981 - Ha ha, trưởng phòng Hiền Phong, bụng của anh đã nhỏ hơn rất nhiều, nếu không tôi nghĩ rằng anh đang mang thai tám tháng ấy chứ? Một âm thanh vui đùa truyền vào từ bên ngoài, khi nghe âm thanh này thì những lãnh đạo đang bàn bạc với nhau trong phòng đều ngậm miệng lại.
982 Chương Hiểu Điền nghĩ đến Lục Ngọc Hùng, lại nghĩ đến gương mặt trưởng phòng Tôn Chiêu Hi. Hai ngày nay gương mặt trưởng phòng rất tiều tụy, dù mỗi sáng sớm đến phòng tổ chức làm việc với gương mặt tinh thần no đủ, hồng hào hớn hở, thế nhưng Chương Hiểu Điền biết sau gương mặt hồng hào kia là thứ gì? Sở dĩ xuất hiện tất cả những tình huống này cũng là vì một người đang ngồi trong một khu văn phòng cách đó không xa.
983 - Kết quả không thay đổi nhưng chúng ta có thể biến báo một chút, chúng ta nên phản ánh phương thức đánh giá dân chủ theo kiểu này lên lãnh đạo thượng cấp.
984 Vương Tử Quân nói một câu tác phong kém thì xem như định vị cho công tác dĩ vãng của Tôn Chiêu Hi. Nếu như không có trò đánh giá dân chủ lần này, Tôn Chiêu Hi dù thế nào cũng không thể cho những lời đánh giá như vậy của Vương Tử Quân rơi lên người mình.
985 Dù Quách Tiên Vi là lãnh đạo phó chủ tịch tỉnh ủy, là người quyền cao chức trọng, nhưng nếu so sánh với đại tướng chấp chưởng một phương như Vương Tử Quân thì vẫn còn có chút chênh lệch.
986 - Trưởng phòng Hứa quá khiên nhường rồi, người nào không biết ngài là một bậc đại trí tuệ trong tỉnh Sơn Nam chúng ta? Nếu so sánh với từ điển thì rõ ràng là bôi nhọ ngài rồi.
987 Khoảng thời gian hai ngày qua quan hệ của Tôn Chiêu Hi và Lục Ngọc Hùng có hơi ấm lên. Tôn Chiêu Hi cảm thấy Lục Ngọc Hùng có quan hệ không tầm thường với Hứa Tiền Giang, hắn đi theo Lục Ngọc Hùng không khác nào kiếm một góc đi theo trưởng phòng tổ chức tỉnh ủy.
988 Nhưng Hứa Tiền Giang đến thành phố La Nam rất ít, lần này chạy đến La Nam, khó tránh khỏi làm cho người ta suy đoán rõ ràng mục đích của chuyến đi này.
989 Trước mắt Dương Độ Lục đang cố gắng thúc đẩy cải cách nhân sự, nếu như tỉnh Sơn Nam nhanh chóng cho ra kinh nghiệm, như vậy sẽ xem như biết thời biết thế ở phương diện cải cách.
990 Vương Tử Quân nhìn những cái tên xa lạ trong tay, hắn trầm ngâm giây lát rồi nói: - Trước tiên cũng không cần phỏng vấn, cho bọn họ diễn thuyết một lần.
991 - Điều chỉnh thì điều chỉnh, việc đến nước này rồi còn thế nào nữa? Lục Ngọc Hùng nhanh chóng điều tiết tâm tình rồi lớn tiếng nói với Tôn Chiêu Hi. Tôn Chiêu Hi mặc dù không có ý chí chiến đấu gì, thế nhưng lại cực kỳ đồng ý với những lời nói của Lục Ngọc Hùng, việc đã đến nước này, ngay cả hắn cũng khong tin còn gì thay đổi gì khác.
992 "Ôi, tổng kết vì sao chúng tôi thất bại, còn anh thì thành công sao?" - Bí thư Vương, một chuyện quan trọng như vậy nên giao cho văn phòng thị ủy thì hay hơn.
993 Khương Long Cương thật sự cũng có chút động tâm, hắn trầm ngâm giây lát rồi đột nhiên nói: - Nhưng anh nghe nói chuyện này đều có dự định sẵn, chúng ta không có tiền cũng không có bối cảnh, em cứ nói đùa.
994 - Hai người bọn họ bây giờ đang ở đâu? Vương Tử Quân nhìn Đổng Trí Tân rồi khẽ nói. - Đã được đưa đến đồn công an. truyện copy từ Đổng Trí Tân nhìn vẻ mặt bình tĩnh của Vương Tử Quân, hắn nói tiếp: - Người vừa gọi điện thoại đến chính là cục trưởng Mễ, anh ấy xin chỉ thị ngài xem nên xử lý vụ này như thế nào? "Xử lý như thế nào?" Vương Tử Quân bình tĩnh trở lại, tuy đây chỉ là một chuyện nhỏ nhặt đối với hắn, thế nhưng dưới sự thúc đẩy của người hữu tâm sẽ không còn giống như bình thường.
995 Con bà nó, tên kia có nắm đấm quá mạnh. Hứa Tranh Viễn nghĩ đến tình huống tên khốn kia đấm một cái làm cho lỗ mũi mình nở hoa, thế là cơn tức trong lòng chợt bừng bừng bộc phát.
996 Lúc này ngoài xã hội đang lưu truyền năm phương pháp làm quan, Đầu tiên là: cống hiến đặc thù, thành tích rõ ràng, ban thưởng mạnh mẽ, thăng quan tiến chức; thứ hai là: Có người bên trên, thừa thế xông lên, vị trí sẵn có; ba là: Cúi người cung kính, chạy chọt khắp nơi, mở miệng nói gãy lưỡi, chịu đựng khổ cực, sự việc ắt thành; bốn là: Lên chức vô cọng, bất động tại chỗ, vung tiền như rác, cuối cùng toại nguyện, gọi là chạy quan; năm là: Không bỏ lực, không ném tiền, không tính toán tường tận, vận mệnh căn bản như dã tràng xe cát.
997 - Nghe nói bí thư Vương diễn thuyết ở chỗ này, tôi nhanh chóng đến tham gia náo nhiệt. Hứa Vân Sơn vừa bắt tay Vương Tử Quân vừa cười nói: - Tranh Viễn, tiểu tử nhà tôi thật sự là không thể mở ra tư tưởng, thế cho nên tôi đưa nó đến chào hỏi chú Vương một chút, để nó hiểu rõ nguyên tắc phân công cán bộ, như vậy mới mong có được tương lai sau này.
998 Lý Đức Trụ càng thêm lo sợ bất an, vẻ mặt của Đổng Trí Tân làm cho hắn cảm thấy mê man, không biết chuyện này rốt cuộc là như thế nào. - Bí thư Vương cho tôi đến xem cậu thế nào, cũng đưa ra ý kiến của anh ấy với cục công an thành phố, chính là xử ý nghiêm minh theo đúng pháp luật.
999 - Cậu Đức Trụ, thật sự là Trường Giang sóng sau đè sóng trước, lúc này tôi đang ngụp lặn trên bờ cát, nghe tin cậu đánh một tên khốn nói xấu bí thư Vương thì cảm thấy sảng khoái, thật sự giống phong thái của tôi năm xưa.
1000 - Chủ tịch Hà, có chuyện gì sao? Vương Tử Quân nhìn gương mặt có chút bối rối của Hà Khởi Duệ, hắn trầm giọng hỏi. Hà Đông Kỳ nhìn Tôn Chiêu Hi ngồi ở đối diện với Vương Tử Quân, hắn có chút trầm ngâm, sau đó trầm giọng nói: - Bí thư Vương, vừa rồi huyện Dương Phong gọi điện thoại đến, nói có mười ba người trèo lên núi Bắc Phong ở Cô Yên Sơn, đến bây giờ còn chưa liên lạc được.