạc Thính Phong ra rồi vỗ nhẹ vào gương mặt đang đen như đít nồi của anh ta. "Tôi mệt rồi, ngủ trước đây, đừng làm phiền.
72 Xinh đẹp?
Người đẹp hơn cô ta, anh chưa từng thấy qua sao?
Tính tình tốt?
Hahaha, anh chưa thấy người phụ nữ nào xấu tính đến cực phẩm như cô.
Hiền lành, lương thiện?
Thôi cho xin, chưa có ai dám vượt qua cô ta về độ độc ác, âm hiểm.
73 Yến Thanh Ti đứng trước mặt Nhạc phu nhân không nhanh không chậm mặc lại quần áo, không có chút xấu hổ nào.
Đừng nói giờ chỉ có mình bà, kể cả con trai bà cũng có ở đây, cô cũng chẳng có gì phải xấu hổ cả.
74 Nhạc phu nhân mở to hai mắt, nhìn chằm chằm vào bụng Yến Thanh Ti.
Yến Thanh Ti cực kì ghét cái ánh mắt khinh thường mà Nhạc phu nhân dành cho cô, cho nên mới cố ý nói bậy, cứ tưởng Nhạc phu nhân sẽ không thèm nhìn tới cô nữa.
75 Boss Hung DữTao nhất định sẽ lột da con hồ ly tinh đó ra. Một buổi tối, Yến Thanh Ti trôi qua thật muôn màu muôn vẻ mà Yến gia thì trôi qua cũng thật sinh động.
76 Con trai thì tai nạn, con gái thì thành cái dạng này, công ty thì xảy ra một đống chuyện, Yến Tùng Nam chưa bao giờ thấy mệt mỏi như lúc này. Ông ta bực bội lắc lắc đầu, cầm lấy áo khoác rồi đi ra khỏi nhà.
77 Chị Mạch cảm thấy lạnh hết cả tóc gáy: "Em dám đảm bảo không có Tiết Tranh thì đạo diễn Phùng sẽ tới tìm em sao?" Yến Thanh Ti nâng cằm, tự tin nói: "Dám.
78 Chị Mạch kích động: "Nhưng nhắc tới mới nhớ, nghe nói Tiết Tranh thê thảm lắm, hình như bị chấn động não, chưa kể còn bị cào cho nát mặt, chuyến này coi như xong.
79 Khúc Kính trợn tròn mắt ngạc nhiên, sau đó liền cười hì hì: “Anh, chúng ta…chúng ta là người văn minh, không thể ăn cướp trắng trợn thế được, bao nhiêu năm rồi chúng ta có làm mấy việc như thế này nữa đâu, đúng không?” Nhạc Thính Phong: “Tôi có bảo cậu ăn cướp trắng trợn đâu?” Khúc Kính cười ha hả: “Em hiểu rồi, em sẽ âm thầm ra tay, anh yên tâm, nhất định sẽ không để họ lọt lưới.
80 Nhạc Thính Phong từ từ quay lại, đôi mắt phượng cong cong: “Quay phim à?” Giang Lai lắp bắp nói: “Thì là…cái bộ phim mà cô ấy bị cướp mất vai diễn ấy ạ, cô Thanh Ti đã lấy lại được vai đó rồi ạ.