21
Thanh âm chưa dứt, Nguyễn giáo tập liền xuất hiện ở tại cửa. Nàng nhìn lướt qua trong phòng, thấy Lý Linh Nhi nước mắt lưng tròng, ánh mắt liền lạnh lên “rốt cuộc sao lại thế này?”
Trong phòng không ain lên tiếng, những người là việc không liên quan đến mình, không muốn lắm miệng, mắc công lại bị Nhuyễn giáo tập trách phạt.
22
“Thật vậy chăng? Công tử bộ dạng thế nào?”
Mọi người càng thêm hưng phấn, vừa đi vừa hỏi chuyện với Ngô Thái Vân.
Ngô Thái Vân vụng trộm nhìn Lâm Tiểu Trúc, thấy nàng vẫn ung dung đi ở phía sau, còn nhìn ngó bức tường liền yên tâm đắc ý miêu tả bộ dáng của Viên Thiên Dã, làm cho ai nấy đều ngưỡng mộ.
23
Viên Thập tuổi cũng xấp xỉ Viên Thiên Dã, tính tình lại hoạt bát, có điều ánh mắt không được tốt lắm, dường như không nhận ra Lâm Tiểu Trúc sắc mặt khó coi mà dọc đường còn tám chuyện không ngừng, khi đến viện của Viên Thiên Dã thì gần như đã hỏi hết tổ tống mười tám đời của nhà nàng, cho đến khi Lâm Tiểu Trúc trợn mắt, hoài nghi hắn có phải là công an khu vực chuyên điều tra hộ khẩu mới xuyên qua hay không.
24
Học đường này rất giống phòng học hiện đại, rộng mở sáng ngời. Đầu tiên là bàn của phu tử, hai bên có hai câu đối, bên dưới còn có án thư. Phía dưới là mười tám án thư, chia làm hai dãy, mỗi bên chính cái.
25
Thấy họa thủy không nhanh không chậm châm trà, Lâm Tiểu Trúc cũng không gấp. Sắc đẹp trước mặt cũng là một loại cảnh đẹp ý vui, còn được xem miễn phí đương nhiên là phải hảo hảo thưởng thức rồi.
26
Viên Thiên Dã mặt đen như đít nồi.
Nếu để cho nàng làm như vậy chẳng khác nào thông báo cho toàn sơn trang biết. Hình tượng công tử nho nhã mà hắn khổ tâm duy trì bao lâu nay, chẳng lẽ sẽ bị hủy như áo bào trắng này sao? Nha đầu này, hắn đã biết là không phải dễ chọc nhưng không ngờ nàng có thể phản kích nhanh lại độc như vậy.
27
Viên Thập nghĩ nghĩ, trịnh trọng gật gật đầu. Lại khó hiểu hỏi: “nhưng vì sao lại chọn Lâm Tiểu Trúc?”
Viên Thiên Dã cười “đâu chỉ có nàng. Ngay cả ta, ngươi cũng là một giọt nước kia” dừng một chút lại bổ sung “ngươi đừng thấy nàng vóc người gầy yếu, tay trói gà không chặt mà lầm, nha đầu kia rất quỷ.
28
Tần quản sự phân công công việc xong liền đi ra ngoài, ở lại phòng bếp hỗ trợ ngoại trừ Lâm Tiểu Trúc còn có Chu Ngọc Xuân và ba nữ tử ở phòng bên cạnh.
29
Mọi người quay đầu thì thấy Ngô Thái Vân mặt mày hầm hầm xuất hiện ở cửa
“Ngươi cũng đến nếm thử đi” Triệu Hổ nhiệt tình mời, biểu tình có chút mất tự nhiên.
30
Thấy mọi người đều nhìn sang bên này, mà Tô Tiểu Thư lại căm tức Lý Linh Nhi, Lâm Tiểu Trúc liền biết người vừa lên tiếng là Lý Linh Nhi. Nàng và Ngô Thái Vân ngồi ở trên cùng nhưng hai người hơi cao, nếu ngồi ở trên sẽ làm vướng tầm nhìn của Trương phu tử vì thế mới đổi các nàng xuống bên dưới, cùng một dãy với Lâm Tiểu Trúc.
31
Mọi người lại bàn tán. Lâm Tiểu Trúc thảm rồi, bị tới hai tội, không biết Trương phu tử sẽ phạt nàng thế nào? Hơn nữa nếu bị phạt thì Lâm Tiểu Trúc muốn chiếm vị trí đầu trong kỳ kiểm tra là không có khả năng.
32
“A?” Lâm Tiểu Trúc ngạc nhiên nhìn về phía Lý Duy Trụ và Triệu Hổ. Hôm qua nàng mới bị phái đến phòng bếp làm việc, có thể làm cho Tần quản sự tức giận chắc là chuyện Triệu Hổ để dành thức ăn cho các nàng nhưng cũng không phải do nàng yêu cầu, mà mọi người đều ăn, vì lý do gì nàng lại bị khai đao? Chẳng lẽ nàng dễ ăn hiếp lắm sao?
Có điều giờ cũng không phải là lúc để tức giận, Tần quản sự tuyệt đối không có vô duyên vô cớ mà kiếm chuyện với nàng.
33
Ngô Thái Vân thấy Lâm Tiểu Trúc đi ra, vội vàng lui ra sau, nhanh chóng nấp sau đống củi. Lâm Tiểu Trúc đi thẳng về phía cửa viện, đang lúc Ngô Thái Vân thở dài nhẹ nhõm thì nàng lại quay người, vòng ra phía sau, đi đến sau lưng Ngô Thái Vân, đưa tay vỗ nàng một cái.
34
Khi Ngô Thái Vân trở về ăn cơm chiều, vừa vào sân đã thấy không khí cực kỳ quỷ dị. Mọi người đang bàn tán xôn xao bỗng nhiên im bặt, quay đầu nhìn nàng, trong mắt toàn là chán ghét.
35
Lâm Tiểu Trúc không để ý tới ánh mắt của mọi người, nhíu mày suy nghĩ: Viên Thiên Dã sai Viên Thập đến gọi nàng, hiển nhiên là có liên quan tới Ngô Thái Vân nhưng hắn muốn gì đây?
Đi theo Viên Thập đến viện của Viên Thiên Dã, Lâm Tiểu Trúc thấy hắn vẫn ngồi trong rừng trúc uống trà, chẳng qua trên người không mặc y bào màu trắng tao nhã nữa mà là màu lam hắn thích.
36
Quả nhiên,nội dung học quy củ chiều hôm đó chính là xem Ngô Thái Vân chịu phạt. Mai quản sự liệt kê những lỗi lầm của Ngô Thái Vân từ lúc mới tới sơn trang đến nay, rồi tuyên bố hình phạt.
37
“Thanh Khê trấn ? " Lâm Tiểu Trúc không kiềm được phấn khích. Nếu động này có thể thông ra bên ngoài, vậy nàng từ đây mà trốn đi thì có thể thoát khỏi sự không chế của Viên Thiên Dã rồi.
38
Lâm Tiểu Trúc đi xuyên qua sân, mở cánh cửa ra, trước mắt lại mà một gian phòng, chia làm hai sương phòng trái phải. Nàng do dự một chút rồi đẩy cửa của cả hai xương phòng ra, bên trong cũng đầy tro bụi, chỉ có mấy tấm ván ghép thành cái giường, thêm một cái bàn, một cái ghế dựa.
39
Đại Ngưu nhìn nhìn Lâm Tiểu Trúc rồi cùng Lưu nhị gia nâng lão nhân kia lên
“Nhị vị đại thúc xin đi theo ta” Lâm Tiểu Trúc cảm kích dẫn đường
Đi theo Lâm Tiểu Trúc xuyên qua hai ngõ nhỏ đến dưới tàng cây dong cổ thụ, Đại Ngưu kinh ngạc hỏi " tiểu cô nương, nhà ngươi ở đây sao ? "
“Không phải.
40
“Đúng rồi. Ta muốn ở đây cho đến khi có người đến tìm ta " lão nhân vuốt râu, hừ một tiếng rồi nói tiếp " bọn họ không tới tìm gia, có lý nào gia lại chủ động tìm bọn họ ? "
“Ách, được rồi.