261 Trải qua một ngày một đêm tu đạo, nội thương y cuối cùng đã ổn định trở lại, khôi phục được sáu, bảy phần công lực, vượt qua cửa ải khó khăn. Tinh thần y hiện giờ có chút giống như ngựa hoang thoát cương, rong ruổi không thể khống chế.
262 Hách Liên Bột Bột nói: "Xuất Tập thì dễ chứ muốn thần không biết quỉ không hay quay lại thì thật là hơi khó khăn một chút. "Yến Phi liền hỏi lại: "Sự tình khó khăn như vậy sao?"Hách Liên Bột Bột cười khổ nói: "Tâm tình của ta thật sự đang mâu thuẫn.
263 Lưu Dụ sớm đã chuẩn bị tâm lý về việc này, mục quang nhìn về phía Hoài Thủy, nói: “Chuyện như vậy sao có thể xảy ra được, đại tướng quân không có ý đề phòng ư ?”Chỉ còn một canh giờ là trời sáng, xung quanh tuyết trắng xóa, gió lạnh gào rít, trời đất một vùng tiêu điều.
264 Cao Ngạn hầm hầm ngồi xuống kế bên khiến nàng không thể không nhích ra chút để giữ khoảng cách. Thấy hắn im lặng không lên tiếng, Doãn Thanh Nhã lấy làm lạ hỏi: “Ngươi biến thành người câm rồi à?”Cao Ngạn nhướn mắt nói: “Ta đang đau lòng! Sao nói ra lời được?”Doãn Thanh Nhã ngẩn người hồi lâu, chợt che miệng cười: “Ai đắc tội với ngươi thế?”Cao Ngạn bực bội nói: “Đã biết rõ sao còn hỏi! Ta hỏi nàng, Cao Ngạn ta có chỗ nào khiến nàng chán ghét? Vì sao ta không phải lang quân như ý trong tim nàng?”Doãn Thanh Nhã không nhịn được cười nghiêng ngã nói: “A! thì ra là việc này.
265 Nhưng dù cho Hách Liên Bột Bột có tim hùm gan báo thì cũng không dám chủ động khiêu chiến cao thủ có thể chém chết Trúc Pháp Khánh trong tình huống này.
266 Lần đầu tiên Cao Ngạn có cơ hội nhìn ngắm thị kỹ lưỡng. Không thể phủ nhận Sở Vô Hạ là mỹ nữ nhất đẳng, vô cùng mỹ lệ nhưng lại làm người ta có cảm giác không lạnh mà run, có lẽ là do thần tình căm tức lúc này của thị làm cho người ta có cảm giác như vậy.
267 Song Đầu thuyền đội do Giang Văn Thanh chỉ huy đã phong toả thượng, hạ du theo đúng kế sách để đảm bảo an toàn. Đại đội hoang nhân đến sớm hơn dự định tới gần một giờ.
268 Gã vừa tỉnh dậy từ trong một giấc mộng vô cùng khuất nhục và bất lực. Trong giấc mộng này luôn hiện lên hành động độc ác của Hoàn Huyền và nỗi đau khổ của Vương Đạm Chân.
269 Yến Phi nghe Thác Bạt Nghi thuật lại tình hình của Thác Bạt Khuê xong bèn hỏi: "Tại sao vừa rồi mỗi khi ngươi đề cập tới tiểu Khuê thì ngữ khí đều có vẻ khác so với xưa, dường như có điểm còn chưa nói hết.
270 Xem cờ xí thì biết đó là đội tiên phong do Dương Toàn Kỳ chỉ huy, trận chiến Kinh-Dương sẽ do đội thủy sư này mở màn. Y không cần phải tận mắt nhìn thấy, cũng đoán được Kiến Khang thủy sư ở đâu đó dưới hạ du đang sẵn sàng ngênh chiến, Dương Toàn Kỳ có thể tiến thẳng tới Kiến Khang hay không, còn phải xem kết quả giao tranh trên Đại Giang của song phương ra sao.
271 Mọi người lại thấy có sinh cơ nên thần sắc tràn đầy hy vọng tựa như nhìn thấy ánh sáng. Lưu Dụ nói: "Diêu Hưng và Mộ Dung Lân chỉ là người chấp hành mệnh lệnh.
272 Kỷ Thiên Thiên liếc Tiểu Thi một cái rồi lại nhìn về chỗ những đóa hoa nhỏ trên mặt tuyết, vui vẻ nói: "Em có thấy đóa hoa nhỏ này không? Tạo hóa kỳ diệu làm sao! Hạt giống nằm sâu trong lòng đất dưới băng tuyết suốt cả mùa đông nghiệt ngã nhưng khi tuyết vừa mới tan là nó lập tức trồi lên khỏi mặt đất, nở đầy những đóa hoa mỹ lệ.
273 Đằng xa phía trước khoảng tám chín dặm là một thành trì. Kỷ Thiên Thiên đã thấy đại quân của Mộ Dung Thùy đi đến đâu thì bóng đen của chiến tranh và chết chóc bao trùm cả khu vực đó.
274 Thác Bạt Nghi cười khổ lắc đầu đáp: "Chuyện này ngươi đừng lý tới, không lợi ích gì đâu. Con người ai cũng thay đổi, tiểu Khuê không còn là Tiểu Khuê ngày xưa nữa rồi.
275 Từ xưa tới nay, Giang Lăng đều là yếu địa quân chính, thời Chiến Quốc Tần tướng Bạch Khởi đem quân phạt Sính*, tại nơi đây thiết lập huyện Giang Lăng.
276 Yến Phi rót cho gã một chén đầy, nói: “Nếu như không có manh mối, tốt nhất là nhanh chóng bỏ đi, ngươi chỉ có thời gian một buổi tối thôi. ”Cao Ngạn không động đến chén rượu, bất mãn nói: “Hiện tại hãy còn chưa quá ngày thứ tư, bọn ta đã đến Ba Lăng bên cạnh Động Đình Hồ, vẫn còn sáu ngày nữa, khi về thì xuôi dòng, hành trình thậm chí còn nhanh hơn nhiều! Con bà ngươi! Ta còn ít nhất ba ngày ba đêm nữa, dư thời gian đi tìm Tiểu Bạch Nhạn của ta.
277 Cao Ngạn tại phố đối diện bị người ta tóm vào yết hầu nâng cao lên, hai chân không chạm đất, hai tay buông thõng, đầu ngửa lên trời không tự nhiên, thoạt trông như thể bỗng chốc cao hẳn lên.
278 Khi Nhiếp Thiên Hoàn lên tiếng hạ lệnh, hơn ba mươi tiễn thủ đồng thời giương cung bắn ra hàng loạt các mũi tên về phía trước. Do bọn họ ở các tư thế khác nhau, người đứng kẻ quỳ, cho nên các mũi tên bắn ra như một tấm lưới tên từ trên không nhằm vào Yến Phi chụp xuống.
279 Gã quay lại nhìn thì thấy Yến Phi đang điều khiển chiếc chiếc buồm nhỏ thì tức giận nói: “Ta vẫn còn chưa gặp qua tiểu Bạch Nhạn, sao ngươi bắt ta trở về, Ôi! Tại sao chỗ này lại đau thế?”Yến Phi thấy hắn đưa tay sờ vào cổ họng, thờ ơ trả lời: “Nhớ lại rõ ràng xem, trước khi hôn mê ngươi gặp chuyện gì?”Cao Ngạn lẩm bẩm: " Con bà nó! Ta vừa ra khỏi quán ăn, bước sang phía đối diện, đột nhiên trước mắt tối sầm, tỉnh lại thì ở đây.
280 Thủ hạ ra nghênh đón dắt ngựa cho gã. Thác Bạt Khuê nhảy xuống ngựa, ôm cổ con ngựa yêu quý vuốt ve khen thưởng hồi lâu. Trương Cỗn lại bên cạnh gã cúi chào nói: "Mộ Dung Vĩnh đã phái người tiếp thu Nhạn Môn, lại không chiếm Bình Thành.