1 Edit : mimiBeta :Lệ LâmThứ Hai, 6 giờ rưỡi sáng sớm, đồng hồ báo thức vang lên. Rời giường, đánh răng rửa mặt, cầm lấy lược vừa chải, vừa chạy vào sân nhà, vội muốn biết khóm cúc trắng của tôi đã nở chưa.
2 “Hai người các cô!” Khẽ quát một tiếng, hai đòn Thiết Sa chưởng đánh trúng ngực chúng tôi, “Núp ở đây lười biếng!” “A!” Tôi kêu thảm, cả người đụng vào cửa sổ thủy tinh, đau nhìn màn ảnh soái ca ngoái đầu nhìn lại cười.
3 Edit : mimi Beta : Lệ Lâm Thứ sáu chờ mong cuối cùng cũng đến rồi! Tôi nhìn lần thứ N về phía đồng hồ sát tường trên bảng đen, nhìn chằm chằm vào kim dài đi được nửa vòng kia, thần trí mới quay trở lại tấm bảng thầy giáo vừa viết.
4 Ngây ngẩn nhìn bục giảng không người, nghĩ một giờ trước, anh còn bày ra phong thái thế nào trên bục. Ô, lệ xúc động lại rơi, tôi ghé vào trên bàn, cúi đầu vào khuỷu tay, lẳng lặng nghĩ tâm sự.
5 Thời gian trôi qua, một tuần lại một tuần. Tôi cứ đến trường theo thường lệ, làm đống lớn bài tập, ăn cơm bà nấu, tưới hoa bố trồng, quấn quít lấy mẹ già đan áo len, buôn chuyện với lũ bạn, tuy vì chẳng liên hệ gì đến Trình Định Doãn mà thấy có chút mất mát, nhưng đây là cuộc sống của tôi mà, vẫn hạnh phúc thật đơn giản.
6 Kế tiếp là thời gian đầu tôi sống trong nước sôi lửa bỏng. Thứ Hai sáng sớm đến trường, liền thấy Lý Phái Nhã cười hề hề đứng gần chỗ để nơi tôi hay đổ xe, đằng sau là Liêu Hương Hương với vẻ mặt hưng phấn.
7 “Cậu gần đây có điểm náo nhiệt a. ” Tự nhiên, Trần Kì đặc hữu kiều mị lại lên tiếng. Tôi nghe vậy ngạc nhiên quay đầu, thấy cô ấy vẫn vùi đầu viết này nọ.
8 Tôi quăng mạnh xe đạp, đứng ở cửa ở bệnh viện, liền vội vàng chạy vào, rất nhanh tìm được phòng bệnh –“Tuệ Na, cậu có khỏe không?”Trương Tuệ Na nằm ở trên giường bệnh, nghe tiếng trợn mắt.
9 “Cô…… tôi…… tôi hiện tại không rảnh uống. ” Cô ấy trừng mắt nhìn tôi, “Tránh ra ! Tôi có việc gấp phải làm! Đáng ghét, Quan ca không biết đi đâu vậy, không sớm chút tìm được hắn thì nguy rồi……”“Ngày hôm qua tôi có thấy hắn.
10 Edit: Sabj + Kat tỷBeta: Lệ LâmBốn người vòng qua hai ngõ nhỏ, rất nhanh đến trước một cánh cửa, tôi dừng lại, bóp bóp eo một chút. “Đây không phải……?” Trình Định Doãn nhìn biển tên.
11 Cô ấy đột nhiên đi chậm lại, suy nghĩ hồi lâu, bỗng nhiên thở dài, “Kỳ thật … mình chỉ là thực hy vong sẽ có chuyện đặc biệt diễn ra, có thể có chuyện tốt đẹp như trong tiểu thuyết vậy.
12 Edit: SabjBeta: Lệ Lâm. Thời gian trôi qua cực nhanh, thời tiết dần dần nóng lên, đã là đầu hạ. Tôi vẫn không có gì thay đổi, mấy ngày hôm trước cắt tóc ngắn nhẹ nhàng khoan khoái, bị Lí Phái Nhã gọi là tiểu đẹp trai.
13 Tôi mở to mắt, qua lại xem hai người. A Phân cà lơ phất phơ, một bộ biểu tình khiêu khích chờ người khác tới đánh. Triệu Tuyết Phương mặt xanh mét, ném một câu “Ai là chị của mày!” Liền vội vàng chạy ra.
14 Edit: Sabj. Beta: Lệ Lâm. Dắt xe, cùng cô Trần bước chậm dọc theo hàng cây bên đường, đi lâu, cảm giác oi bức được giải tỏa không ít. Có lẽ, cùng giọng nói kéo dài mềm nhẹ của cô Trần có liên quan? Nhưng sao nói đi nói lại toàn là chuyện phiếm?“Cô giáo, cô muốn nói chuyện gì với em?”“A, em không hỏi suýt nữa cô đã quên.
15 Trải qua một cuộc thi không biết trời đất là gì, chúng tôi được nghỉ. Thời tiết nóng bức, chỗ nào cũng không muốn đi, ở nhà xem tivi đọc tiểu thuyết. Cuộc thi đại học đã bắt đầu, truyền thông đưa tin khí thế ngất trời.
16 Edit: Sabj. Beta: Lệ Lâm. Cấp ba a cấp ba, tôi nghĩ trải qua thời gian này mọi người không thể dễ dàng quên. Mệt lại thống khoái! Không ngừng mà khiêu chiến bản thân, cứ tự hỏi: Tôi có thể đạt thành tích cao không? Có loại khoái cảm siêu việt không ngừng.
17 Cuối cùng cũng đến ngày công bố điểm, chính là thứ Bảy, từ sáng mẹ đã bắt đầu liều mạng gọi điện thoại tra điểm, tám đến chín giờ, điện thoại tổng đài luôn bận, sau khi nghe xong thả lại phone, ngồi im sau một lúc lâu.
18 Lời cuối sách. Cái gọi là chụp tha, là chưa trưởng thành bắt chước người lớn chơi trò yêu đương. Chụp tức là tìm kiếm bạn chơi, tiếp đó là tha, dắt nhau vượt qua một khoảng thời gian, ngoại trừ một đoạn trí nhớ hoặc ghi lại, cái gì cũng không có.