41
“Đậu hủ rau xanh cũng được đi, dù sao cũng không muốn làm ăn mày nên đành chấp nhận, nhưng thịt heo thì người có tiền không ai ăn, ta cũng ăn không quen” lão đầu nhi cũng theo nàng đi vào, miệng lầm bà lầm bầm
Lâm Tiểu Trúc vừa bực vừa buồn cười, nàng nhớ tới chuyện Tô Đông Pha bị biếm đến Hoàng Châu, từng làm thơ rằng “Hoàng Châu có thịt heo, bị xem như cặn bã, người giàu không chịu ăn, người nghèo không biết nấu.
42
Ngày hôm sau Lâm Tiểu Trúc lại đến Thanh Khê trấn, theo lối cũ vào đến viện kia thì thấy Trương Đông đang cầm chổi trong tay nhưng lại không quét rác mà đứng ngẩn người, mặt nhăn mày nhó.
43
Lão đầu nhi này tiêu tiền như nước mà cũng biết cách kiếm tiền sao? Lâm Tiểu Trúc kinh ngạc nhìn hắn “nếu như ta phải lo chuyện cơm áo gạo tiền, nhất định sẽ nghĩ tới cách này nhưng hiện tại ta không bị đói cũng không bị lạnh, Trương đại ca cũng không phải người ngoài, cho nên ta không giấu riêng cho mình.
44
Quả nhiên, vừa ăn cơm chiều xong, Viên Thập đã tới tìm ‘Lâm Tiểu Trúc có ở đây không ? công tử gọi ngươi "
Lâm Tiểu Trúc chạy ra ngoài trong ánh mắt lo lắng của Tô Tiểu Thư, đi theo Viên Thập đến viện của Viên Thiên Dã.
45
Viên Thiên Dã vô tình cười cười " ngươi không biết vị gia kia mới nói vậy. Vị kia nhìn như mơ hồ, tính tình như tiểu hài nhi nhưng thiên hạ này, có chuyện gì mà giấu được hắn chứ.
46
"Nha đầu, ngươi đã đến rồi?" Tiết lão gia tử quay đầu, nhìn thấy Lâm tiểu Trúc thì tươi cười vẫy tay với nàng "đến đây đi"
"Đây là cái gì?" Lâm Tiểu Trúc đi qua đi, tò mò nhìn án đài.
47
Lúc mới đầu, Lâm Tiểu Trúc quả thật không hiểu dụng ý của Tiết lão gia tử nhưng một lát sau, nàng đã hiểu được sự dụng tâm lương khổ của hắn, cười đáp "chẳng phải từ đầu sư phụ đã nói sẽ dạy ta trở thành đại sư sao? ta nghĩ, đầu bếp và đại sư khác nhau ở chỗ họ vận dụng nguyên liệu nấu ăn như thế nào.
48
Lâm Tiểu Trúc biết đây cũng là một bài kiểm tra liền buông đũa, nghĩ nghĩ nói "trên đời này luôn có nhiều nguyên liệu nấu ăn đặc thù, có thể làm ra mỹ vị nhưng những mỹ thực đó chỉ những người có tiền lại trong lúc cơ duyên xảo hợp mới ăn được mà thôi.
49
Lão đầu nhi lục lọi túi tiền, lấy vài cái tiền đồng, nhìn nhìn một hồi rồi trừng mắt nói với Lâm Tiểu Trúc "còn thừa mười sáu văn tiền"
Lâm Tiểu Trúc cũng không lấy làm ngạc nhiên, mấy thứ tổ yến, vây cá.