541 Mộ Thanh Lưu nhìn Tiều Nộn Ngọc, thở dài: "Ta rất muốn nói Yến huynh phát ngôn quá sớm, nhưng khẳng định sẽ bị Yến huynh xem thường ta. Ài! Làm người nhiều lúc thật sự rất khó.
542 Khi Hoàn Huyền quay lại Kiến Khang, tin tức Khoái Ân đại phá Thiên Sư quân truyền đến, đương trường chém chết Từ Đạo Phúc. Lư Tuần bằng kĩ nghệ kinh nhân, một mình thoát khỏi trùng vây, chạy vào vùng hoang dã, chẳng biết tung tích.
543 Cách Giang Thừa ba mươi dặm trên sườn một ngọn đồi nhỏ, Yến Phi và Lưu Dụ ngồi trong bụi cỏ, cùng nhìn ánh tịch dương tắt dần sau ngọn núi phía tây. Lưu Dụ cười khổ: "Từ sau khi rời khỏi Hải Diêm, ta thật sự không biết làm thế nào để sống qua ngày, càng không rõ ràng là thống khổ hay sung sướng? Nhìn thắng lợi không ngừng tiếp cận, nhưng ta ngược lại có cảm giác mờ mịt mất mát, có khi lại không hiểu được mình đang làm gì?"Yến Phi nói: "Sự thật là ngươi so với bất kỳ kẻ nào đều hiểu rõ ràng hơn mình đang làm gì, mỗi bước đều chứng tỏ sự suy tính sâu xa của ngươi, mỗi bước cũng đều không có sai sót.
544 Thác Bạt Khuê một mình ngồi ở nội đường dùng điểm tâm, nghĩ đến tin mật mà Yến Phi truyền lại cho hắn. Lương thảo vật tư mà Hoang nhân đường xa đưa tới đối với hắn vô cùng trọng yếu, khiến hắn tự tin cùng Mộ Dung Thùy giao tranh, nhưng hắn vẫn không muốn phá thủ đoạn của Mộ Dung Thùy.
545 Có tiếng đập cửa. Đồ Phụng Tam nói: "Vào đi!"Lưu Dụ đẩy cửa vào rồi đóng lại, đến bên cạnh Đồ Phụng Tam ngồi xuống hỏi: "Nghĩ về ai thế?"Đồ Phụng Tam thở dài: "Lưu soái đoán đúng rồi! Ta đang suy nghĩ về nàng.
546 Phúc Chu sơn phía bắc đối diện Huyền Vũ hồ, đông tiếp giáp Phú Quý sơn, cùng Chung sơn cắt đứt mạch giao thông, hình dáng núi như chiếc thuyền đảo ngược, chính là bình phong che chắn quan trọng nhất của phía bắc thành Kiến Khang.
547 Quân lính Bắc Phủ binh theo hai đường thủy bộ tiến nhập Kiến Khang, chiếm lĩnh các yếu điểm chiến lược và thành trì lớn nhỏ, canh giữ ngự đạo. Không tới nửa canh giờ, tướng thủ các thành ở Nam phương đã hoàn toàn nằm dưới sự khống chế của Bắc Phủ binh.
548 Yến Phi hỏi: "Mộ huynh tựa như cảm xúc dâng trào, chẳng biết lúc này tìm đến Yến mỗ, có gì chỉ giáo không?"Mộ Thanh Lưu thong dong đáp: "Hiển nhiên sau lần đầu ta đến Tạ gia, tâm tình có chút khác thường, nói ra sợ Yến huynh lại cười.
549 Thời gian chờ đợi đau khổ rồi cũng đã qua, tất cả mong đợi, lo lắng, nhớ nhung, và nỗi sầu lo vô cùng đã hóa thành kinh ngạc hân hoan. Yến Phi nhắm mắt để thấy dung nhan ngà ngọc của Kỷ Thiên Thiên từ từ hiện lên trong vùng tâm linh, chàng trả lời: "Ta đang vội vã trên đường đến Biên Hoang, Thiên Thiên đang ở đâu?"Đôi mắt xinh đẹp của nàng lộ vẻ sợ hãi: "Thiếp không biết mình đang ở đâu.
550 Sáng sớm nay, gã mới đưa tiễn Lưu Nghị lên đường làm chủ soái chinh tây quân đoàn. Buổi chiều lại đến tiểu Đông Sơn chủ trì tang lễ Tạ Chung Tú, an táng nàng bên cạnh mộ phần của An công và Huyền soái.
551 Hai tiểu tì hầu hạ nàng thấy Lưu Dụ đến liền vội vàng thi lễ, bộ dạng hơi run run, khiến Lưu Dụ đột nhiên cảm thấy uy thế quyền lực của mình đang như mặt trời giữa trưa.
552 Mấy ngày gần đây khí trời trở lên ấm áp, bên ngoài có lẽ là những đợt tuyết cuối cùng của mùa đông ở Kiến Khang. Bên trong trướng ấm áp như mùa xuân, không phải chỉ do hỏa bồn trong trướng mà còn do trong lòng Lưu Dụ đang tràn đầy cảm giác ấm áp.
553 Lúc hoàng hôn, Lưu Dụ trở về soái phủ ở Thạch Đầu thành, cùng Giang Văn Thanh dùng bữa ở nội đường. Giang Văn Thanh vui sướng nhìn Lưu Dụ gắp thức ăn vào bát cho nàng, vui vẻ nói: “Nhìn thần sắc thoải mái của tiểu Lưu gia chúng ta, phải chăng có tin tốt?”Lưu Dụ ung dung nói: “Có tin tốt, cũng có tin xấu.
554 Thác Bạt Nghi phóng mắt nhìn khắp nơi nói: “Thời tiết quả thật đã chuyển sang ấm áp, băng đọng trên cây đã tan ra hơn nửa. Ta thật cao hứng cho ngươi, cuối cùng cũng đến ngày ngươi mong đợi.
555 Vừa nghe, vừa để một nửa tinh thần nghĩ tới “Khuyến cáo" mà Nhậm Thanh Thị đề xuất với gã sớm nay bên gối. Nhậm Thanh Thị là một nữ nhân thông minh tuyệt đỉnh, cách nhìn độc đáo, những lời nàng nói tuyệt không phải bắn tên không có đích, nhìn thấy đúng nhược điểm của mình.
556 Hướng Vũ Điền hài lòng nói: “Tìm thấy rồi!”Yến Phi nhắm mắt im lặng không nói. Hướng Vũ Điền hỏi: “Cảm ứng được Thiên Thiên ư?”Yến Phi mở to hổ mục gật đầu trả lời, thần tình thẫn thờ, hiển nhiên vì Kỷ Thiên Thiên ở trong tầm mắt mà phát sinh cảm xúc.
557 Tiểu Thi nằm ngủ cạnh nàng lại khóc trong mộng. Quân đội khởi hành không lâu thì Tiểu Thi không chịu được nỗi khổ do lộ trình gập ghềnh và tiết trời giá lạnh mà nhuốm bệnh.
558 Hướng Vũ Điền đã giúp chàng rất nhiều trong cái đống rối rắm này, chẳng những chia bớt việc, phụ trách đi thông tri cho Thác Bạt Khuê nhất cử nhất động quan hệ đến đại quân chủ lực của Mộ Dung Thùy, mà còn tìm được chỗ ẩn giấu một đạo kỳ binh khác của hắn, đó là Long Thành quân đoàn.
559 Nắm giữ trọng trách phòng vệ đêm nay là Trác Cuồng Sinh. Lão đang cúi gằm mặt viết thiên thư, nghe tin báo liền vội vàng ra đón, đưa Yến Phi đang bị một đám huynh đệ Hoang nhân vây quanh vào trong thư trai vốn là phòng của Thôi Hoành trước đây bị lão trưng dụng.
560 Mọi người tụ tập về chủ đường, cử hành nghị hội đầu tiên sau khi rời khỏi Biên Hoang. Trác Cuồng Sinh ngồi chính giữa chủ trì hội nghị, mọi người chia ra ngồi hai bên theo đúng quy củ là thành viên nghị hội ngồi hàng đầu, người dự thính ngồi phía sau theo đúng trật tự.